← Ch.132 | Ch.134 → |
Trang Sinh Hiểu Mộng cảm thấy phản ứng này của trợ lý rất thú vị, cô hứng thú hỏi: "Anh muốn theo ta không?"
Trợ lý: "Tất nhiên rồi!"
Đạo diễn ở một bên họ đến rung trời: "Khụ khụ khụ!!"
Trang Sinh Hiểu Mộng cho ánh mắt quan tâm: "Ông cũng muốn đi theo ta sao?"
Đạo diễn họ đến đỏ mặt khô cổ, đối mặt với ánh mắt thành khẩn thản nhiên của Trang Sinh Hiểu Mộng, ông theo bản năng gật gật đầu, sau đó lại mãnh liệt lắc đầu.
Đạo diễn nói với trợ lý: "Cậu đừng quên hợp đồng của ngươi còn chưa hết hạn."
"Cái này ta biết, ta đã viết đơn từ chức, ta sẽ bồi thường tiền vi phạm hợp đồng." Trợ lý đã sớm lên kế hoạch xong, không hề phiền não khi nhắc tới chuyện hủy hợp đồng từ chức.
Đạo diễn có chút rầu rĩ, buồn không chỉ vì trợ lý của mình đổi nghề trước mặt mình.
"Đạo diễn, tuy rằng bây giờ ông vẫn chưa thể đi cùng ta, nhưng chúng ta có thể tiếp tục hợp tác." Trang Sinh Hiểu Mộng lấy ra mấy phần giấy tờ, vẻ mặt chân thành.
Đạo diễn nhận lấy đọc qua, vẻ mặt từ nghi hoặc đến tán thành, đến hưng phấn, rồi đến rối rắm khó xử. Ông nhìn thật lâu, Trang Sinh Hiểu Mộng cũng rất kiên nhẫn chờ thật lâu.
DTV
"Cô Trang Sinh, yêu cầu này của cô quả thực rất quá đáng..." Khuôn mặt tràn đầy thịt của đạo diễn lộ ra vài nếp nhăn.
Trang Sinh Hiểu Mộng đã sớm có chuẩn bị, xem nội dung được viết tỉ mỉ chu đáo liền biết cô đã lên kế hoạch từ lâu.
Trang Sinh Hiểu Mộng tung ra lợi ích vô cùng mê người, là một vụ mua bán tốt không lỗ.
Nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng cũng không có ý giấu giếm ép buộc gì cả, có đồng ý hay không, do đạo diễn tự mình quyết định.
Rối rắm thật lâu, đạo diễn cắn răng một cái: "Được!"
Không còn cách nào cả, chiếc bánh mà Trang Sinh Hiểu Mộng vẽ ra thật sự quá thơm, làm cho người ta khó lòng từ chối, khơi dậy sự can đảm đánh cược của đạo diễn.
Trợ lý nhìn thấy bọn họ bắt tay hợp tác, hắn cũng nóng nảy, vội tỏ vẻ mình cũng có thể tham dự.
Trang Sinh Hiểu Mộng không nhanh không chậm lại lấy ra một phần văn kiện: "Yên tâm, anh đi theo ta, có gì tốt cũng không thể thiếu phần các anh."
Xà yêu trong ống tay áo nghe được lời nói quen thuộc, nhịn không được thò đầu ra, phát ra tiếng thúc giục, đã nói mang nó đi xã hội loài người ăn ngon uống say, sao còn chưa lên đường?
"Đừng nóng vội." Trang Sinh Hiểu Mộng một tay xoa đầu rắn trấn an, tay kia cầm quả trứng trắng nõn xinh đẹp.
Nếu có thể, Trang Sinh Hiểu Mộng càng hy vọng lão Nhị có thể phá xác ở tinh cầu tràn ngập linh khí này. Đáng tiếc đợi thêm một đêm, quả trứng này vẫn chậm chạp không có động tĩnh. Nếu không phải hơi thở sự sống bên trong trứng vẫn không còn, chỉ sợ đã sớm biến thành mỹ thực trong mâm.
Ngày hôm sau.
Toàn bộ thành viên tổ chương trình nói lời tạm biệt, sau đó lên đường về nhà.
Vinh Thăng làm trợ lý cá nhân của Trang Sinh Hiểu Mộng. Hiện tại tinh thần phấn chấn, vui sướng, cái gọi là quan mới nhậm chức nên hăng hái. Sắp xếp thoả đáng theo ý tứ của Trang Sinh Hiểu Mộng.
Điều đầu tiên cần nhắc nhở là: "Hôm nay sẽ có người hâm mộ đến sân bay đón cô, đây là lần đầu tiên cô xuất hiện trước công chúng kể từ khi phát sóng trực tiếp."
Cái này không giống với giao lưu tương tác trên sóng truyền hình trực tiếp cùng người hâm mộ, mà là thật sự tiếp xúc gần gũi.
Trợ lý cũng muốn nhắc nhở Trang Sinh Hiểu Mộng chú ý khiêm tốn, nhất định không thể nói rằng "Kiếm đủ tiền sẽ không làm nữa".
Cô phải hiểu rằng, bây giờ cô đã cắt đứt quan hệ với hoàng thấy. Hai mươi năm qua gần như không có bất kỳ mối quan hệ xã giao nào, tương đương với một tờ giấy trắng. Bây giờ cô không thể mất đi sự ủng hộ của người hâm mộ.
Nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng không để ý cho lắm.
Từ trên không trung quan sát hành tinh Đế Đô, hành tinh này phồn hoa hơn xa so với trong trí nhớ nguyên chủ.
← Ch. 132 | Ch. 134 → |