Vay nóng Tinvay

Truyện:Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ - Chương 071

Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ
Trọn bộ 117 chương
Chương 071
Tình huống bốn nam một nữ ở chung dưới một mái nhà
0.00
(0 votes)


Chương (1-117)

Siêu sale Shopee


Ninh Tiểu Tiểu vừa bước vào nhà đã bị ai đó từ phía sau nhấc bổng lên, cô hoảng hốt kêu lớn, cảnh vật trước mắt không ngừng xoay tròn, rồi cô ngữi được mùi hương quen thuộc, mới nhận ra người đó chính là đại minh tinh Công Tử Lạc mấy tháng chưa gặp mặt.

Công Tử Lạc dừng lại động tác xoay tròn, đặt Tiểu Tiểu xuống đất, cánh tay dài vững chãi ôm chầm lấy cô nhét vào ngực mình, Tiểu Tiểu ngữa mặt nhìn anh, khuôn mặt vẫn điển trai như ngày nào, bất quá cằm lúng phúng mảnh râu xanh rì càng tăng thêm phần nam tính.

Anh trừng mắt nhìn cô hờn dỗi.

"Có nhớ tôi không?"

"Buông tôi ra trước đã "Cô cố gắng giơ cao hai túi thức ăn mình đang cầm, có chút chịu không thấu trước tính tình tuỳ tiện của anh.

"Không buông! Tôi ôm chưa đủ mà." Công Tử Lạc cúi đầu tì trán anh lên trán cô, môi sáp tới muốn hôn Tiểu Tiểu, đột nhiên thân thể nhỏ nhắn trong lòng bị kéo mạnh, thì ra là Cung Hạ từ đâu nhảy vô.

"Chú hai buông chị nhỏ ra mau!" Cung Hạ tức giận rống to.

"Tại sao chú phải buông?" Hai mắt Công Tử Lạc không ngừng dò xét Cung Hạ, có điều tay anh vẫn ôm chặt Tiểu Tiểu không tha.

Cung Hạ dùng sức cố tách Tiểu Tiểu khỏi người chú mình, Công Tử Lạc lưu loát xoay tới xoay lui trốn tránh, hai người cứ vậy vờn qua vờn lại, chỉ khổ cho Tiểu Tiểu, do động tác xoay người biên độ quá lớn, bộ ngực cô áp lên lồng ngực rắn rỏi của Công Tử Lạc bị chà sát liên tục.

Cung Hạ nóng nảy nói "Tiểu Tiểu là chị nhỏ của con, không liên quan tới chú, chú không có quyền ôm chị ấy."

"Tiểu Tiểu là cháu gái của chú, chú ôm cháu mình thì có gì sai đâu "Công Tử Lạc trêu cậu.

"Con chỉ biết tuyệt đối không được, ba con cũng chẳng dám ôm chị nhỏ như vậy "Cung Hạ phản bác.

Công Tử Lạc bật cười thành tiếng, trong lòng thầm nói, tại thời điểm ba con ôm em ấy con không thấy được thôi.

Ninh Tiểu Tiểu kháng nghị "Mau buông tôi ra, chú cháu hai người cứ tiếp tục chơi đùa, đừng lôi tôi vào "

Công Tử Lạc chu môi thổi khí vào mắt cô, Tiểu Tiểu lập tức nhắm mắt chui vô lòng anh trốn, miệng la oai oái "A... anh... đồ trứng thối "

Công Tử Lạc vẫn không quên ngăn chặn Cung Hạ dây dưa, cố tình đánh lạc hướng cậu "Tuấn Tuấn, con xem chú mua gì cho con nè, máy bay mô hình sản xuất số lượng có hạn trên toàn thế giới nha "

Nếu là trước đây hẳn Cung Hạ sẽ vui sướng hét thật to, hai mắt long lanh toả sáng, bất quá hiện tại cậu chỉ hừ một cái, rồi nói "Chú không cần hối lộ con, mau buông chị nhỏ ra, con không thèm quà cáp gì của chú hết "

"A, thằng nhóc này!" Công Tử Lạc nhìn Cung Hạ cười cười, rồi quay qua Tiểu Tiểu, suy nghĩ có chút đăm chiêu.

"Lạc! Mau buông Tiểu Tiểu ra." Giọng nói của Cung Chính đột ngột truyền tới "Cổ Di đang chờ Tiểu Tiểu mang thức ăn vào nấu cơm đó."

Cung Chính vừa từ phòng ngủ bước ra, vẻ mặt bình tĩnh nói.

