Tâm ma cao H
← Ch.12 | Ch.14 → |
Cũng may có quần áo bảo vệ, da thịt trắng nõn bị nước mì nóng hổi văng trúng cũng chỉ hơi đỏ một chút.
Không cần nhìn Minh mị cũng biết, giờ phút này cô nhếch nhác cỡ nào.
"Diêm Thần, anh mau buông tay!"
Minh Mị cảm thấy mình là một con cá đang treo miệng mèo, dù liều mạng giãy giụa nhưng vẫn không cách nào thoát ra được.
"Lạch cạch ---------"
Tiếng nội y bị cởi ra.
Trong lúc Diêm Thần "Thu phục" cô gái nhỏ không ngoan đã vô ý làm gãy móc khóa nội y của cô.
Ngay lập tức, đôi gò bồng đào đầy đặn trắng như tuyết nhanh chóng thoát khỏi trói buộc, hai luồng đẩy đà non nớt vểnh cao hiện ra trước mắt Diêm Thần.
Vì thế tiếp theo, một tiếng càng vang dội vang lên.
"Chát --------"
Một bạt tay của Minh Mị rơi trên gương mặt tuấn tú không tỳ vết của tham mưu trưởng Diêm.
Cái tát này đặc biệt thanh thúy trong phòng tắm trống trải.
Đầu ngón tay Diêm Thần mơn trớn khóe môi, anh không giận, ngược lại còn cười.
Lực tay cô nhóc này cũng không nhỏ.
Rõ ràng... Khiến anh hơi thoải mái.
Minh Mị biết mình ra tay không nhẹ, có điều thái độ của Diêm Thần khiến cô không tài nào hiểu nổi.
Diêm Thần cởi vật che chắn cuối cùng trên người Minh Mị, thân thể ngọt ngào quyến rũ khiến anh mất khống chế muốn chạm vào.
Bên cạnh thân thể khiến người ta say của thiếu nữ là đôi mắt đẹp mở to đầy căm phẫn, đầu lông mày nhíu chặt, Diêm Thần đều thu hết vào mắt, mà khiến người ta ngạc nhiên nhất chính là dáng người trước lồi sau lõm, nơi nên đầy đặn thì đầy đặn, nên mảnh khảnh thì càng không có chút mỡ thừa, trong lúc ngắm thân thể Minh Mị, hạ thân Diêm Thần cứng rắn như sắt đá.
Mỗi một biểu lộ, mỗi một động tác của cô đều khiến anh mê muội.
Anh cũng không quan tâm mặt mình bị móng vuốt của mèo hoang nhỏ cào ra sao, anh chỉ biết, cô càng phản kháng, anh càng muốn thu phục.
Anh muốn cho cô biết rõ, anh là chồng cô, cô là vợ anh.
Hai người đồng thời ngã vào bồn tắm cực lớn, trong nháy mắt bọt nước văng khắp nơi, một luồng sóng nước tràn ra, bởi vì Diêm Thần ôm chặt eo Minh Mị, cho nên vừa tiến vào bồn tắm, cơ thể hai người đã dính sát vào nhau.
Hiển nhiên, áo sơ mi của anh ướt đẫm, cơ ngực rắn chắc dán vào hai bầu ngực mềm mại của thiếu nữ, cảm xúc chân thật khiến người ta nghiện.
Vì thế, tâm ma khống chế, Diêm Thần hiếm khi buông thả bản thân, tay anh đã bao trùm lên một bên mềm mại.
Minh Mị vẫn còn giãy giụa, cô cảm thấy vào trong nước giúp cô giảm bớt cảm giác nóng hổi do nước mì văng lên người, thế nhưng cơ thể sống sờ sờ lại đang áp sát vào cô, khiến cô càng cảm thấy như bị thiêu cháy.
Cô nhận ra cơ thể mình cũng từ từ nóng lên.
Minh Mị phát hiện có một bàn tay đang tác quái trên ngực mình, vết chai trên tay Diêm Thần kích thích mỗi tấc da thịt trên người cô, lòng bàn tay xẹt qua đầu nhũ, Minh Mị cắn chặt môi mới không kêu thành tiếng.
"Đừng... đừng mà..."
