Gái mạnh mẽ sợ trai mặt dày
← Ch.1166 | Ch.1168 → |
Ngay sau hôm bị tung ảnh lên, Hàn Sóc đi tìm hắn.
"Lúc đó, tôi căn bản chẳng biết chuyện gì đã xảy ra cả, trong đầu toàn là tai tiếng của cô ấy với Lệ Đình Vân, sau đó liền tùy tiện tìm một1ả gái điếm về muốn chọc tức cô ấy một chút."
Tống Bạch bày ra vẻ mặt "quả nhiên là cậu tìm đường chết", lại hỏi: "Sau đó thì sao?"
Chu Dịch mím môi, hình như rất khó nói ra.
"Không phải là cậu thân mật với8cô ả kia trước mặt cô ấy đấy chứ?" "... Chỉ hôn một cái."
"Một cái thôi sao?"
"... Hai cái!" Nhìn ánh mắt tràn đầy nghi ngờ của Tổng Bạch, Chu Dịch vừa bực mình vừa xấu hổ, "Dù sao cũng không vượt quá ba2cái!"
"Chậc, không quá ba thì không quá ba, cậu hét cái gì mà hét chứ?" Tống Bạch ngoáy tai, đột nhiên nói một cách chân thành, "Dịch Tử à, tôi cảm thấy cậu có ngày hôm nay cũng chẳng ban đầu. Thuần túy hủy4hoại con gái nhà người ta, tôi khuyên cậu tốt nhất đừng theo đuổi nữa."
"Dứt khoát muốn mỗi đứa con thôi, có khi còn có chút hy vọng." Tống Bạch nói xong còn gật gù tỏ vẻ rất tán đồng với bản thân mình."Không được! Tôi cần cả vợ lẫn con!". Năm đó, là do hắn và Tinh Huy đều khoanh tay đứng nhìn, đẩy Hàn Sóc vào trong địa ngục. Hắn trừng phạt Tưởng Lệ Hoa bằng thái độ lạnh nhạt; dùng nỗi nhớ tra tấn bản thân mình, không tiếc hết thảy để đối đầu với Tinh Huy.
Thay vì nói là trả thù thì không bằng nói là chuộc tội có lẽ đúng hơn.
Cuộc đời liệu được bao nhiêu lần năm năm chứ?
Chu Dịch không muốn lại tiếp tục phải nuối tiếc thêm nữa.
Nhìn dáng vẻ ủ dột phiền não của người anh em, trong lòng Tổng Bạch cũng không chịu nổi. Tuy rằng anh ta thật sự cảm thấy tên này đáng đời nhưng chuyện đã xảy ra rồi, không thể nào thay đổi được nữa, người ta chỉ có thể khống chế hiện tại mà thôi.
"Không nói đùa nữa, tôi có cách này, nói đơn giản cũng đơn giản, nói khó cũng khó, phải xem cậu có kiên nhẫn và nghị lực mà làm hay không thôi."
Chu Dịch đột nhiên ngước mắt nhìn lên: "Cách gì?" Tống Bạch: "Đầu tiên giải thích rõ ràng mọi hiểu lầm, rồi lại theo đuổi một lần nữa." "Chuyện này... liệu có ổn không?" "Chẳng phải có câu phụ nữ mạnh mẽ sợ đàn ông mặt dày hay sao?"
Hôm sau, Hàn Sóc tiếp tục đưa con trai đi quẩy.
Nhất thời chơi quá hăng say nên cuối cùng bị Triệu Thu chặn lại ở ngoài cổng công viên trò chơi.
"Hi, chị Thu." Đứng yên tại chỗ, vẫy tay: "Có muốn uống nước không, em có này."
Khuôn mặt người phụ nữ vừa đen kịt vừa nặng nề, không nói gì, khí thế của người đại diện vàng lập tức phóng hết ra. Hàn Sóc nháy mắt với con trai. A Thận liền lấy từ trong ba lô của mình ra một chai nước khoáng còn chưa mở nắp, tiến lên hai bước, đưa cho Triệu Thu: "Dì, uống nước đi ạ!" "... Cảm ơn." Cậu bé đáng yêu mềm mại này thật sự làm người ta khó lòng từ chối được.
