Vay nóng Tima

Truyện:Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ - Chương 065

Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ
Trọn bộ 117 chương
Chương 065
Môi của cậu không ngon bằng môi chị Nhỏ
0.00
(0 votes)


Chương (1-117)

Siêu sale Lazada


Editor: Dâu Tây Nhỏ

"Anh tức giận?" Ninh Tiểu Tiểu cẩn thận hỏi.

Cung Đông di chuyển bả vai không để ý tới cô.

"Tôi cùng Lý Dục một điểm quan hệ đều không có, thật sự, tôi chỉ coi cậu ấy là lão sư, hơn nữa chúng tôi cũng không phải rất quen thuộc..."

"Ai muốn nghe cái này." Cung Đông lạnh lùng nói.

Ninh Tiểu Tiểu trầm mặc, một lát sau mới nói "Kia... Anh kéo tôi vào đây làm gì?"

Cung Đông xoay người, tay chỉ về phía cửa "Đi, tránh xa tôi ra."

Ninh Tiểu Tiểu khe khẽ thở dài, xoay người rời đi, nhưng mấy giây sau cô cũng không biết tại sao lại thế này, cô bị Cung Đông áp ở phía dưới thân, đôi mắt lạnh băng giống như sói nhỏ của Cung Đông nhìn chằm chằm vào cô, không khí giữa hai người giảm xuống cực thấp.

Cung Đông cúi đầu hôn môi cô, trừng phạt cắn cắn bờ môi căng mọng, nhiệt liệt lại tàn bạo, thật lâu anh mới buông cô ra, hạ giọng nói "Tôi sẽ không cho cậu ta dạy em nữa."

Ninh Tiểu Tiểu mở to mắt nhìn anh, khẽ lên tiếng "Được."

Cung Chính lo lắng cho Ninh Tiểu Tiểu, liền đi lên lầu hai tìm cô, Ninh Tiểu Tiểu cũng không ở trong phòng, anh lại mở phòng Cung Hạ ra, bên trong cũng không có người. Anh đứng trước cửa phòng đứa con lớn nhất Cung Đông, hồ nghi nhìn cánh cửa khép chặt, đúng lúc này, cửa vừa mở, Ninh Tiểu Tiểu từ bên trong đi ra, hai người va phải nhau. Ninh Tiểu Tiểu sợ hãi kêu một tiếng, khi nhìn thấy đó là Cung Chính, mặt cô đều đỏ lên.

"Vâng, cha nuôi."

Ánh mắt Cung Chính sâu sắc nhẹ nhàng xẹt qua gương mặt cô cùng với đôi môi hơi hơi đỏ tươi, bất quá anh cũng không nói gì, chỉ hỏi "Không có việc gì chứ?"

"Không có chuyện gì." Biểu cảm của Ninh Tiểu Tiểu có điểm mất tự nhiên, hơi cúi đầu "Vừa nãy Cung Đông nói có quyển sách tìm không thấy, con giúp anh ấy tìm một chút."

"À." Cung Chính gật đầu, bọn họ tựa hồ có một đoạn thời gian không ở cùng nhau, anh thật sự bận quá, có chút rảnh rỗi, Ninh Tiểu Tiểu lại luôn bị hai đứa nhỏ chiếm dụng, anh cũng không nói gì.

"Trở về phòng nghỉ ngơi một lát đi" Anh đưa mắt nhìn đồng hồ "Hiện tại cha nuôi phải đi họp."

"Dạ." Ninh Tiểu Tiểu ngoan ngoãn lên tiếng, trong lòng có chút mất mát lại có chút thoải mái.

Cung Hạ đưa Tương Mộng Dao về phòng của mình, hai người ở trong một không gian nhỏ tán gẫu, xem phim tình cảm ngọt ngào. Thời đểm nam nữ chính trong phim diễn đến đoạn hôn môi, Tương Mộng Dao quay đầu nhìn về phía Cung Hạ, Cung Hạ tựa hồ cảm nhận được, cũng quay đầu nhìn cô.

"Sao vậy?"