Rõ ràng không yêu cô, sao anh lại làm chuyện này với cô chứ?
Bởi vì Minh Mị giãy giụa, bầu nhũ trong tay Diêm Thần càng nảy lên nhấp nhô, cực kỳ giống như cô đang hùa theo anh.
Một tay Diêm Thần khóa vai thiếu nữ lại, một tay nâng nhũ thịt mềm mại lên, sau đó cúi đầu cắn nụ hoa phấn hồng mà anh mơ ước đã lâu.
"A..."
Vừa mở miệng, lời Minh Mị muốn nói bỗng hóa tiếng rên rỉ yêu kiều.
Quá kích thích, Diêm Thần nằm trên người cô, miệng ngậm đầu nhũ cô.
Anh còn thè lưỡi ra liếm, còn mút đầu nhũ cô nữa.
Trời sinh Minh Mị đã mẫn cảm, huống hồ người chạm vào cô là Diêm Thần, cô ứa nước mắt vì động tình, đáng yêu như nai con, nếu không phải hôn trong nước thì hạ thân không gì che chắn đã tiết ra dâm thủy ướt sũng rồi.
"Ưm... Đừng... Anh Diêm Thần... Dừng tay..."
Nghe được xưng hô ngày xưa, gậy thịt Diêm Thần muốn nổi gân xanh.
Quả thật bị cách xưng hô này kích thích, ngón tay Diêm Thần linh hoạt vuốt ve nhũ thịt còn lại của Minh Mị, hai bên cùng bị trêu đùa, thiếu nữ chỉ có thể ngửa đầu thở dốc.
"Ưm... A..." Cô không muốn phát ra tiếng rên đáng xấu hổ như vậy, nhưng lại chẳng có cách nào ngăn cản cảm giác anh mang lại cho thân thể cô.
Lý trí nói cho cô biết không thể, song cơ thể lại run rẩy không tự chủ được, vòng eo mềm mại như nhũn ra, càng giãy giụa càng dán sát vào bụng dưới Diêm Thần.
Cuối cùng tay Diêm Thần cũng buông tha cho nhũ thịt mềm mại, dọc theo đường cơ thể xinh đẹp của Minh Mị, anh thẳng đường vuốt ve xuống dưới, cuối cùng là nơi riêng tư đẹp không tì vết như ngọc.
"A... Đừng sờ chỗ đó... Ưm..."
Ngón tay Diêm Thần chỉ chạm nhẹ vào khu vực mẫn cảm kia, Minh Mị đã vô thức kẹp chặt hai chân, khiến người nào đó tiến thoái lưỡng nan.
Có điều, chuyện này không thể ngăn cản Diêm Thần xâm phạm thiếu nữ, ngón tay anh vừa linh hoạt vừa thon dài mạnh mẽ, dù ở trong loại hoàn cảnh nào, Diêm Thần vẫn ung dung nhàn nhã trêu chọc hai cánh hoa nhỏ trơn trượt.
Minh Mị cảm nhận được nơi riêng tư nhất bị người nào đó khẽ vuốt ve, cô có thể cảm giác được rõ ràng vết chai mỏng trên ngón tay anh đang càn rỡ mơn trớn khe thịt non mềm, cửa huyệt bắt đầu đóng đóng mở mở, thậm chí còn mất khống chế co rút một chút, tựa như muốn ngón tay anh đi sâu vào hơn nữa.
Cho đến bây giờ Minh Mị không biết thân thể mình sẽ mẫn cảm đến thế, cô cũng chưa bao giờ nghĩ Diêm Thần sẽ làm chuyện này với mình.
Kiếp trước, sự điên cuồng của cô, sự lạnh lùng của anh, vẫn hiện rõ mồn một trước mắt, làm sao có thể trở thành như hiện tại?
Vì thế, khi hai thân thể tiếp xúc thân mật nhất, Diêm Nhần cảm nhận được sự mâu thuẫn của Minh Mị, hai chân cô kẹp quá chặt ngăn cản động tác anh, nhưng mà như vậy càng khiến Diêm Thần bắt đầu tưởng tượng, cặp đùi này kẹp quanh hông anh sẽ mất hồn đến nhường nào.