"Không cần khách sáo."
"Ôi, bé ngoan, sau này cháu về nhà dì, làm con của dì nhé?" Triệu Thư ngồi xổm xuống, đầu cao ngang đầu cậu bé, trong lòng đã sớm mềm nhũn ra rồi.
"Chị Thu, đến chị cũng muốn giành con trai với em đấy à?" Hàn Sóc giữ con như giữ bảo bối, chắn ở phía trước. Khóe môi A Thận cong lên, trong đáy mắt nổi lên sự ấm áp."Cũng?" Hai tròng mắt Triệu Thu híp lại, đứng lên, nhìn thẳng vào Hàn Sóc: "Chu... Cậu ta đã tìm em rồi sao?"
"Um."
"Em... Cũng to gan lắm! Không nói trước một tiếng đã công bố ngay sự tồn tại của A Thận, chẳng giải thích một câu đã chạy trốn mất tăm mất tích. Em có biết hiện tại có bao nhiêu cơ quan báo chí truyền thông đang săm soi tìm nhược điểm của em không hả? Lại còn lén gặp Chu... kia nữa! Em cảm thấy bộ phận tuyên truyền chưa đủ bận bịu nên muốn đẩy thêm công việc đúng không?"
Triệu Thu mắng một tràng dài. Hàn Sóc kéo khóe miệng, yên lặng lắng nghe, không phản bác một câu nào, còn có để vào đầu được chữ nào hay không thì chỉ có mình cô biết.
"Dì Triệu Thu, dì mau uống nước đi?" A Thận dựa vào người mẹ mình, nhắc nhở rất thiện chí.
"... Cảm ơn bé ngoan, dì không khát đâu." Lại chuyển hướng Hàn Sóc, thu lại nụ cười, "Chị nói cho em biết, hôm nay em nhất định phải về công ty với chị! Nếu còn tiếp tục chơi bời kiểu này, thế nào cũng bị đám paparazzi nhìn chằm chặp..."
"Được, vậy đi thôi." Triệu Thu sững người: "Đi đâu?"
"Chẳng phải là về công ty sao?" Hàn Sóc nhướng mày, "Chị lái xe tới đây đúng không? Bây giờ đi ngay thôi."
Trụ sở Tinh Huy, bộ phận tuyên truyền,
Không biết Hàn Sóc cướp ở đâu về một hộp cờ năm quân, đang ngồi chơi đánh cờ với con trai. Cao Tường thu hồi tầm mắt, làm mặt quỷ với Triệu Thu: "Cứ thể để cô đưa về đây cơ à?" Còn mua một tặng một nữa."Cam đoan không phải hàng giả."
Cao Tường giơ ngón tay cái lên: "Chị Thu mà đã ra mặt, quả nhiên không giống người thường." "Được rồi, bên tuyên truyền đã chuẩn bị xong cách giải thích chưa?"
"Đã chuẩn bị xong từ lâu rồi, nhìn xem..." Cao Tường rút một tờ giấy A4 ra, đưa qua cho chị ta xem. Triệu Thu đọc lướt thật nhanh, "Được, cứ thế này mà đưa lên đi, tôi lên lầu một chút, Tổng giám sát Dương tìm tôi có tí việc."
Trưa hôm đó, Weibo của Hàn Sóc vẫn chẳng có động tĩnh gì, nhưng INS lại có hai tin mới.
Tin thứ nhất, công ty quản lý đưa ra lời thanh minh, đại ý như sau:
1/ Đúng là Hàn Sóc có một cậu con trai.
2/ Hiện tại vẫn đang độc thân. 3/ Hy vọng mọi người nên để tâm tới các tác phẩm hơn là chìm vào trong những tin tức bên lề. Ý thứ hai còn tổng hợp bảy tấm ảnh thành một tấm hình ghép. Tiêu đề là: Happy time Tất cả đều là ảnh chụp chung của hai mẹ con đi chơi với nhau mấy ngày nay, đa phần là tự chụp.