"Không có gì." Mặt Tương Mộng Dao hơi hơi phiếm hồng, nhưng vẫn như trước mở to mắt nhìn Cung Hạ.

"Vậy xem tiếp đi." Cung Hạ nói xong bả vai khẽ chuyển về hướng màn hình.

"Cung Hạ." Tương Mộng Dao kêu một tiếng.

"Hả?" Cung Hạ lại quay sang, bỗng nhiên bờ môi cậu bị hai cánh hoa mềm mại ướt át hôn, hơn nửa ngày, Cung Hạ cơ hồ sững sờ tại chỗ, chỉ có Tương Mộng Dao chủ động hôn cậu.

Tương Mộng Dao rời đi bờ môi của cậu, gò má đỏ ửng một mảnh "Tớ... Tớ cũng không có kinh nghiệm về phương diện này..."

Cung Hạ giống như vẫn còn chìm trong mộng, cậu dùng đầu ngón tay chạm lên môi mình, thì thào nói "Như thế nào ăn không ngon giống môi chị Nhỏ đây?"

Sắc mặt Tương Mộng Dao bỗng chốc thay đổi, cô ôm mặt khóc chạy ra ngoài. Mãi sau Cung Hạ mới có phản ứng liền đuổi theo, nhưng đã chậm.

Cuối tuần, tại nhà họ Tần Lục Vi bưng cốc nước trái cây lên phòng cho Lý Dục, cô kinh ngạc phát hiện trên giường Lý Dục bày đầy quần áo, mà chủ nhân của nó đang cầm một chiếc áo sơmi đứng ở trước gương khoa tay múa chân, khóe miệng còn gợi lên ý cười.

Lục Vi còn chưa nói, Lý Dục liền bảo cô đặt nước trái cây ở trên bàn là tốt rồi. Lục Vi chạy vào phòng khách, một mặt bị dọa sợ.

"Như thế nào?" Đường Phong bắt chéo chân hỏi, nâng mi nhìn về phía Tần Chí Xuyên "Không hiểu được Dục Dục lại nói gì đó kinh thiên động địa đây."Tần Chí Xuyên cười, lực chú ý cũng từ màn hình TV chuyển tới trên người Lục Vi.

Lục Vi vi thở gấp nói "Hai người đoán tiểu thiếu gia đang làm gì?"

"Làm gì?" Đường Phong hỏi "Xem phim A?" Vừa nói xong, trên đầu liền bị Tần Chí Xuyên ném tới một chiếc nệm cứng, không khỏi "Ôi" một tiếng.

Lục Vi lắc đầu "Cậu ấy thử quần áo, quần áo ném bừa bãi trên giường, còn giống như không hài lòng. Trước kia cho tới bây giờ cậu ấy đều không như vậy, tùy tiện lấy một kiện quần áo sẽ không để ý bộ dáng ra sao. Này tuyệt không giống với cậu ấy a, giống như có cô gái nào bám vào trên người cậu ấy."

Đường Phong phốc một tiếng nở nụ cười "Anh, xem ra anh phải mời bà đồng tới nhìn Dục Dục một chút."

Tần Chí Xuyên khẽ nhướng mày "Em nói Dục Dục chọn quần áo?"

"Đúng vậy, em nói đều thật." Lục Vi khoa trương nói "Thật giống như bộ dáng phụ nữ khi đi hẹn hò.."

"Hẹn hò?" Đường Phong nghiền ngẫm, xoay mặt nhìn Tần Chí Xuyên "Em nghe nói gần đây Dục Dục tới nhà họ Cung, giống như làm giáo sư cho gia đình đó, sẽ không là lão sư cho Ninh Tiểu Tiểu chứ? Chẳng lẽ cậu ấy coi trọng cô bé?"

"Nói bậy." Tần Chí Xuyên tiếp lời "Làm sao có thể, Dục Dục đối với phụ nữ không có hứng thú, nhưng ngày nào đó nó sẽ có hứng thú với phụ nữ, họ Tần chúng ta đều phải vui mừng, chị gái tôi sắp u sầu tới hỏng rồi."


