Vay nóng Tinvay

Truyện:Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ - Chương 029

Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ
Trọn bộ 117 chương
Chương 029
0.00
(0 votes)


Chương (1-117)

Siêu sale Lazada


Tiểu Tiểu lăn qua lộn lại trên giường không cách nào ngủ được, cô không nghĩ tới tính tình Công Tử Lạc lại kỳ dị như vậy, đánh trống khua chiêng xông vào phòng Cung Chính, còn Cung Chính lại nuông chiều em trai chẳng nỡ trách móc.

Đúng lúc này, điện thoại trên bàn vang lên, Tiểu Tiểu bắt máy, âm thanh dịu dàng ấm áp của Cung Chính truyền tới, cô mỉm cười vui vẻ, nghĩ rằng Cung Chính gọi mình xuống dưới, ai ngờ Cung Chính chỉ dặn dò.

" Tiểu Tiểu, em mang chút đồ uống cho Lạc ở phòng tập trên lầu ba đi, Cổ Di đã ngủ không tiện làm phiền "

" Dạ " Tiểu Tiểu không chút nghĩ ngợi liền đồng ý, lại ngượng ngùng hỏi thêm " Con đưa đồ uống xong có thể đi tìm ba nuôi không?"

Đầu dây bên kia im lặng một chút rồi mới lên tiếng " Tự con quyết định đi "

Tiểu Tiểu hớn hở dạ một tiếng rõ to xong liền cúp điện thoại, mặc thêm quần áo, rồi đi xuống lầu lấy nước uống. Nhà họ Cung có một phòng tập thể thao với nhiều dụng cụ hiện đại và một hồ bơi trong vắt, nằm trên lầu ba. Tiểu Tiểu nhìn dáo dác xung quanh không thấy bóng dáng của Công Tử Lạc, nhíu mày nghi hoặc, bỗng nghe được âm thanh rẽ nước, kèm theo đó là một bóng dáng cao lớn tráng kiện từ dưới đáy hồ chui lên, liếc thấy Tiểu Tiểu đứng đó hút sáo vui mừng bơi về phía cô.

" Tôi... ba nuôi bảo tôi bưng nước uống cho anh " Tiểu Tiểu đem đồ uống trên tay đưa ra.

" Sao lại ăn mặc chỉnh tề như vậy? Anh tôi chưa nói rõ ràng à? "

" Hả?" Tiểu Tiểu ngu ngơ không hiểu lời anh nói.

Công Tử Lạc nở nụ cười mờ ám, vươn tay về phía Tiểu Tiểu, cô tưởng anh muốn lấy nước uống phối hợp giơ ra, ai ngờ bàn tay to lớn bắt lấy cổ tay gầy yếu của cô kéo xuống hồ." Ầm " một tiếng, Tiểu Tiểu và khay đồ uống cùng rớt xuống nước, hai tay cô ôm lấy Công Tử Lạc, tựa như bắt lấy phao cứu hộ.

" Thật xin lỗi... tôi không biết bơi.." Cả người không ngừng chìm xuống, cô cố ôm chặt thân hình cứng rắn của người đàn ông trước mặt, vội nói " Có thể đưa tôi lên không? "

" Em cố ý dụ dỗ tôi sao?"

" Không có "

" Có, em thích tôi, mỗi lần em nhìn tôi, ánh mắt luôn luôn mê đắm " Giọng điệu của Công Tử Lạc đầy khẳng định nói.

Tiểu Tiểu đỏ mặt giải thích " Tôi không phải cố ý, đúng là tôi có thích anh, nhưng không phải thích mà anh đang nói, tôi luôn xem anh như thần tượng "

" Em thừa nhận mình thích tôi " Công Tử Lạc chỉ chọn câu quan trọng lặp lại, nói tiếp " Như vậy tối nay em bồi tôi ngủ cũng không đến nỗi khó khăn gì "

" Anh nói cái gì?" Tiểu Tiểu kinh ngạc hỏi.

" Chẳng lẽ anh trai tôi chưa nói, đêm nay anh ấy nhường em cho tôi sao?" Công Tử Lạc dùng tay ép chặt cặp mông cô, để cô cảm nhận được vật nam tính đang trướng đau của mình.

" Á, anh buông ra, ba nuôi sẽ không như vậy " Tiểu Tiểu bắt đầu giãy dụa, cô không tin lời của Công Tử Lạc.

Lúc này, Công Tử Lạc nhanh tay đem quần áo trên người cả hai cởi sạch, Tiểu Tiểu vùng ra hướng bờ leo lên, cửa phòng thể thao bật mở, bóng dáng Cung Chính hiện ra, đôi mắt thâm trầm chăm chú nhìn cô. Tiểu Tiểu ngẩn người, cúi đầu nhìn thân thể trần trụi của mình, đang muốn lên tiếng giải thích, chợt một bóng dáng nóng bỏng từ phía sau áp sát, côn thịt thô to nóng rực chĩa vào mông cô, cánh tay Công Tử Lạc khóa chặt thắt lưng của cô, tay còn lại vuốt ve bộ ngực sữa non mềm, đôi môi lần xuống vùng da cổ mịn màng mút mát.

Cung Chính đứng yên quan sát cảnh tượng kiều diễm của hai người, đôi mắt tối tăm sâu thẳm, tâm trạng phức tạp rối rắm, khóe môi khẽ mím, cũng không kêu ngừng lại, vì thế động tác Công Tử Lạc càng thêm lớn lối.

" Ba nuôi..." Tiểu Tiểu lên tiếng cầu cứu về phía Cung Chính.

Công Tử Lạc liền nâng một chân cô lên.

" Không cần... a..." Thân hình Tiểu Tiểu co rúm, côn thịt sẫm màu của Công Tử Lạc đã chống lên khe thịt bé xíu của cô, dùng lực thúc mạnh vào trong.

" A..." Tiểu Tiểu đau đớn thét lên, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó, bởi vì vật nam tính của Công Tử Lạc quá lớn, thậm chí so với Cung Chính còn to hơn.

" Thật mềm, còn rất hẹp, muốn xiết nghẹn tôi sao, trách không được anh trai thích em nhiều như vậy, đâm vào trong sướng muốn chết " Công Tử Lạc liếc nhìn anh trai một cái rồi bắt đầu mãnh liệt luật động.

" Không cần, ba nuôi... a... a.."


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-117)