← Ch.128 | Ch.130 → |
Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Nếu các người học được, cũng có thể tự mình làm."
Khán giả kinh ngạc trước sự hào phóng vô tư của Trang Sinh Hiểu Mộng, tay cầm thực đơn thất truyền phong phú như thế, cũng đủ để cô đặt chân vào xã hội Tinh tế, mà cô lại công khai toàn bộ. Trợ lý càng xem càng sốt ruột, căng thẳng khi Trang Sinh Hiểu Mộng dễ dàng công khai thực đơn ẩm thực cổ đại, càng căng thẳng hơn khi cô công khai bí mật tiên thuật trước mặt mọi người.
Trực tiếp xong, trợ lý vội vàng bước lên phía trước, trong lời nói đều là lo lắng cùng không đồng ý đối với hành động của Trang Sinh Hiểu Mộng.
"Ngài có biết ngài công khai chuyện tu tiên này sẽ gây ra bao nhiêu ảnh hưởng không?"
DTV
Phần lớn khán giả là dân chúng bình thường, phần đông đều đang thán phục và kính nể. Nhưng trợ lý tự nhận là người hâm mộ trung thành của Trang Sinh Hiểu Mộng, đương nhiên phải suy nghĩ nhiều hơn cho cô.
Trang Sinh Hiểu Mộng đưa ra thuật tu tiên ở tinh tế mà nói, chắc chắn là thứ vô cùng lợi hại, tạo thành ảnh hưởng khó có thể đánh giá.
Trợ lý nhớ tới một câu tục ngữ xưa, cái gọi là kẻ thường dân vốn không có tội, chỉ vì có ngọc bích mà thành có tội. Mặc dù Trang Sinh Hiểu Mộng không phải là người thường không có năng lực, không biết có bao nhiêu người mơ ước thuật pháp trong tay cô, từ dân chúng bình dân ở tầng dưới chót, lên tới quan to hiển hách ở tầng trên, dựa vào sức lực của một mình cô, sao có thể đấu cùng bọn họ?
Tóm lại nhiều một chuyện không bằng ít đi một chuyện.
Trang Sinh Hiểu Mộng hiểu được nỗi lo của trợ lý: "Từ lâu ta đã thông qua truyền hình trực tiếp công bố cho mọi người đủ loại năng lực siêu nhiên, hiện tại mới muốn che giấu, làm sao kịp?"
Trợ lý nhất thời im lặng, lúc trước nếu không phải tổ chương trình bọn họ vì lợi ích, không báo cho cô chú ý thì Trang Sinh Hiểu Mộng cũng sẽ không tùy ý sử dụng pháp thuật.
Cẩn thận tính toán, Trang Sinh Hiểu Mộng đã nhiều lần chịu bạo lực trên mạng. Nhiều lần bị tai bay vạ gió, cô vốn không cần phải chịu đựng những công kích và nghi ngờ kia. Đơn giản là cô bị dụ tới tham gia chương trình sinh tồn này.
Cảm giác áy náy đè nặng, khiến trợ lý ngay cả sức mạnh mở miệng khuyên can cũng mất đi, chỉ có thể khô khan nói: "Cô, cô muốn bất chấp tất cả sao?"
Vẻ mặt Trang Sinh Hiểu Mộng nghi hoặc: "Chẳng lẽ anh cảm thấy tình cảnh hiện tại của ta rất khó khăn à?"
Chẳng lẽ không phải sao? Trợ lý có thể đoán được, tương lai sẽ có vô số người chạy theo như vịt, hoặc cưỡng bức hoặc dụ dỗ, muốn Trang Sinh Hiểu Mộng dạy tu luyện tiên thuật, cô sẽ không bao giờ có ngày yên ổn.
"Đừng quá bi quan." Trang Sinh Hiểu Mộng vỗ vai trợ lý, cười hì hì nói: "Ta vốn không muốn giấu giếm."
"Cô không muốn giấu giếm?" Trợ lý mơ màng, không hiểu lời này cho lắm.
Nếu giấu không được, vậy còn giấu làm gì. Trang Sinh Hiểu Mộng không sợ hãi: "Ta rất muốn xem thử, ai dám tới tìm ta gây rắc rối."
Ở thế kỷ hai mươi mốt hiện đại, vì quy định của sư môn, cân nhắc đến an toàn công cộng, và pháp luật của quốc gia, Trang Sinh Hiểu Mộng bằng lòng che giấu sự tồn tại của người tu tiên.
Nhưng nơi này là xã hội tinh tế, một thế giới khác.
Trang Sinh Hiểu Mộng tự tin nói: "Không có pháp luật nào quy định người ta không thể tu tiên ở nơi công cộng."
Dưới ánh mắt mờ mịt của trợ lý, cô lại bổ sung một câu: "Cũng không có quy định động vật không thể thành tinh."
Giờ phút này ánh mắt Trang Sinh Hiểu Mộng thậm chí còn tràn ngập chờ mong.
Trợ lý: "A?"
Bỗng nhiên hắn ý thức được, có thể trước nay bản thân mình đã có hiểu lầm rất lớn đối với Trang Sinh Hiểu Mộng.
Trang Sinh Hiểu Mộng tìm hiểu trên internet, quả nhiên dân chúng cảm thấy hứng thú đối với thuật tu tiên của cô, rất nhiều người muốn học tập.
Nhưng lại tìm sai phương hướng, bọn họ liền tìm đến hoàng thất, cho rằng tiên thuật của cô bắt nguồn từ hoàng thất.
← Ch. 128 | Ch. 130 → |