← Ch.023 | Ch.025 → |
<images>
Ai đó trong đám đông nói: "Hình như hắn ta vẫn chưa có hôn mê..."
Trương Gia Phong ôm chặt chân, co rúm trên mặt đất với khuôn mặt tái mét: "Chân tôi! Chân tôi có phải là bị gãy không!"
Không ai lên tiếng trả lời.
Ngoại trừ một số sinh viên nhiệt tình tiếp cận để an ủi hắn ta! Phần lớn mọi người chỉ gọi xe cứu thương mà không dám can thiệp.
Xe cứu thương nhanh chóng chạy tới! Trong khi các y tá nâng người lên cáng cứu thương lại bị đám đông đang xô đẩy làm cho đầu của Trương Gia Phong bị va đập... Lại một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Cho đến khi xe cứu thương bắt đầu di chuyển, hắn ta vẫn còn rất hoảng sợ.
Từ khi phát hiện tấm poster kia, mọi chuyện với Trương Gia Phong đều trở nên khó khăn! Hắn ta nằm trên cáng cứu thương không ngừng suy nghĩ về sự kiện tối hôm đó.
Vài ngày trước đó, Trương Gia Phong cùng một số bạn trong câu lạc bộ ra ngoài ăn khuya, cũng uống khá nhiều rượu.
Trên đường về một mình, Trương Gia Phong tình cờ nhìn thấy một mỹ nữ đang đứng ở góc phố.
Trương Gia Phong đang say rượu thấy vậy liền nổi tính hám gái, lảo đảo tiến lại gần cô gái kia để chào hỏi, thậm chí còn sờ soạng... Muốn xin thông tin liên lạc của người ta.
Sau đó, hắn ta không còn nhớ chuyện gì đã xảy ra nữa.
Khi tỉnh dậy, Trương Gia Phong phát hiện mình đang nằm ngủ trên vỉa hè! Hắn ta vỗ vỗ mặt, lấy điện thoại ra xem giờ thì vô tình chạm vào một tờ poster kỳ quái.
Hắn ta không nhận biết được chất liệu của tấm poster này nhưng sờ vào có cảm giác ma sát kỳ quái nhưng lại rất trơn mượt... Y như là đang sờ vào cánh tay của chính mình vậy.
Lúc đó, Trương Gia Phong chỉ thoáng nhìn thấy trên poster có khuôn mặt một người phụ nữ nhưng không rõ nét, hắn ta hoảng sợ nên liền ném vào thùng rác.
Ban đầu hắn ta không để ý nhưng khi trở về ký túc xá thì đã xảy ra chuyện.
Bạn cùng phòng của Trương Gia Phong phát hiện tấm poster này phía sau lưng của hắn ta.
Lúc này, Trương Gia Phong bắt đầu cảm thấy không ổn! Vì mỗi lần vứt đi thì tờ poster lại xuất hiện trên bàn hắn ta, lẳng lặng nằm ở đó.
Hắn ta nhìn kỹ tờ poster... Cảm thấy kỳ quái nên hôm sau đã tìm đến địa chỉ trên đó, phát hiện ra đó là một nơi làm đẹp.
Sau đó, Trương Gia Phong không để tâm đến nữa! Nhưng ai cũng không ngờ vào tối hôm đó khi đang ở trong nhà vệ sinh, hắn ta ngẩng đầu lên thì hoảng hốt phát hiện thấy tờ poster đó đã dán trên gương.
Khuôn mặt mơ hồ của người phụ nữ trên poster giờ đã trở nên rõ ràng.
Tờ poster dán ngay ngắn trên gương khu vực bồn rửa mặt! Vì là ký túc xá của nam sinh nên không được sạch sẽ cho lắm.
Ánh sáng đèn led chiếu vào làm cho khuôn mặt trên poster trở nên tái mét.
Người phụ nữ mở mắt, nhìn chằm chằm vào anh, ánh mắt vừa mang sự hài lòng vừa đầy vẻ đe dọa.
Mặt Trương Gia Phong trắng bệch vì sợ hãi.
Hắn ta rõ ràng nhớ mình đã để tờ poster trên bàn, không hiểu sao nó lại xuất hiện trong nhà vệ sinh... Lại còn dán ở trên gương như thế này nữa.
Hắn ta không dám nhìn thẳng, cúi đầu xuống rửa tay... Nhưng bản tính con người càng sợ thì càng muốn nhìn.
Khi ngẩng đầu lên lần nữa, hắn ta thấy khuôn mặt người phụ nữ trên poster hơi méo mó, tấm poster cũng phồng lên theo.
Ngay sau đó, tấm poster bất ngờ dính vào mặt hắn ta.
← Ch. 023 | Ch. 025 → |