Rõ ràng cô đã động tình, từ vòng eo vặn vẹo đến tiểu huyệt phun mật dịch, mặc dù đang ở trong nước nhưng khi đầu ngón tay chạm vào chỗ đó, anh phân biệt được rõ ràng dâm thủy và nước hoàn toàn không giống nhau, hơn nữa dâm thủy còn mang theo hương thơm và mùi cơ thể chỉ có ở riêng cô. Diêm Thần biết người bị tâm ma dục vọng dày vò không chỉ một mình anh.
Vết thương ở đầu ngón tay đã khép miệng, không sợ chạm vào nước sẽ nhiễm trùng, ngón tay mảnh khảnh như ngó hành của thiếu nữ kéo từng đường dài trên lưng Diêm Thần.
Diêm Thần hưởng thụ mặc cô cào cấu, đúng là con mèo nhỏ.
Minh Mị bị trêu chọc đến nỗi toàn thân mềm nhũn không còn hơi sức, cũng may Diêm Thần đỡ eo cô, thế nhưng càng như thế, cảm giác tê dại sâu trong xương tủy càng trở nên mãnh liệt.
"Đừng... Ưm... Diêm Thần... Đừng mà..."
Nước trong bồn tắm khiến tóc Minh Mị ướt sũng, trên mặt cô không biết là nước hay là nước mắt, ngắm dáng vẻ này của cô, đôi mắt đẹp sáng ngời của Diêm Thần trở nên đỏ ngầu, hơn nữa đôi môi phơn phớt hồng thỉnh thoảng còn hé mở, phát ra âm thanh ngọt ngào mê người.
Diêm Thần cảm thấy mình gần như đang ở ranh giới dục vọng.
Anh cố nén cảm xúc muốn Minh Mị ngay tại phòng tắm, bế cô với toàn thân ướt đẫm trở về phòng ngủ.
Thân thể trần như nhộng bại lộ trong không khí trong chớp mắt, sau đó Minh Mị bị người nào đó đặt lên mặt giường mềm mại, Diêm Thần còn cầm khăn lông tỉ mỉ lau nước động trên người cô.
Minh Mị không còn sức phản kháng trước hành động của Diêm Thần, cô nhắm mắt không dám nhìn Diêm Thần, có điều như vậy càng cảm nhận anh chạm vào da thịt cô rõ hơn.
"A..."
Mềm ngọt đến tận xương.
Nơi không thể diễn tả của người nào đó đã cứng lên từ lâu, anh thấy cô nhắm mắt, lông mi thật dài khẽ run run, toàn thân đẹp không gì sánh được.
Bỗng nhiên, Minh Mị cảm nhận được vùng đất chưa khai phá của mình bị xâm nhập, thứ đâm vào rõ ràng không phải ngón tay.
Diêm Thần thấy cô gái nhỏ mở choàng mắt, tất cả đều thể hiện không dám tin.
Minh Mị vô thức lùi về phía sau, giường rất lớn nhưng cô không thể lùi được nữa.
Mọi chuyện bắt đầu chệch đường ray, rõ ràng Diêm Thần chỉ muốn giúp cô giảm bớt cơn bỏng rát, tuy nhiên anh lại mất kiểm soát.
Từ trước đến nay tâm tư Diêm Thần vốn kín đáo, anh là một người biết kiềm chế bản thân đến cực hạn, cho nên anh vô cùng lạ lẫm với cảm giác mất khống chế này, có điều anh nhanh chóng nhận thức, chuyện này vốn không thể dựa vào lý trí.
Minh Mị cảm giác được hai chân mình bị tách ra, nụ hoa chớm nở không gì che chắn của cô gái nhỏ hoàn toàn phơi bày trước ánh mắt như có lửa của Diêm Thần.
Chỉ cảm nhận được ánh mắt anh thôi mà cảm giác thẹn thùng đã khiến hạ thân Minh Mị càng thêm dính ướt.
"Đừng..."
Rõ ràng nghe được cô cầu xin, anh vẫn kề sát vật cứng thô to kia trước cửa huyệt.
Chẳng qua chỉ mới thăm dò một chút, cửa huyệt chưa từng bị người chạm vào mang đến cho Diêm Thần khoái cảm như điên.
Mạnh mẽ kích thích đại não trước nay chưa từng có.
