Vay nóng Tima

Truyện:Là Ai Dụ Ai - Chương 07

Là Ai Dụ Ai
Trọn bộ 30 chương
Chương 07
0.00
(0 votes)


Chương (1-30)

Siêu sale Shopee


Có điều sức lực của hắn ở trước mặt nàng giống như không có tác dụng gì, " Thực là vô tình." Nàng lẩm bẩm, tiếp tục ôm hắn vào trong ngực. Từ trước tới nay hồ yêu đều vô tình bởi vì đó là bản tính của bọn họ cho nên đối với một chữ" Tình" này cực kỳ đạm bạc, " Nhưng mà ôm ngươi cảm giác rất thư thái. Ngươi là của ta, hồ yêu chỉ thuộc về ta." Cho tới nay nàng luôn chờ đợi, chờ đợi để có một vật yêu chỉ thuộc về mình.

Cho dù chỉ có hai người nhưng có thể dựa vào nhau là được rồi.

Nữ nhân kì quái quả nhiên sẽ nói ra những lời kỳ quái! Phân Huyễn kinh ngạc với ý nghĩ của con người trước mắt mình. Một Pháp sư trừ yêu lại mơ ước có một yêu ma thuộc về mình!

" Hình như ta hơi mệt." Nàng càng ôm hắn càng thư thái, thư thái cho nên rất muốn ngủ một giấc, " Phân Huyễn, bồi ta ngủ đi." Nàng ra mệnh lệnh của chủ nhân.

" Ngươi muốn ta ngủ cùng với ngươi?" Cả người hắn bắt đầu phát hỏa.

" Ừ." Nàng tình lý đương nhiên gật đầu, " Đừng quên ngươi là sủng vật thuộc về ta."

Cho nên hiện tại thân thể cùng với tánh mạng của hắn đều thuộc về nàng.

" Thật mềm!" Một bàn tay của sắc lang hướng về phía thân thể non nớt.

"..."

" Nếu như mùa đông mà ôm thì thật tuyệt, sẽ càng thư thái đây." Hành vi ăn đậu hủ hành tiếp tục được tiến hành, không để ý gì đến nam nữ khác biệt.

"..."

" Thực là đáng yêu quá đi, ngươi nhất định phải duy trì hình người sao? Nếu ngươi khôi phục nguyên hình có lẽ ôm sẽ dễ dàng hơn chút, ngươi thật sự không định khôi phục nguyên hình sao? Ta nghĩ nếu ngươi khôi phục nguyên hình nhất định cũng là một tiểu hồ khả ái." Líu ríu líu ríu một khắc cũng không ngừng.

Tiểu nhân nhi vẫn trầm mặc rốt cục không bình tĩnh được nữa bắt đầu xê dịch môi, " Ngươi là một nữ nhân nếu nằm cùng một chỗ với ta không sợ thanh danh của mình bị hủy sao?" Tiếng nói non nớt lại phát ra những lời dạy dỗ.

" Thanh danh?" Dịch Thủy Phong chớp chớp, lập tức nhịn không được cười khẽ, " Từ trước giờ ta không suy nghĩ đến chuyện này." Trước kia đã không có nghĩ vậy thì về sau cũng sẽ không nghĩ tới.

" Vậy ngươi cũng không sợ ta hủy trinh khiết của ngươi sao?" Xoay người một cái hắn áp trên thân thể của nàng, từ trên cao nhìn xuống nàng.

Không có kinh hoảng luống cuống, nàng vẻn vẹn chỉ kỳ quái nhướng nhướng mày, " Hiện tại thân thể của ngươi vẫn chỉ là tiểu hài, không phải sao? Càng huống chi, yêu ma không thích giao hợp cùng với con người."

Đôi mắt của Phân Huyễn nhíu lại, " Thân thể của ta chỉ là một tiểu hài nhưng cũng có thể làm rất nhiều chuyện."

Ngón tay của nàng quấn lấy mái tóc bạc như tơ của hắn, độ ấm từ đầu ngón tay hình thành nên cảm giác kỳ diệu mà đôi con ngươi màu vàng của hắn lộ ra ma lực không thể nói rõ.

Nháy mắt nàng có thể cảm giác rõ ràng rằng đây không phải là một tiểu nam hài 7, 8 tuổi bình thường mà là yêu ma.

" Ngươi mơ tưởng ta?" Nàng khó tin chuyện này là thật mà hỏi hắn.

" Không nghĩ." Bĩu môi, hắn nói ra đáp án.

" Vậy thì còn băn khoăn cái gì nữa." Một lần nữa giương lên nụ cười vô hại, nàng ôm hắn vào trong ngực, để cho hắn nằm trên thân thể nàng. Cho dù tuổi thật của hắn có là bao nhiêu đi chăng nữa thì giờ phút này thân thể của hắn cũng chỉ là một tiểu hài mà thôi cho nên để hắn nằm trên thân mình cũng không có cảm giác nặng nề gì, " Nếu như ngươi là một hồ yêu thành niên thì chắc ta phải lo nghĩ đến việc trong sạch của mình rồi." Nàng nói lại có vài phần như vui đùa.

" Ngươi không muốn lấy chồng sao?" Hắn nằm trên thân thể nàng, mặt chôn trên lồng ngực của nàng, thanh âm có chút rầu rĩ. (=)) tội nghiệp anh ghê)

" Vì không có người nào mà ta muốn gả cả." Cho dù có thì hiện tại cũng không tồn tại, " Đáng tiếc..." Nàng thì thào, " Theo tuổi tác của con người thì ta không có khả năng thấy ngươi khi thành niên." Nếu như hắn muốn tu luyện tới lúc thành niên chí ít cũng cần thời gian ngàn năm. Mà với thời gian này nàng sớm đã không tồn tại ở trên đời này rồi.

" Vì sao ngươi lại trở thành Pháp sư trừ yêu?" Không ngẩng đầu, tay hắn cầm lấy tay áo của nàng, cách quần áo hơi mỏng cảm thụ nhiệt độ cơ thể của nàng.

" Nhiều khi ta cũng tự hỏi mình vì sao ta lại trở thành một Pháp sư trừ yêu." Nhẹ nhàng nhắm mắt lại, nàng tựa như rên tựa như ngâm nói, " Nếu ta không có năng lực này có lẽ ta sẽ không trở thành Pháp sư trừ yêu, vậy nhân sinh của ta sẽ không giống như thế này."

" Ngươi đang hối hận?" Tiếng nói của hắn không lớn nhưng lại rất rõ ràng.

" Không phải hối hận." Hai tay nàng ôm eo hắn giống như đang ôm một cái gối mêm vậy, " Bởi vì căn bản là ta không có cơ hội để hối hận."

" Vậy ngươi không muốn trở thành Pháp sư trừ yêu?" Trên thế gian này người có thể trở thành Pháp sư trừ yêu trừ những kẻ tự thân tu hành ra thì trọng yếu nhất là phải có thiên phú, tức là phải có linh lực trừ yêu.

" Đúng vậy, không muốn." Giọng nói của nàng nhẹ đến mức gần như mờ mịt, " Có điều nếu như ta không trở thành Pháp sư trừ yêu sư nhất định sẽ không gặp Phân Huyễn nhà ngươi. Cho nên... Như vậy cũng tốt, ta đã trở thành Pháp sư trừ yêu, thật tốt." Nụ cười yếu ớt mơ hồ hiện ra trên khóe miệng của nàng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-30)