Vay nóng Tima

Truyện:Độc Chiếm (Cô Vũ) - Chương 10

Độc Chiếm (Cô Vũ)
Trọn bộ 31 chương
Chương 10
0.00
(0 votes)


Chương (1-31)

Siêu sale Shopee


Lâm Thích trầm giọng nói: "Ngày đó ở thang máy vì sao lại nắm tay tôi?"

Thời Gia Nhiên nhất thời bị nghèo từ, chẳng lẽ không phải Lâm Thích nắm tay cô trước à?

Giờ phút này, cô cảm thấy ánh mắt của Lâm Thích trở nên kỳ quái, cảm giác này rất vi diệu, cô có chút hưởng thụ sự mờ ám này.

"Chẳng lẽ không phải là cậu?"

Lâm Thích đi đến trước mặt cô, đẩy cửa ra, anh đứng bên cạnh nhường đường, hai tay cô cắm trong túi áo, giả vờ bất đắc dĩ đi và phòng bệnh, nghe tiếng cửa bị đóng lại, tim Thời Gia Nhiên bắt đầu đập nhanh hơn, không chịu nổi khống chế tăng tốc.

"Là tôi nắm tay chị, còn chị thì sao?"

Sau khi Thời Gia Nhiên nghe thấy tiếng chị này, không tưởng tượng nổi quay đầu lại nhìn anh, thấy anh đang cuốn tay áo lên, lộ ra hai cánh tay tráng kiện màu mật ong, cô không thể khống chế được nuốt nước bọt. Thời Gia Nhiên không nghĩ được lý do gì, lúc đó chỉ là do máu huyết dâng trào nắm lại, bây giờ đối với người đang vấn tội, cô hoảng như lên đồng nói:

"Cậu rối rắm linh tinh làm gì?"

Động tác cuốn tay áo của Lâm Thích bỗng nhiên chững lại, đôi mắt đen láy kín như bưng, cất giấu cảm xúc cô khó có thể cân nhắc. Cô còn chưa nghĩ ra vấn đề này cuối cùng là như thế nào, bàn tay đã bị nắm lấy, đầu ngón tay dài mảnh ấp ám như phóng ra một dòng điện lưu tê dại.

Thời Gia Nhiên cũng không phải chưa từng bị người khác nắm tay, bao gồm cả Lâm Thanh, cô đã từng vắt hết óc suy nghĩ cùng anh nắm tay, nhưng chưa từng có trải nghiệm như thế này.

"Chị, tôi nắm tay, chị có cảm giác gì?" Anh dò hỏi.

Thời Gia Nhiên sửng sốt, cảm giác gì cơ, đây là cảm giác gì, muốn cùng anh làm chuyện ngượng ngùng, chính là cảm giác này sao?

Cô không có cách nào đối mặt với suy nghĩ dâm loạn, rụt cổ tay lại, thẹn quá hóa giận nói:

"Lâm Thích, rốt cuộc cậu muốn nói gì?"

Ánh mắt Lâm Thích trầm xuống, bàn tay nắm chặt hơn, bỗng nhiên Thời Gia Nhiên không kịp phòng ngừa bị anh lôi vào lòng ngực, tiếng kêu lên được nụ hôn của Lâm Thích lấp kín.

Sau khi gặp lại Lâm Thích, ngẫu nhiên Thời Gia Nhiên sẽ nhớ đến ngày đó say rượu ý loạn tình mê, hồ ngôn loạn ngữ kéo người lên giường quấn quýt, cũng nhớ đến cơ bụng của Lâm Thích khi XXX, cùng cánh tay cường tráng của anh...

Cảnh tượng ngày đó đem đến kích thích, cũng không khác mấy khi giờ phút này được nụ hôn mạnh mẽ mang đến.

Tim Thời Gia Nhiên đập hỗn loạn, đôi mắt đối diện với mắt của Lâm Thích, ánh nhìn không chớp mắt nhìn anh.

Khác hẳn so với nụ hôn nồng nhiệt mà cô nghĩ đến ở quá khứ, nụ hôn ngoài ý muốn này không giống với chiếc hôn như bị cưỡng hôn ngày trước, môi mỏng của anh ấm áp mềm mại, nhẹ nhàng dán vào môi cô mút mát, hôn đến mức đầu tim run rẩy, trong đầu trống rỗng.

Trước ngực có cảm giác cứng rắn làm cô thoáng hoàn hồn, cô vươn tay đẩy anh ra, anh bắt lấy tay cô không nói gì, triền miên câu lấy lưỡi cô, đây là lần đầu tiên sau khi lên giường với anh mà cô thân cận với một người, thân cận lại muốn phạm tội.

Cô không tự giác ngừng việc giãy giụa, đưa tay lên bám vào bờ vai, chủ động dây dưa môi lưỡi cùng anh.

Cô cảm giác được mông mình bị chạm vào, bàn tay không quy củ kia đã chạm vào đôi vú mềm mại của cô, tùy ý xâm phạm, ngón tay nhẹ nhàng vén lên vạt áo, cả người tê dại làm cô mềm nhũn vô lực.

Cuối cùng lý trí giúp cô ngăn chặn hết thảy, cô chạy trốn.

Một chiếc cúc áo blouse trắng bị cởi bỏ, quần áo che đậy nhìn không ra việc gì, nhưng cơ thể cô lại nhớ rõ một màn vừa mới phát sinh, cô bị chàng trai đó cưỡng hôn, cảm giác vẫn còn rõ ràng là một nụ hôn.

Di động rung lên, giao diện nhắc nhở có tin nhắn wechat:

"Lúc hôn môi cùng tôi, chị có cảm giác gì?"

Thời Gia Nhiên có một giấc mộng xuân, trong mơ cô bị Lâm Thích ấn trên bàn trong văn phòng bệnh viện điên cuồng làm tình, lúc đó có tiếng chủ nhiệm đi đến, cô kinh hoàng đẩy anh ra, anh vẫn đè nặng cô dũng mãnh ra sức thúc vào, còn dùng âm thanh trầm thấp dán vào vành tai cô nối—chị, khó chịu à?

Thời Gia Nhiên bị một trận đập cửa dồn dập đánh gãy trong cơn khoái cảm cao trào, cô có chút chán nản sờ sờ dưới thân, ướt đẫm...


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-31)