Ninh Tiểu Tiểu nghe được âm thanh Cung Chính như gặp được vị cứu tinh, vui mừng quay qua, lại phát hiện ngoài ban công lầu hai, Cung Đông đang đứng nhìn xuống biểu cảm nhàn nhạt, trong lòng không khỏi run lên. Hôm nay thật náo nhiệt, Cung Chính, Công Tử Lạc, Cung Đông, Cung Hạ đều ở nhà, buổi tối này trôi qua thế nào đây? Tiểu Tiểu chỉ nghĩ tới thôi đã cảm thấy rất đau đầu.

Công Tử Lạc cúi đầu hôn Tiểu Tiểu một cái rồi mới chịu buông tay, mặt cô đỏ bừng chạy trối chết vào phòng bếp. Cung Hạ không chịu thua, đuổi theo Công Tử Lạc hỏi cho ra lẽ.

"Tại sao chú dám hôn chị nhỏ của con? Về sau không được hôn chị nhỏ của con nữa..."

Công Tử Lạc trở về, trên bàn cơm náo nhiệt hẳn ra, anh vẫn theo thói quen cũ mang rất nhiều quà cáp xa xỉ về tặng mọi người. Cung Hạ đã sớm quên ân oán với chú mình, đang vui vẻ mở quà, riêng Cung Đông vẫn lạnh nhạt như thường, ngay cả cái liếc mắt cũng ko nhìn. Mặc dù gần đây Cung Chính đã lên tiếng, bảo bút ký viết gần xong, buổi tối Tiểu Tiểu không cần qua phòng ngủ giúp Cung Đông nữa, bất quá Cung Đông vẫn tìm cớ gọi cô qua rồi bắt cô ở lại cả đêm, Cung Chính chỉ đành mắt nhắm mắt mở. Chơi cờ với Cung Hạ xong, Tiểu Tiểu nhận được điện thoại của Công Tử Lạc bảo cô đem nước uống lên phòng tập thể thao trên lầu ba.

Biết rõ ý định của Công Tử Lạc là gì, Tiểu Tiểu đành ngoan ngoãn dâng mình vào miệng sói, dù sao đã mấy tháng anh không về nhà, công việc quay phim vô cùng vất vả, hơn nữa Công Tử Lạc đã gọi điện nhiều lần bảo cô tới phim trường, cô đều từ chối, khó tránh khỏi có chút áy náy đối với anh.

Bước vào phòng tập, chỉ thấy Công Tử Lạc thoải mái nằm trên ghế, trên người chỉ mặc quần bơi, lộ ra phần cơ bụng rắn chắc cùng hai điều chân dài, dáng người và diện mạo đều cực kỳ hoàn mỹ khiến phụ nữ nhìn thấy không khỏi phúng máu.

"Đồ uống của anh đây." Ninh Tiểu Tiểu bước đến chỗ anh.

Công Tử Lạc đưa tay, hai mắt nhìn cô chăm chú, Tiểu Tiểu đặt đồ uống vào tay anh, bất ngờ Công Tử Lạc nắm lấy cổ tay cô kéo xuống, cô ngã nhào lên đùi anh.

"Giúp tôi mở ra "Anh nói.

Tiểu Tiểu nghe lời, cầm lấy chai đồ uống mở nắp rồi đưa lại cho anh, Công Tử Lạc không nhận, chỉ há miệng đón lấy, uống một ngụm lớn, sau đó kéo Tiểu Tiểu xuống, khoá trụ môi cô, đem thứ chất lỏng cay nồng cùng hương vị ngọt ngào tràn ngập khoang miệng hai người, một ngụm nước đó không biết đã nuốt xuống từ lúc nào, mà môi răng hai người vẫn trằn trọc ngấu nghiến với nhau không rời.

Bàn tay to lớn của Công Tử Lạc cố định phía sau đầu cô, để Tiểu Tiểu chuyên tâm cùng anh hôn môi, về khoảng này Công Tử Lạc thuộc hàng cao thủ, đợi khi buông Tiểu Tiểu ra, cô đã bị hôn đến đầu óc choáng váng.

"Muốn uống tiếp." Công Tử Lạc cười tủm tỉm nói, môi anh ướt át trông thật gợi cảm.

Ninh Tiểu Tiểu lại bón cho anh một ngụm, lần này Công Tử Lạc uống khá nhanh, lại tiếp tục làm nũng "Em thật ngoan, tôi muốn uống nữa."

Ninh Tiểu Tiểu bón tiếp cho anh một ngụm, có điều lần này anh nhanh tay cởi bỏ bộ áo ngủ và cả áo ngực bên trong của cô ra.

"Đừng mà..." Ninh Tiểu Tiểu nhỏ giọng phản đối.