"Nghĩa là, chúng ta náo động ở trên mạng đến ngất trời như thế, còn người ta thì vẫn nghênh ngang đi du lịch sao?"
"Rốt cuộc cũng chờ được rồi, may là không từ bỏ. Anh Sóc của mình vẫn khí phách như trước."
"Bức ảnh tiểu nam thần mặc đồ bơi, cho tôi hỏi là các vị có dám tung ra ảnh fullsize không thế?"
"Đúng là chẳng thèm để tâm tới cái nhìn của người khác thì mới có thể ung dung như thế. Tích. Chính thức làm fan!"
"Làm mẹ vốn không dễ, làm mẹ đơn thân càng không đơn giản, ủng hộ cô, cố lên!"
"Có thể hỏi nhỏ một vấn đề được không? Sau này cô có thể thường xuyên cập nhật hoạt động được không? Có thể đăng thêm nhiều ảnh của tiểu nam thần hơn được không?"
"Yêu cầu tha thiết anh Sóc hãy quay về Weibo đi! Các anh em mau đẩy bài lên nào!" "Yêu cầu tha thiết anh Sóc hãy quay về Weibo đi! Các anh em mau đẩy bài lên nào!"
Hưởng ứng còn tốt hơn cả dự đoán.
Đám antifan suốt ngày nhắc tới chuyện Hàn Sóc "hút thuốc phiện" cũng mai danh ẩn tích hết.
Cao Tường ngồi dựa vào lưng ghế, liên tục chắt lưỡi. Quả đúng là thần kỳ! Một cái cúp Ảnh Hậu lại có tác dụng đến thế sao?
"Tổng giám sát, những cư dân mạng này quá tích cực, truyền thông miễn phí giúp chúng ta. Căn bản chẳng cần phải sử dụng tới seeder nữa đâu, có cần cho rút lui không ạ?"
"Lui đi, lui đi." Vẫy tay rất thản nhiên.
"... Vâng." Lúc Triệu Thu quay lại thì trong tay đã cầm thêm một xấp tài liệu, "Tình hình thế nào rồi?" Cao Tường đẩy cái notebook về phía cô ta, "Cô tự xem đi." "... Ừ, hiệu quả không tệ, giao cả cho anh đấy." Nói rồi lại đi về phía Hàn Sóc.
Bộp!
Một tập giấy A4 đập thẳng vào mắt, Hàn Sóc ngẩng đầu lên, trong mắt lộ vẻ tò mò: "Cái thứ đồ chơi gì đây?" "Lời mời của tổ gameshow Hành trình của mẹ và bảo bối, còn có cả hợp đồng quy tắc chi tiết nữa."
"Thì sao?"
Triệu Thu hít sâu, "Em có thể từ chối, công ty tôn trọng quyết định của em, nhưng chị mong là em có thể nhận lời." Hàn Sóc cúi đầu lật xem, hai mí mắt cùng rũ xuống, hàng lông mi dài rậm nhẹ nhàng chớp động. Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ sát đất, chiếu lên sườn mặt cô, mơ hồ có thể nhìn thấy cả những mạch máu màu xanh ẩn dưới làn da.
Cô lẳng lặng ngồi đó thôi cũng có thể tạo thành một bức tranh vẽ tuyệt đẹp rồi."Tại sao?" Hàn Sóc đột nhiên lên tiếng, "Lý do nên nhận lời là gì?" Triệu Thu đột nhiên hoàn hồn, vừa rồi không ngờ chị ta lại... nhìn tới ngày người.
Ôi...
"Đầu tiên, em mới nhận được cúp Gấu Bạc, nên tranh thủ lúc nhiệt độ chưa hạ thấp, củng cố fan cơ sở. Tiếp theo, hình tượng của em vẫn luôn quá mức thần bí, dễ dàng tạo ra cảm giác xa cách, thiếu đi tính đại chúng. Cuối cùng, phim quay ở Ma Rốc đã đóng máy rồi, em còn chưa nhận dự án nào mới, không bằng lúc này nên đưa A Thận ra ngoài chơi đi. Gameshow này có danh tiếng rất tốt, doanh thu chương trình cũng không thấp, càng quan trọng là không có kịch bản, em có thể chơi thoải mái."
