Vay nóng Tinvay

Truyện:Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ - Chương 022

Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ
Trọn bộ 117 chương
Chương 022
Chương 20 (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-117)

Siêu sale Lazada


Tần Chí Xuyên không chút đè nén, đem tích tụ u uất mấy ngày qua phát tiết ra ngoài, anh đè cô xuống tấm thảm, giống như một kỵ sĩ không ngừng thúc người rong ruổi trên cơ thể nhỏ bé của cô, chỉ khổ cho Tiểu Tiểu nằm dưới thân anh âm thầm chịu đựng, thân thể đã sớm mềm nhũn vô lực.

Sau ba lần phóng thích, Tần Chí Xuyên mới miễn cưỡng đem cự vật rút ra, sửa sang lại quần áo, nhìn cô nói " Mặc đồ vào, rồi ra phòng khách " Dứt lời anh bước ra ngoài.

Ninh Tiểu Tiểu loạng choạng đi vào phòng khách, nhìn thấy Tần Chí Xuyên và Đường Phong đang ngồi trên sô pha, Tần Chí Xuyên lườm cô một cái, rồi hất cằm chỉ vào tờ giấy trên bàn nói " Làm theo thực đơn trên đó, tôi đi tắm một cái, hi vọng lúc ra mọi thứ đã làm xong, lúc đó em có thể tắm rửa, bằng không cứ giữ cả người đầy mùi như vậy mà trở về nhà họ Cung..." Nói xong Tần Chí Xuyên nhấc chân đi thẳng vào phòng tắm.

Ninh Tiểu Tiểu chậm rãi lê từng bước chân tới bàn, giơ tay vừa cầm lấy tờ thực đơn thì hai chân run rẩy té ngã về phía Đường Phong, anh liền đưa tay đỡ lấy. Tiểu Tiểu giật bắn người bật dậy, hai mắt mở to kinh hoàng, tay của cô vừa rồi đụng vào... vật gì đó cứng rắn giữa hai chân Đường Phong.

" Nếu không nhìn bộ dạng thảm hại này của em, tôi còn tưởng em đang muốn dụ dỗ tôi " Đường Phong quan sát vẻ mặt đỏ ửng của cô bé trước mặt, buông lời trêu trọc

" Tôi không có " Tiểu Tiểu liên tục lắc đầu phủ nhận.

Đường Phong nhếch miệng cười, nói " Yên tâm, dù em có muốn dụ dỗ cũng phải coi tôi có hứng thú không đã, nấu cơm nhanh đi, không thể thỏa mãn ' cậu nhỏ ' của tôi, ít nhất cũng phải cho dạ dày tôi ăn no chứ "

Tiểu Tiểu cũng chẳng quan tâm Đường Phong nghĩ gì, cầm theo tờ thực đơn đi vào phòng bếp. Rất nhanh đem ba món một canh làm xong, tuy rằng thân thể có chút mệt mỏi, không nhanh nhẹn như thường ngày, nhưng vẫn hoàn thành trong thời gian Tần Chí Xuyên đặt ra. Đường Phong nhìn mấy món ăn đặt trên bàn, cầm đũa gắp thử một miếng bỏ vào miệng, hai mắt sáng lên nói " Không thể ngờ em nấu ăn ngon đến vậy "

" Vậy.. tôi có thể đi.." Tiểu Tiểu nhẹ giọng hỏi.

Đường Phong ngẩng đầu nhìn cô, lại liếc về phía cửa phòng tắm vẫn đang đóng chặt, nghiêm giọng nói " Bây giờ cứ vậy mà đi? Thân phận ngài ấy em không biết sao, bí thư thị ủy, cho dù là thị trưởng cũng phải nhượng bộ ngài ấy mấy phần, ở thành phố B này, không, phải nói là ở bất cứ thành phố nào, ngài ấy đều có thể hô mưa gọi gió, muốn đưa ai lên hoặc kéo ai xuống đều dễ như trở bàn tay, chưa có cô gái nào ngài ấy không chiếm được, em tuổi còn nhỏ, nhưng không ngốc, phải biết suy nghĩ "

Lúc này Tần Chí Xuyên từ phòng tắm đi ra, anh thay một bộ ngủ gọn nhẹ, thoải mái, so với thường ngày càng toát ra vẻ khoan khoái lười biếng. Vừa tiến vào liền ngửi được mùi thức ăn thơm phức, Tần Chí Xuyên hít một hơi thật sâu, tâm trạng tốt hơn rất nhiều.

