← Ch.422 | Ch.424 → |
"Tiểu Lăng Lăng~" Hoắc Ngọc dùng giọng điệu hơi bỉ ổi, cùng với biểu tình cũng hơi bỉ ổi la to hướng về phía Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng quay đầu, dùng ánh mắt thập phần có cảm giác khoảng cách nhìn Hoắc Ngọc.
"Tiểu Lăng Lăng, em đừng nói cho anh biết em không nhớ rõ anh đi?" Hoắc Ngọc lập tức lộ ra biểu tình bi thương, "Anh bi thương, anh đau khổ, trái tim nhỏ bé của anh đã chịu nỗi đau thật lớn a~"
Vốn dĩ Giản Nhất Lăng là không nhận ra ai tới, nhưng nghe Hoắc Ngọc nói mấy câu này, Giản Nhất Lăng là có thể đủ xác định thân phận của anh.
Anh là Hoắc Ngọc.
Là bạn tốt của anh cả cô một thiên tài máy tính, đồng thời cũng là cộng sự của anh cô trong Công ty khoa học kỹ thuật Hoàn Du, sáng tạo ra trò chơi "Trùng tộc xâm lấn".
"Hoắc Ngọc." Giản Nhất Lăng nói.
"Ô ô ô, em trước kia đều là kêu anh là anh Ngọc!" Hoắc Ngọc kháng nghị xưng hô của Giản Nhất Lăng đối với anh.
Đương nhiên đây là Hoắc Ngọc từ không nói thành có, Giản Nhất Lăng trước nay liền không có kêu anh ấy như vậy.
Giản Nhất Lăng khi còn nhỏ, anh liền có ý đồ lừa Giản Nhất Lăng kêu anh "anh Ngọc", đến nay vẫn không có thành công.
Hoắc Ngọc chính là một kẻ dở hơi, ngày thường không có làm được chuyện gì, nhưng nói về phương diện vấn đề máy tính tìm anh ấy là chuẩn không sai, vẫn là đáng tin cậy.
"Ông đi ra hội trường trước đi." Giản Nhất Lăng quay đầu nói với người đàn ông trung niên.
"Được."
Không biết có phải là ảo giác của Hoắc Ngọc hay không, anh mạc danh mà cảm thấy thái độ của người đàn ông trung niên này đối với Giản Nhất Lăng có chút cung kính, sự cung kính không giống như thái độ của một người trưởng bối nên có đối với một hậu bối có độ tuổi so với ông nhỏ hơn rất nhiều.
Người đàn ông trung niên đi rồi, Hoắc Ngọc tiếp tục cùng Giản Nhất Lăng ba hoa, "Tiểu Lăng Lăng, em gần đây đang làm gì vậy? Anh cả em lâu lâu liền hỏi anh chuyện của em, em nói hắn có chuyện gì sao không thể trực tiếp gọi điện thoại hỏi em liền rõ ràng hơn sao? Thế nào cũng phải từ chỗ anh báo lại như vậy! Có phải em cũng cảm thấy người anh này của em siêu cấp chán ghét siêu cấp khó hầu hạ cho nên không muốn cùng hắn nhiều lời hay không?"
Hoắc Ngọc lại cùng Giản Nhất Lăng nói, "Đúng rồi Tiểu Lăng Lăng, em tới hội nghị giao lưu học thuật này là để nghe diễn thuyết sao? Vậy sao em như thế nào lại ở hậu trường, hội trường diễn thuyết ở phía trước, em hẳn là nên đi đến phía trước nghe mới đúng chứ."
"Không nghe báo cáo, tới nói chuyện khác." Giản Nhất Lăng giải thích.
Bệnh viện bọn họ cần tuyển dụng nhân viên, vừa vặn cô đang ở kinh thành, liền thuận tiện lại đây giúp người chịu trách nhiệm tuyển dụng nhân viên, cho một chút ý kiến.
Hoắc Ngọc rất là buồn bực, Tiểu Lăng Lăng cần nói chuyện gì mà phải chạy tới một hội nghị giao lưu học thuật nghiêm túc như vậy để nói chứ?
Anh nghe nói hội nghị giao lưu này có rất nhiều người muốn đến đều không có đến được.
Rất vinh dự mới có thể đến được.
Tiểu Lăng Lăng như thế nào sẽ tới hội nghị giao lưu này, lại là muốn nói về chuyện gì?
Thật không hổ là người ở nhà cũ Giản gia, làm việc không theo kịch bản gì cả.
###
Hội nghị giao lưu học thuật tiến hành nửa phần sau.
Lúc này người chủ trì mời một người đàn ông trung niên lên sân khấu.
Người đàn ông thoạt nhìn bộ dạng bình thường, một khuôn mặt đại chúng, cho dù là chiều cao hay là ngoại hình, đều rất khó cho người ta lưu lại ấn tượng.
Ông không có trong danh sách diễn thuyết hôm nay.
Người chủ trì giới thiệu với mọi người thân phận của người đàn ông trung niên.
Là nhân viên làm nhiệm vụ đối ngoại của bệnh viện Lạc Hải Sâm.
Lần này, ánh mắt của toàn bộ người ở hội trường nhìn ông đều thay đổi.
Cho nên người đàn ông này chính là người mà bọn họ vẫn luôn muốn nhìn thấy, nhân viên phụ trách công tác tuyển dụng của bệnh viện Lạc Hải Sâm hay sao?
Nói là nhân viên công tác, kỳ thật bệnh viện Lạc Hải Sâm có rất ít thành viên, nhưng phàm là người có thể trở thành thành viên của bọn họ, đều thực không đơn giản.
Họ đều có những khả năng phi thường trong một lĩnh vực nào đó.
Đầu tiên có thể xác định một chút, người này tuyệt đối không phải là người mới trong ngành y, nếu không hiểu gì về kiến thức y học, thì không có cách nào phụ trách việc tuyển dụng của bệnh viện Lạc Hải Sâm.
← Ch. 422 | Ch. 424 → |