Triệu Thu nói liền một mạch, vô cùng có trật tự.
Hàn Sóc ngẫm nghĩ, "Thứ nhất, em không muốn lăng xê mình, huống chi với một diễn viên điện ảnh mà nói, kỹ thuật diễn mới là căn bản, đột hot và fan chỉ là sản phẩm phái sinh mà thôi, không quan trọng cho lắm."
Nhẹ nhàng bác bỏ lý do đầu tiên của Triệu Thu."Thứ hai, thần bí thì không tốt à? Như thế mới có vẻ cao ngạo, lạnh lùng chứ. Giống như Dạ Cô Tinh ấy, trước giờ cô ấy chưa từng tham gia bất kỳ gameshow nào, sản phẩm điện ảnh cũng khống chế nghiêm khắc, một năm chỉ đóng một bộ." Triệu Thu bị những lý lẽ hùng hồn của cô làm cho tức cười, "Tinh Huy không cần một Dạ Cô Tinh" thứ hai, hiểu không hả? Thành tựu của cô ấy là không thể nào làm lại được, mà tương lai của em sau này cũng rộng lớn y như thế thôi."
"Well, " Hàn Sóc gật đầu, "Em đồng ý với quan điểm này." Triệu Thu thở dài, "Tiểu tổ tông à, thế rốt cuộc là em có nhận hay không? Cho một câu trả lời chắc chắn luôn đi."
"Nhận!"
Lần này, đến lượt Triệu Thu khó hiểu."Bởi vì..." Hàn Sóc nghịch ngợm quân cờ trong tay mình với vẻ thích thú, "Lý do thứ ba của chị đã đủ thuyết phục em rồi, thế nên, hoàn toàn có thể bỏ qua hai vấn đề trước đó."
"..." Mẹ nó!
Hàn Sóc bọc người kín mít, đội mũ, đeo khẩu trang dẫn theo con trai rời đi từ phía cửa sau.
Triệu Thu: "Cứ đi hết con đường này, ra tới lối thoát hiểm sẽ có xe đang đợi sẵn rồi, sẽ đưa hai mẹ con em về thẳng chung cư. Cẩn thận đấy, nhìn thấy paparazzi thì lập tức trốn, không trốn được thì gọi điện cho chị."
A Thận vẫy tay chào chị ta, "Tạm biệt dì." "Chào bé ngoan nhé..." Thật sự muốn trộm đem về nhà giấu đi không cho ai nhìn thấy, hiu hiu hiu.
Ra khỏi lối thoát hiểm, đúng là có một chiếc xe đang đợi. Audi dáng dài, hàng nhập khẩu, Tinh Huy đúng là lắm tiền nhiều của. Hàn Sóc đặt con trai vào xe trước rồi mới ngồi vào theo, ngồi ổn định xong mới kéo cửa xe đóng lại. Phát động động cơ, vững vàng rời đi."A Sóc, có khát không? Trong tủ lạnh bên tay phải có đồ uống đấy, em lấy cho con một chai đi." Bên trong chiếc xe đang yên tĩnh chợt vang lên tiếng của "tài xế" mang theo vài phần cười nịnh nọt.
*****
"Là anh?" Hàn Sóc trợn trừng mắt.
"He he..."
"Dừng xe!"
"Đừng..." "Tôi bảo anh màu dừng xe!"
"Chẳng phải em muốn về chung cư hay sao? Anh đưa em về cũng được mà." "Chu Dịch, anh có biết xấu hổ hay không thế?" "ở trước mặt em và con trai thì có hay không cũng chẳng sao."
Mắt1thấy cảm xúc của Hàn Sóc càng lúc càng kích động, muốn xông qua khe hở giữa ghế lái và ghế phụ để xông lên cướp tay lái của mình, xuất phát từ suy nghĩ an toàn, Chu Dịch không thể không tấp xe vào lề đường. Nhưng không mở cửa xe.