" Cô bé muốn về kìa " Đường Phong chề môi, liếc nhìn về phía Tiểu Tiểu.

Tần Chí Xuyên gắp một miếng ăn thử khen " Nấu tốt lắm" Sau đó ngoắc ngoắc ngón tay về phía Tiểu Tiểu nói " Em lại đây, giúp anh gắp thức ăn"

Đường Phong đáy lòng khinh bỉ, Tần Chí Xuyên từ lúc nào biến thành ngây thơ như vậy, còn muốn người ta đút cơm cơ đấy.

" Tôi..." Tiểu Tiểu chần chờ không đi, lại bị đôi mắt sắc bén của Tần Chí Xuyên nhìn chằm chằm, cô thở dài bước lại, cầm đũa gắp thức ăn đưa tới miệng anh.

" Cô bé này nấu đồ ăn thật ngon.." Đường Phong thật lòng khen ngợi, cả miệng nhét đầy thức ăn.

" Vậy về sau để em ấy tới đây nấu cơm " Giọng điệu nhàn nhạt của Tần Chí Xuyên vang lên, kèm theo ánh mắt đầy ẩn ý nhìn Tiểu Tiểu, thân hình cô run lên, đáy lòng không ngừng than thở.

" Em vất vả nãy giờ, cũng nên nếm thử đi chứ " Tần Chí Xuyên gắp thức ăn đưa tới miệng Tiểu Tiểu, cô do dự một chút liền hé miệng, Tần Chí Xuyên ôm cô đặt lên đùi mình. Dù trong lòng vô cùng bất mãn, nhưng ngoài mặt cô vẫn ngoan ngoãn nghe lời, cũng không biết từ lúc nào bàn tay to lớn lần xuống dưới, đem quần đùi cô đang mặc cởi ra, cây gậy thịt nóng bỏng cứng rắn tìm tới khe huyệt ướt đẫm, động một cái xông thẳng vào trong.

" Ông chủ Tần..." Tiểu Tiểu hoảng sợ lên tiếng, cả người co rúm, khe huyệt theo phản ứng cơ thể phút chốc thít lại, chèn ép cự vật đang xâm nhập bên trong.

" Đừng nhúc nhích, ngồi yên ăn cơm đi " Tần Chí Xuyên hít một hơi sâu, cố kiềm chế không bắn ra, côn thịt bị âm đạo căng mịn bao lấy, từng hồi co rút xiết chặt. Hai người ngồi cùng một chỗ, căn bản cũng không thấy rõ cái gì, bất quá động tác của Tần Chí Xuyên từ nhè nhẹ lúc đầu dần trở nên mạnh bạo, tay anh nắm lấy eo cô liên tục nhấc lên ấn xuống.

" A... ừm.."

Tiểu Tiểu cắn môi, nhưng vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ tràn ra ngoài, cự vật đâm thật sâu vào u cốc chật hẹp, đụng tới điểm mẫn cảm của cô, từng cơn khoái cảm như thủy triều ập tới. Đường Phong ngước đầu nhìn hai người trước mặt, giận dỗi nói " Hai người hơi quá rồi đó " Nhìn đến cảnh này, ai còn ăn nổi chứ.

" Không muốn ăn thì biến đi " Tần Chí Xuyên thản nhiên đáp lời, tay anh còn hết sức tự nhiên gắp thức ăn bỏ vào miệng Tiểu Tiểu.

Đường Phong bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục nhét thức ăn vào miệng, lẩm bẩm " Cứ ăn no trước đã, bằng không chỗ nào cũng đói "

" A... ừm..." Hạ thể bị nhồi đến căng trướng, cường độ ra vào ngày càng mãnh liệt, Tiểu Tiểu cong người thở dốc, kêu rên.

Đường Phong chịu không nổi ngẩng đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh ma mị, đập vào mắt là bộ ngực sữa nho nhỏ đang lắc lư, và khuôn mặt nhỏ nhắn vì tình triều mà ửng hồng.

" A... a... ông chủ Tần... chậm... a..."

Tiếng rên như liều thuốc kích thích, Tần Chí Xuyên quăng đôi đũa trong tay, bắt lấy mông cô điên cuồng chuyển động, thân hình Tiểu Tiểu cực nhanh xóc nảy trên đùi anh. Hạ thể Đường Phong tê rần nhức nhối, ném đối đũa trong tay xuống, đứng dậy xoay người rời đi, thật lòng bây giờ chỉ cần nhìn thấy phụ nữ anh liền muốn đè ra làm.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-117)