← Ch.140 | Ch.142 → |
ahihi! Thực sự là Tạ Mân Vũ! Tạ Mân Vũ của nhóm Jupiter! La Tú Ân phản ứng có chút kích động, kéo Trình Dịch qua kẹp cổ khiến anh bị sặc.
Trình Dịch, cậu xem, đây là Tạ Mân Vũ!
Ân tỷ, nhìn thấy thần tượng, chị nên tiến lên kêu anh ấy ký tên.. Trình Dịch hô hấp khó khan, gian nan phát ra tiếng.
Cô nên xin chữ ký thay vì kẹp cổ của anh.
Đúng a! Muốn ký tên! Muốn chụp ảnh chung! La Tú Ân sờ sờ túi, không có giấy bút.
Vậy thì chỉ có thể chụp ảnh chung, La Tú Ân nhanh chóng lấy điện thoại di động ra.
Thấy La Tú Ân muốn chụp ảnh với mình, Giản Vũ Mân lăn qua giường của Giản Nhất Lăng, vén chăn lên và vùi mình dưới chăn.
Người hâm mộ không cần, nhưng mặt mũi vẫn phải cần.
Nói cho cùng, anh ấy cũng là một ca sĩ thần tượng.
Giản Nhất Lăng cúi đầu và liếc nhìn chỗ phình to bên cạnh mình.
Đưa tay ra, kéo chăn bông và che lại.
Trình Dịch sờ mũi, Ân tỷ, chị thành công dọa thần tượng của chị chạy mất rồi.
La Tú Ân đầu tiên là ngốc một chút, sau đó lại cảm thấy kỳ quái, Nhất Lăng tiểu bảo bối, em cùng Tạ Vũ Mân nhận thức sao?
Vâng. Giản Nhất Lăng đáp.
Lúc này, giọng nói của Giản Vũ Mân phát ra từ chăn bông, Tôi là anh trai của cô ấy.
Bởi vì chăn bông chặn ngang nên giọng nói hơi trầm hơn bình thường, nhưng nghe vẫn rất hay.
Tạ Mân Vũ hóa ra là anh trai của Tiểu Lăng?
Không phải? Cậu họ Tạ, cô ấy họ Giản mà. La Tú Ân ngạc nhiên nhìn lên ngọn đồi nơi chăn bông được nâng lên, lại nhìn sang Giản Nhất Lăng.
Đó là nghệ danh! Giản Vũ Mân trong chiếc chăn bông phản bác.
Không có gì lạ khi các nghệ sĩ sử dụng nghệ danh cho lần ra mắt của họ.
Dùng tên thật nhiều khi không tốt bằng nghệ danh.
Đúng a, nghệ sĩ phải dùng nghệ danh, vậy cậu thực sự là anh trai của bảo bối?
Tạ Mân Vũ cư nhiên là anh trai của Giản Nhất Lăng!
Sự thật này làm cho La Tú Ân vừa ngạc nhiên vừa kích động, vì vậy mà lúc này cô vốn là người mạnh mẽ kiên quyết, lại bị chậm vài nhịp.
Cái gì mà đại bảo bối của cô? Đó là của nhà chúng ta!
Trước mặt người nhà, lại nói là của cô, cái này thích hợp sao?
Phải không phù hợp!
Trình Dịch ho hai tiếng để giảm bớt sự ngượng ngùng, Khụ khụ, cái kia, Ân tỷ, chúng ta nên ra ngoài trước để anh của Nhất Lăng rửa mặt chải đầu trước nhé?
Người ta rốt cuộc là ngôi sao thần tượng, không thể luôn nhìn chằm chằm vào bộ dáng chưa tắm rửa thay đồ được.
Người hâm mộ phải có bộ dáng của người hâm mộ.
Người hâm mộ tư sinh không được.
La Tú Ân bị Trình Dịch kéo ra khỏi phòng, trước khi đi cô vẫn còn thèm thuồng nhìn chăn bông của Giản Nhất Lăng, nhưng đáng tiếc là không thể nhìn thấy gì qua chăn bông.
Sau khi cánh cửa đóng lại, Giản Vũ Mân thò đầu ra khỏi giường.
Giản Vũ Mân mỉm cười với Giản Nhất Lăng, sau đó leo ra khỏi giường và đi tắm rửa trong phòng tắm riêng của phòng bệnh.
Sau khi rời khỏi phòng bệnh, La Tú Ân vẫn còn trong niềm phấn khích khi được nhìn thấy thần tượng thực sự.
Trình Dịch, ta thực sự đã nhìn thấy chính Tạ Mân Vũ a.
Ân tỷ, tôi đang nghĩ nhóm Jupiter đời trước đã tích đức gì, mà có thể có được tâm thiếu nữ của chị.
Tâm thiếu nữ của La Tú Ân không có nhiều lắm, tổng cộng chỉ có một chút, tất cả đều được dành cho Jupiter.
Trình Dịch, cậu ngứa đòn phải không?
Không, không, không, tôi không có, tôi nhất định không có, tôi rất vui mừng cho chị!
Trình Dịch thay đổi lời nói trong giây lát.
Chà, tiến sĩ Trình, tiến sĩ La.. Bây giờ hai vị có rãnh không?
Đột nhiên, Hồng Bách Chương, người ở bên cạnh, xen vào cuộc nói chuyện giữa hai người.
Ông ấy không hề rời đi mà đợi hai người ở cửa phòng.
← Ch. 140 | Ch. 142 → |