Rốt cục Lý Dục rốt cục cũng chọn được bộ quần áo vừa ý, đứng ở trước gương vuốt tóc, trong đầu tưởng tượng sẽ mau chóng được nhìn thấy Ninh Tiểu Tiểu, khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên ý cười. Đúng lúc này, di động kêu, cậu ấn nút nghe, không nghĩ tới đó lại là Ninh Tiểu Tiểu.

"Thế nào lại là cậu?" Trong giọng nói của Lý Dục mang theo sự kinh hỉ không khắc chế được.

"Ân... Cái kia... Tớ có chút không thoải mái, cho nên hôm nay không thể lên lớp..." Ninh Tiểu Tiểu đứt quãng nói.

Tâm tình Lý Dục giống như từ trên đỉnh núi cao rớt xuống đáy cốc, bất quá cậu lại bắt đầu lo lắng "Sao không thoải mái? Gặp bác sĩ chưa?"

"Không có việc gì không có việc gì, tớ gặp rồi, tớ chỉ muốn nói với cậu một tiếng, miễn cho cậu đi một chuyến vô ích, thực xin lỗi, tớ tắt máy đây."

"Này.." Lý Dục nhìn nhìn di động, sau đó ném điện thoại lên trên giường, kéo rèm cửa sổ ra, cúi đầu theo kính viễn vọng hướng phía đối diện, trong phòng cũng không có bóng dáng của cô, cậu tỉ mỉ tìm tòi vài lần, cô đích xác không có ở đó. Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, thân thể ngã ngửa xuống giường, hiện tại cậu thật muốn chạy tới nhà họ Cung, lập tức có thể nhìn thấy cô, nhưng cậu lại không tìm ra lý do nào để tới.

Vài ngày nay Ninh Tiểu Tiểu thấy Cung Hạ có chút không tốt, vừa hỏi Cung Hạ liền ấp úng nói "Em cũng không biết tại sao, Tương Mộng Dao đột nhiên không để ý tới em. Gọi điện thoại cô ấy không nghe, em đi tìm, cô ấy lại trốn tránh em."

"Hai người đã xảy ra chuyện gì, có phải cậu đã làm chuyện gì khiến cho cô ấy không vui?"

"Hôm bữa xem phim, cái gì em cũng không có làm nha, chỉ là thời điểm xem phim, cô ấy hôn em một cái..."

"Sau đó thì sao?" Ninh Tiểu Tiểu vừa bực mình vừa buồn cười hỏi.

"Sau đó... Em nói không ăn ngon bằng môi chị Nhỏ..."

"Cái gì?" Ninh Tiểu Tiểu mở to mắt "Cậu..."

Cung Hạ đáng thương nhìn cô "Thực xin lỗi, có một ngày khi chị Nhỏ ngủ, em nhìn môi chị Nhỏ giống như dâu tây, liền ăn một ngụm..."

"Cậu nha." Ninh Tiểu Tiểu vỗ cậu một cái, một điểm cô cũng không để trong lòng, bởi vì Cung Hạ thuần khiết khiến cô không thể sinh ra loại ý nghĩ không sạch sẽ.

"Sao cậu lại có thể nói mấy lời này, như vậy cô gái nào cũng sẽ tức giận, hơn nữa nó lại đặc biệt nghiêm trọng."

"Vậy phải làm sao bây giờ? Chị Nhỏ, chị giúp em với, em thật sự rất thích Tương Mộng Dao, em không muốn cùng cô ấy chia tay." Cung Hạ tội nghiệp nói.

Ninh Tiểu Tiểu trừng mắt nhìn cậu một cái "Về sau cậu không thể như vậy muốn nói cái gì liền nói cái đó, hơn nữa phải giải thích cho Dao Dao hiểu, hướng cô ấy xin lỗi."

"Em biết, nhưng hiện tại cô ấy căn bản không cho em cơ hội."

Ninh Tiểu Tiểu lấy di động của chính mình gọi cho Tương Mộng Dao.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-117)