Cô nóng ướt, cô chặt chẽ, dù phản kháng cũng không ngăn được tiểu huyệt co rút vì động tình.
Làm sao Minh Mị không cảm nhận được dị vật xâm lấn, đường hành lang hẹp bị chen lấn, cô vô cùng sợ hãi nhưng lại không có sức để né tránh.
"Em đừng nhúc nhích." Diêm Thần dùng tia lý trí cuối cùng còn sót lại cảnh cáo cô.
Cô cứ nhúc nhích không quy tắc như vậy khiến mỗi lần tiếp xúc Diêm Thần lại dao động vì quyết định tiến hành của mình.
"Anh... Anh không đi vào... Em đừng nhúc nhích."
Diêm Thần biết anh không thể muốn cô vào lúc này, có điều sau khi nếm thử mùi vị cô, anh đã bị trúng tà, tựa như rất lâu trước kia, anh đã có tâm tư với cô gái nhỏ, chịu đựng nhiều năm như vậy, rốt cuộc tâm ma đã hình thành.
Diêm Thần đè thiếu nữ dưới thân, hai tay chống hai bên cơ thể cô, hung khí tràn trề dục vọng dưới thân còn bị cái miệng nhỏ phía dưới cô cắn chặt.
Anh bắt đầu nhẹ nhàng tiến vào nhẹ nhàng rút ra, mỗi lần đều hết sức kiềm chế, nhưng nhẹ nhàng ra vào cửa huyệt của cô cũng là một loại tra tấn, dâm thủy đã thấm đầy cửa huyệt, gậy thịt thô to của anh chen vào khe thịt rồi nhanh chóng rút lui khiến mật dịch không ngừng chảy ra, nhìn kỹ lại, mỗi lần giao hợp xong rồi rút ra đều mang theo dịch nhờn.
"Ưm... A..."
Minh Mị biết Diêm Thần là người giữ lời, anh sẽ không tiến vào, cũng không có ý định tiến vào cô.
Trong đêm hè, mồ hôi trên trán anh nhiễu lên người cô, khiến ngực cô ướt nhẹp, hơn nữa vật nam tính của anh còn khiến cô hóa thành vũng nước xuân.
Không nên, bọn họ như vậy là sai.
Không biết Diêm Thần đã cắm rút bao nhiêu lần, thế nhưng anh chưa từng chân chính xuyên phá lớp màng mỏng manh kia.
Diêm Thần biết anh chỉ có thể đi vào ở bên ngoài rồi dừng lại, ngay sau đó, anh lập tức rút khỏi hoa huyệt cô rồi bắt đầu tấn công cặp đùi đẹp thon dài của thiếu nữ, anh cắm gậy thịt sưng đỏ đến nổi gân xanh phủ đầy vào giữa hai chân Minh Mị, sau đó điên cuồng cắm rút.
"A.... A..." Quá dùng sức, bắp đùi cô từ trắng nõn chuyển sang đỏ hồng rồi đến tụ máu bầm.
Mà mỗi lần gậy thịt ra vào giữa khe đùi cô đều ma sát với hoa huyệt, khiến tiểu hạch sưng to, chẳng mấy chốc tình triều phun ra như suối, tưới ướt gậy thịt Diêm Thần.
Bị cắm đến cao trào thi nhau kéo đến, Minh Mị cảm thấy toàn thân đều mệt mỏi đau nhức, cũng không biết Diêm Thần làm bao lâu, cô không thấy anh dừng lại.
Mãi cho đến gần sáng, cuối cùng Diêm Thần mới giải phóng dục vọng vào giữa hai chân và eo thiếu nữ, tinh dịch trắng đục chậm rãi chảy tràn trên da thịt trắng nõn như tuyết.
Minh Mị cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, cô không quan tâm cảm giác dính dính trên người mà nhắm mắt ngủ luôn.
Thấy cô gái mình yêu ngủ mê man, Diêm Thần kiềm lòng không đặng nhẹ nhàng liếm láp vành môi mềm mại của cô, tâm ma đã càng không thể khống chế, có lẽ phải thật sự ăn cô không còn một mảnh, thì anh mới có thể điều khiển ma quỷ đang rục rịch trong lòng mình.
← Ch. 12 | Ch. 14 → |