Vay nóng Homecredit

Truyện:Mượn Giống - Chương 42

Mượn Giống
Trọn bộ 88 chương
Chương 42
Liếm ông xã cứng chút
0.00
(0 votes)


Chương (1-88)

Siêu sale Shopee


Phục Hoa trở lại phòng. Lúc đi qua Hạng Chấn bò lên giường, cổ chân bỗng bị anh kéo lấy. Hạng Chấn ôm chặt cô vào lòng, cọ cái cằm lún phún râu lên mặt cô: "Uống nước nhé?"

Phục Hoa có chút chột dạ: "Ừm."

Hạng Chấn hôn cổ Phục Hoa, sau khi hai người ăn cơm tối xong đã làm một lần. Nhưng có vẻ Hạng Chấn chưa thoả mãn. Anh ấn mông cô áp lên hông mình, nơi đó cự vật đang dần thức tỉnh, cương cứng đâm lên bụng cô.

"Đã muộn rồi." Phục Hoa sợ ngày mai anh dậy muộn nên nhắc nhở một câu. Hạng Chấn không chút để ý, anh kéo quần áo cô xuống, một tay xoa nhũ thịt, một tay bóp mông cô. Giọng nói phát ra khỏi miệng có chút bị đè ép, "Có cho anh thao không?"

Phục Hoa vừa nghe anh nói lời cợt nhả liền đỏ mặt, lập tức duỗi tay che miệng anh. Hạng Chấn liếm lòng bàn tay cô, giữ chặt eo Phục Hoa để cô ngồi lên mặt mình, cách một lớp quần lót giúp cô liếm huyệt.

Một tay Phục Hoa chống lên ngực Hạng Chấn, một tay cô nắm tóc anh, không nhịn được mà thở gấp.

Hạng Chấn kéo quần lót xuống, thổi hai cái lên huyệt khẩu ướt dầm dề huyệt. Sau đó tách môi âm hộ sang hai bên, dùng mũi cọ qua lại. Phục Hoa bị kích thích, cổ họng phát ra tiếng rên: "Ô...... Ưm......"

"Ra nhiều nước như vậy, sướng không?" Hạng Chấn há miệng nhấm nháp, đầu lưỡi cuốn lấy âm đế đỏ bừng. Hai cánh hoa môi bị tách sang mở, nhường đường cho đầu lưỡi chui vào, chưa được một lúc, Phục Hoa đã cao trào. Một dòng dâm thủy ồ ạt chảy ra phun đầy mặt anh.

"Liếm ông xã cứng chút." Anh vỗ mông Phục Hoa, để cô ghé đầu vào hạ thân mình, hai tay còn giữ chặt mông cô không buông, tiếp tục liếm tiểu huyệt vừa mới cao trào.

Cả người Phục Hoa mềm nhũn như không xương, cô vừa mới kéo quần lót của Hạng Chấn xuống đã bị dương vật bắn ra đập vào mặt. Ngón tay mềm mại nắm lấy cự vật, Phục Hoa cúi đầu ngậm quy đầu, Hạng Chấn cũng điên cuồng liếm hoa hạch. Phục Hoa bị kích thích đến chịu không nổi, vừa ngậm quy đầu vừa kêu rên, dâm thủy trực tiếp phun lên mặt Hạng Chấn.

Hạng Chấn tiện tay vơ khăn trải giường lau mặt. Anh đứng dậy đè lại đầu Phục Hoa, đồng thời cũng đẩy eo cắm dương vật vào miệng cô mười mấy cái, sau đó mới rút ra, ấn Phục Hoa ngồi lên hạ thân mình.

Phục Hoa bị trướng to đành kêu kêu một tiếng.

Hạng Chấn đột nhiên nằm xuống, hai tay anh gối ra sau đầu, nhẹ nhàng thúc hông: "Bảo bối, tự em động đi."

Phục Hoa chống hai tay lên ngực anh, thử cử động cơ thể một chút đã bỏ cuộc. Tư thế này quá sâu, cô chịu không nổi.

Hạng Chấn đâm mạnh lên trên, Phục Hoa mềm nhũn nép vào cổ anh, ôm Hạng Chấn nức nở: "Pong xã, chậm một chút......"

Hai tay Hạng Chấn nắm lấy hai luồng vú xoa bóp. Anh nhấc người lên giữa không trung, bụng dưới điên cuồng ra ra vào vào trong cơ thể Phục Hoa.

Phục Hoa bóp lấy tay anh, ngửa cao cổ hét lên: "Không...... Quá nhanh............ A...... Chậm một chút...... Ông xã...... Ô...... Không...... A......"

Hạng Chấn ngồi dậy ôm cô vào trong ngực thao. Anh vừa cúi đầu cắn lên ngực cô, vừa vuốt ve mông thịt cắm rút phía dưới.

Anh bỗng nhiên nhớ lại sự việc xảy ra vào tháng trước. Lúc đó, Hạng Huân cũng dùng tư thế này làm Phục Hoa trong toilet bệnh viện.

Tuy thằng chó đó đã dọn ra khỏi nhà gần một tháng. Nhưng cứ mỗi cuối tuần, Phục Hoa sẽ theo bản năng mua một ít thức ăn Hạng Huân thích, sữa trong tủ lạnh cũng được cô sắp xếp chỉnh tề. Rõ ràng trong nhà này, chỉ có Hạng Huân là người thích uống sữa.

Anh không rõ bản thân có ghen ghét hay không. Hạng Chấn mạnh mẽ thúc hông, dương vật thô dài chọc vào tử cung làm cho Phục Hoa cao trào mà thét chói tai.

Hạng Chấn lau sạch nước mắt sinh lý trên mặt cô, khàn giọng hỏi: "Bà xã, thứ đó của anh lớn hay là của Hạng Huân lớn?"

———————

Vậy là từ giờ truyện sẽ bị chậm tiến độ tiếp nè:(((Tui rất muốn hoàn bộ này nhanh để đào hố mới cho mấy bồ, nhưng lịch học của tui không cho phép 🥹 Mọi người thông cảm và thứ lỗi cho tui nhé. Bộ "Ngày ngày..." có thể sẽ không bị ảnh hưởng. (Do bạn khác đảm nhận, tuỳ thuộc vào lịch trình của bạn đó nhé mọi người).


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-88)