"Mở khóa."
"Chu Dịch, 8tôi bảo anh mau mở khóa cửa ra!"
"Sau đó thì sao? Em liền cùng con lập tức chạy trốn đúng không?"
Hàn Sóc cười lạnh: "Ai là con của anh? Con mẹ nó đừng có tự mình đa tình nữa đi." "Ở trước mặt... trẻ con, em đừng ăn nói thô tục như thế, văn2minh một chút đi."
"Ha ha." Thật sự muốn dựng ngón giữa lên với hắn. A Thận bị cuốn vào cuộc chiến tranh miệng lưỡi của hai người lớn nhưng vẫn cứ ngoan ngoãn ngồi tại chỗ, không khóc không ầm ĩ, ngoan đến mức làm người ta phải đau lòng.
Chu Dịch có cảm giác4như trên ngực bị một tảng đá lớn đè nặng.
"Câm miệng!" Hắn đột nhiên lên tiếng, không còn mềm mại như trước mà đột nhiên trở nên cường thế, "Ngồi yên, nghe anh nói đây!"
Hàn Sóc khựng lại, hơi hoảng hốt, đến khi tỉnh táo lại thì càng tức giận hơn nữa, "Con người anh sao lại..."
"Ảnh chụp kia là do mẹ của anh dùng tài khoản Weibo của anh tung lên mạng!" Im lặng trong thoáng chốc, trên mỗi người phụ nữ hiện lên nụ cười lạnh lùng, lại có mấy phần trào phúng, "Anh cho rằng tôi sẽ tin sao?"
"Tại sao lại không tin? Chúng ta ở bên nhau chín tháng, trong thời gian đó, tình cảm của anh dành cho em thể nào, chẳng lẽ em không cảm nhận được sao?" Trong lòng Hàn Sóc hiện lên vẻ hoảng loạn, nhưng trên mặt vẫn tỏ vẻ bình thường, "Tôi muốn xuống xe."
"Trả lời anh, em không cảm nhận được sao? Hả?" Hốc mắt người đàn ông đã đỏ lên, không biết là do sau khi say rượu hay là do quá ấm ức nữa.
"Tôi không hiểu anh đang nói cái gì hết." "Không hiểu chứ gì? Được, vậy anh nói trắng ra, con mẹ nó, em không nhìn ra anh thích em đúng không?"
Lời này vừa nói ra, hai bên cùng yên lặng.
A Thận như nghe được lời gì khủng khiếp lắm, lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, ấn vào phần ghi âm.
Hàn Sóc quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, để lại cho người đàn ông một sườn mặt thờ ơ. Một lúc lâu sau, cô mới lại quay vào.
So với sự lãnh đạm và hờ hững lúc trước, trong ánh mắt lại có thêm một chút phức tạp mà Chu Dịch không thể hiểu nổi.
"Đã qua rồi." Cô nhẹ nhàng mở miệng. Người đàn ông chợt cảm thấy vô cùng căng thẳng trong lòng, "Ý em là sao?" "Thích cũng được, ghét cũng thế, đều đã là chuyện cũ, không cần phải chứng minh thật giả gì hết."
"Em không tin ư?"
Hàn Sóc mỉm cười, "Cho dù anh đã từng thích tôi thì sao chứ? Anh cũng từng thích những người con gái khác mà, đúng không?"
"Anh..."
"Đừng vội vàng phủ nhận, anh dám nhìn thẳng vào lương tâm của anh mà nói rằng chưa từng thích những người khác không?"
"Phải, anh thừa nhận là anh có quá nhiều lịch sử đen tối, nhưng từ sau khi ở bên em, trong lòng anh lúc nào cũng chỉ có em thôi... Hàn - Sóc!"
"... Oh. Có cần tôi khen anh một câu không?"
"Không phải... Anh đã giải thích rõ ràng như thế rồi, sao em vẫn cứ hờ hững thế hả? Ảnh kia là do mẹ anh tung lên, trước đó anh hoàn toàn không biết gì, sau đó, em tới phòng tìm anh. Cô ả kia cũng là do anh tùy hứng tìm về để chọc tức em thôi, anh hoàn toàn không có quan hệ gì với cô ta hết!"