"Không sao đâu, bọn họ đi ngủ hết rồi..." Công Tử Lạc trấn an cô, vui mừng xen lẫn ngạc nhiên ngắm nhìn bộ ngực sữa trắng nõn "Chúng nó to hơn trước rất nhiều a... xem ra khoảng thời gian này anh tôi chăm sóc nó khá tốt...." Giọng anh tuy nhẹ nhàng, lại ẩn chứa chút ghen tị.

"Làm gì có..."


"Nói dối "Công Tử Lạc hớp ngụm đồ uống xong, liền ngậm vào một bên vú Tiểu Tiểu.

"A... lạnh quá..." Ninh Tiểu Tiểu thét chói tai, thân thể nhỏ nhắn đánh cái rùng mình. Đồ uống theo bên vú chảy xuống thấm hết vào bên trong quần lót nhỏ. Vừa vặn thức uống mới lấy từ tủ lạnh, chạm vào ngực cô, đầu nhũ liền co rúm lại.

"Chúng thật mẫn cảm "Công Tử Lạc khen ngợi, lè lưỡi liếm láp chất lỏng vương vãi trên đầu nhũ. Tiếp đó anh uống thêm một ngụm, ngậm lấy bên vú còn lại, đầu nhũ ngay lập tức dựng đứng lên.

"Rất lạnh đó, anh thật đáng ghét mà..." Ninh Tiểu Tiểu giơ tay đánh anh, bộ ngực theo đó lắc lư không ngừng, Công Tử Lạc bắt lại tay cô, vùi đầu vào bộ ngực sữa căng tròn.

"Ừm... a... Đừng cắn mà... a..." Ninh Tiểu Tiểu khi thì cười khúc khích, lúc thì nhỏ giọng rên rỉ. Công Tử Lạc cởi quần lót cô xuống, ném sang một bên, cố ý trước mặt cô kéo tụt quần bơi anh đang mặc xuống.

"A..." Ninh Tiểu Tiểu lật đật đưa tay che mắt lại

"Không dám nhìn?" Biết rõ lý do nhưng anh vẫn muốn hỏi, khoé miệng còn treo nụ cười vụng trộm.

"Tôi không thích nhìn..." Ninh Tiểu Tiểu vặn vẹo thân thể, đúng là cô có chút sợ Công Tử Lạc, cái kia của anh lớn đến kinh người.

"Không thích cái gì?" Công Tử Lạc kéo tay Tiểu Tiểu ra, muốn cô nhìn thẳng vào nơi đó của anh.

Ninh Tiểu Tiểu xoay mặt qua chỗ khác, anh lại chỉnh mặt cô về vị trí ban đầu "Của tôi lớn chứ? Có phải lớn nhất mà em từng gặp đúng không?"

"Tôi không muốn trả lời." Ninh Tiểu Tiểu lắc đầu.

"Được thôi, bất quá chỉ một lát nữa biểu cảm trên mặt em sẽ nói lên tất cả "Công Tử Lạc bắt lấy hai chân cô tách mở, để quy đầu căng tròn chống lên khe huyệt "Em biết không nó nhớ em sắp điên rồi, cái động nhỏ này thật mê người, luôn hấp dẫn dụ dỗ nó cắm vào... ưm... thật chậc thật sướng..."

"A... đừng tiến vào nữa... rất căng..." Ninh Tiểu Tiểu kêu lên, hạ thể cố hết sức nuốt vào côn thịt cực lớn của Công Tử Lạc.

Công Tử Lạc cầm chai đồ uống còn dư đổ hết lên ngực cô, nháy mắt chất lỏng chảy đầy thân thể cả hai, khiến cô và anh rên rỉ thành tiếng, thừa dịp đó anh thúc mạnh một cái.

" Tôi có chọc vào tử cung em hay không? Mau nói cho tôi biết đi, có hay không?" Cả người anh căng thẳng cố gắng kiềm chế, do cự vật bị xiết đến nghẹt thở, khoái cảm như thuỷ triều không ngừng đánh úp.

" A... Anh nhanh lấy ra đi, khó chịu quá..." Tiểu Tiểu nửa cầu xin nửa rên rỉ, mỗi lần Công Tử Lạc tiến vào hoàn toàn cô đều chịu không nổi, cảm giác như bản thân sắp bị xuyên thủng.

" Được..." Công Tử Lạc vừa ngắm khuôn mặt dễ thương của cô vừa ra sức xỏ xuyên tiểu huyệt non mềm, động tác mãnh liệt, kiều mông theo tiết tấu nhấp nhô lên xuống.

" A... ưm... đau... chậm chút..." Bộ ngực Tiểu Tiểu không ngừng lay động.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-117)