Hàn Sóc rũ mắt làm người ta không hiểu được cô đang nghĩ gì trong lòng. Nhưng ngược lại, Chu Dịch đã nóng nảy đến mức sắp phát điên rồi.
Rõ ràng hắn đã làm theo những gì Tống Bạch nói, giải thích rõ ràng với cô từng chuyện một, nhưng sao người phụ nữ này lại chẳng có phản ứng gì thể chứ. Chẳng lẽ... hắn lại bỏ qua cái gì rồi?
"Mở cửa."
Chu Dịch hơi ngẩn người. Hàn Sóc lạnh lùng ngước mắt lên, "Tôi bảo anh mở cửa ra, con trai còn ở đây, đừng ép tôi phải trở mặt." Chu Dịch như một kẻ bại trận, lạch cạch mở khóa cửa. - dột nói: "Em đi cũng được, anh chẳng có tư cách gì cản lại, cũng chẳng cản được. Nhưng nơi này không dễ gọi xe, giờ em đang bị paparazzi theo dõi gắt gao, xuống xe không phải lựa chọn sáng suốt gì. Nếu có thể, xin em cho phép anh đưa em về tới chung cư, đảm bảo không dây dưa thêm một chút nào, sẽ rời đi ngay lập tức."
Bàn tay đặt trên chốt cửa thoáng cứng đờ.
Trong mắt Chu Dịch xẹt qua một tia sáng mỏng manh, lại nói tiếp: "Anh biết, giờ anh có nói gì thì em cũng sẽ không tha thứ cho anh..." "Đủ rồi!" Hàn Sóc thu tay về, "Anh câm miệng lại, lái xe cho tử tế."
"Yes, madam!" "..." Đây có thể là một tên ngốc. Thủy Tinh Lam Loan là nơi có căn hộ chung cư mà Triệu Thu tìm thay Hàn Sóc, nghe nói an ninh ở đây rất tốt, tính từ mật rất cao, rất nhiều nghệ sĩ của Tinh Huy đều có bất động sản ở nơi này. Chiếc Audi màu đen vượt qua vài trạm kiểm soát, cuối cùng cũng có thể tiến vào trong tiểu khu, ngừng trước một tòa nhà.
"Mommy, tới nơi rồi."
Hàn Sóc chậm rãi mở mắt ra, lơ đãng mắt đối mặt với cái nhìn của người đàn ông qua gương chiếu hậu, giây tiếp theo liền lập tức rời đi.
Hai mẹ con xuống xe, Chu Dịch vòng ra cốp xe lấy hành lý.
"Anh đưa hai mẹ con lên."
"Không cần."
"Nếu anh đã dừng xe ở đây rồi thì tất nhiên cũng biết hai người ở căn nào. Nếu có tâm tư gì không đúng cũng sẽ không ngốc tới mức để đuôi tự lòi ra như thế." Nói xong liền mỗi tay xách một cái vali, đi vào bên trong.
Hàn Sóc nhìn theo bóng dáng của hắn, trong lòng nổi lên cảm giác không thể miêu tả bằng lời. có hơi chua, cũng có hơi chát.
"Mommy..."
Hít sâu, nhún vai, cô vỗ đầu con trai, "Đi thôi, coi như nơi này là nhà tạm thời của chúng ta."
"Vâng!"
Ngày 15 tháng Tư, Hàn Sóc làm khách mời trong chương trình "Có hẹn với Trần San" của đài truyền hình thủ đô, tiếp nhận nửa tiếng phỏng vấn của MC chương trình.
Sau khi được chiếu, chưa tới hai giờ đã chạm ngay đỉnh bảng hot search.
Trong đó, có ba vấn đề nóng nhất được đưa ra thảo luận. 1. Sau khi xảy ra sự kiện "bức ảnh hút thuốc phiện", cô không hề giải thích gì mà trực tiếp tuyên bố rời khỏi giới giải trí, có thể nói cho mọi người nghe suy nghĩ trong lòng cô lúc đó được không? Dù sao, khi đó sự nghiệp ca hát của cô vừa mới bắt đầu, được xưng là "Tiểu Thiên Hậu", tiền đồ rộng rãi sáng sủa, sao có thể từ bỏ và rời đi được vậy?
Hàn Sóc: "Từ lúc tôi còn nhỏ, mẹ tôi đã dạy tôi rằng, đã làm sai chuyện gì thì phải trả giá cho chuyện đó. Bạn thân của tôi cũng thường xuyên nói như thế, chính bản thân tôi cũng thấy đúng. Rời đi là câu trả lời của tôi cho mọi người, cũng là sự trừng phạt dành cho bản thân mình. Tuy nói rằng tuổi trẻ được phép sai lầm nhưng cũng không thể vì thế mà phủ nhận ba chữ "không hiểu chuyện" được. Nếu đã không hiểu chuyện, vậy thì trả giá thôi."
Câu trả lời đã nhận về sự vỗ tay của toàn trường quay. Đối với chuyện này, MC liền hỏi thêm một câu rất sắc bén: "Vậy cô giải thích thế nào về sự trở lại lần này của mình?"
Hàn Sóc: "Chuộc lỗi xong rồi, chịu trừng phạt xong rồi, chẳng lẽ cứ phải mãi sống trong trạng thái sa sút tinh thần hay sao?" MC: "Tôi nhớ rõ rằng năm đó cô từng tuyên bố vĩnh viễn sẽ không đặt chân vào giới giải trí Hoa Hạ đúng không?" Hàn Sóc: "Đúng. Nhưng giờ đây mục tiêu của tôi quả thực không phải là Hoa Hạ mà là ở Hollywood, thậm chí là toàn thế giới." Đây là sự tự tin của Ảnh Hậu, không ai dám nói đây là lời nói miệng bừa bãi, dù sao, cúp Gấu Bạc cũng đặt sờ sờ ở trước mặt tôi.
2. Tại sao lại lựa chọn làm mẹ đơn thân?
Hàn Sóc: "Thằng bé tới, thế nên tôi chấp nhận nó, chỉ đơn giản như thế thôi."
3. Ba của cậu bé có phải là người trong làng giải trí hay không? Hàn Sóc: "Không thể trả lời." So với nợ cũ năm đó tựa như thóc mục vừng thối thì rõ ràng mọi người hào hứng với hai vấn đề sau hơn. [Mẹ đơn thân Hàn Sóc], [Bí ẩn về người cha của con trai Hàn Sóc]. Hai đề tài này treo suốt trên bảng xếp hạng hai ngày mà nhiệt độ vẫn không hề giảm xuống chút nào. Cho đến 10 giờ sáng, ngày 18 tháng Tư."Hành trình của mẹ và bảo bối" ra thông báo chính thức, nói rằng đã mời Ảnh Hậu Hàn Sóc và con trai cô ấy gia nhập kỳ tiếp theo. Poster tuyên truyền lần đầu tiên tung lên ảnh chụp chính diện của A Thận càng khiến sóng gió trở nên khủng khiếp.
"Tuy rằng tiểu nam thần vô cùng xinh trai nhưng rõ ràng không phải con lai nha! Thế nên, có thể bỏ qua David rồi."
"Bóng dáng đã vô cùng khí chất rồi, không ngờ mặt lại càng đẹp trai hơn nữa!"
"Bé ngoan, dì ở đây này..."
"Tiểu bảo bối, bà ở đây..." "Một đám điên rồ! Có điều, thật sự là quá đẹp trai hiu hiu hiu hiu..."
Rất nhanh, rất nhiều fan phim và fan ca nhạc của Hàn Sóc trở thành "bà dì kỳ quái", không chỉ hết liếm lại hôn ảnh chụp mà còn trực tiếp thành lập "Hàn Thận fanclub", "Đoàn thể fan trong nước của tiểu nam thần".
← Ch. 1166 | Ch. 1168 → |