Vay nóng Tima

Truyện:Em Là Chân Ái - Chương 07

Em Là Chân Ái
Trọn bộ 11 chương
Chương 07
Đêm đầu tiên tình sâu ý đậm
0.00
(0 votes)


Chương (1-11)

Siêu sale Lazada


Edit: YintingKhi Hà Điềm Nguyệt mở cửa, trước mắt là ánh nến lấp lánh, hương hoa hồng nhàn nhạt, còn lẫn thêm chút hương nước hoa.

Triệu tổng đứng trước cửa, bước đến ôm cô rất nhiệt tình.

Anh còn ghé vào tai cô, nhẹ nhàng thốt ra hơi thở tràn ngập hương bạc hà: "Điềm Điềm, em đi tắm trước đi. Anh sẽ làm bò bít tết."

Tại sao phải dùng giọng điệu lẳng lơ để nói những chuyện đứng đắn này hả?!

Hà Điềm Nguyệt đẩy Triệu tổng ra: "Em biết rồi!" Có hơi tức giận, cũng hơi ngượng ngùng khi lờ mờ đoán được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Do trực giác của phụ nữ, nên sau khi tắm xong thì mặc một bộ nội y, còn đánh một ít phấn ngủ, khụ khụ.

Triệu tổng chỉ còn một bước nữa thôi nên không hề nóng lòng, anh chuẩn bị cơm tối cho Điềm Điềm, ăn xong lại thu dọn chén đũa. Sau đó mới che mắt Hà Điềm Nguyệt lại, dẫn cô vào phòng anh.

Nhịp tim của Hà Điềm Nguyệt đã đạt 180 rồi, nhưng khi mở mắt, thì phát hiện không phải là một Triệu tổng lõa thể, mà là hai chú mèo sữa siêu cấp đáng yêu!!

Một con lông cam và một con Chinchilla.

Vẫn luôn miệng kêu meo meo!!

Hà Điềm Nguyệt bị xiêu lòng bởi sự đáng yêu này, vừa thích thú ôm mèo nhỏ không buông, vừa quay đầu nhìn Triệu Vĩnh Thành đầy phấn khích.

Đương nhiên Triệu tổng không để lỡ cơ hội chiếm tiện nghi cực tốt này, vì vậy Hà Điềm Nguyệt đang ôm mèo, thì anh ôm cô từ phía sau.

So với dục vọng thuần túy của nam nữ thì điều này càng khiến Hà Điềm Nguyệt rung động không thôi!

Mãi đến khi vật kia của của người đàn ông cứng lên chọc vào cô, mặt cô trở nên đen sì, buông mèo con rồi đẩy người đàn ông ra.

"Mèo con đã ăn chưa vậy?"

"Đương nhiên là nó đã ăn rồi, nhưng hình như anh hơi đói." Còn có ý chỉ vào cậu em căng phồng.

Hà Điềm Nguyệt không nghĩ nhanh như vậy đã làm với anh. Nhưng cô đã 22 tuổi rồi, cả tháng vừa rồi lại liên tục nghe tiếng người đàn ông anh tuấn vuốt trụ, bản thân cô cũng nổi lên chút dục vọng chứ! Thêm nữa, trùng hợp rằng ngày mai là thứ bảy!

Tận dụng thời cơ ngàn năm có một! Ngủ với người đàn ông cực phẩm như vậy thì quả thật là người chiến thắng trong nhân sinh!

Kể từ tháng đó, dường như Hà Điềm Nguyệt hay thẹn thùng đã bị Triệu tổng bá đạo lưu manh mở chốt.

Nhưng Triệu Vĩnh Thành lại không vội, anh nhìn mèo con dễ thương ngủ say, rồi mới ôm Hà Điềm Nguyệt ra phòng khách xem bộ phim điện ảnh tình yêu đang nổi.

Đây là do cha già của anh truyền thụ, không thể quá vội vàng, nhất định phải xây dựng bầu không khí lãng mạn, ái muội, phải để nước chảy thành sông, cho cô ấy trải nghiệm tình yêu tuyệt vời nhất.

Anh chọn một bộ phim tình yêu của Tây Ban Nha, nam nữ chính rất đẹp đôi, các cảnh quay trong phim cũng rất tinh xảo.

Tuy màn giường chiếu mãnh liệt rất ít, nhưng lại khiến người ta cảm thấy rất gợi tình, đặc biệt là lúc hai người hôn nhau đến khó có thể tách rời.

Hà Điềm Nguyệt cảm thấy quần lót của mình hơi ướt.

Cô liếc mắt nhìn qua đũng quần của Triệu tổng, ầy, rất cứng rất mạnh mẽ.

Ngước mắt lên, tình cờ bắt gặp ánh mắt hài hước của người đàn ông, như thể anh đã nhìn thấu những suy nghĩ không lành mạnh của cô vậy.

Nhưng Triệu tổng vẫn chỉ ôm cô, không gấp gáp đến nỗi không chờ nổi mà làm luôn bước tiếp theo.

Mãi đến khi tiếng chuông 12 giờ vang lên, anh mới ghé vào tai Hà Điềm Nguyệt nói: "Điềm Điềm, hôm nay là ngày anh lên chức bạn trai chính thức. Anh có thể thực hiện nghĩa vụ của một người bạn trai được không?"

Hà Điềm Nguyệt hiểu điều mà anh ám chỉ, mặt đỏ bừng lên, không gật đầu cũng không lắc đầu.

Triệu tổng cố nén cười, bế cô gái nhỏ bé trên tay, đi đến phòng cô.

Cửa sổ hé mở, một cơn gió nhẹ cuốn vào, thổi tung rèm cửa, làm nhiễu loạn ánh trăng.

Mà trên giường, một đôi uyên ương đang làm chuyện âu yếm.

Triệu Vĩnh Thành khẽ hôn lên đôi môi của Điềm Điềm, dần dần anh không còn thỏa mãn nữa, đầu lưỡi vươn đến cánh môi, rồi tiến công vào cái miệng nhỏ nhắn của cô gái, cuốn cái lưỡi thơm tho của cô, một nụ hôn thật gợi tình.

Đến khi Hà Điềm Nguyệt gần như không thở được nữa, Triệu Vĩnh Thành mới rời khỏi môi cô.

Còn chưa kịp thẹn thùng thì áo ngủ của cô đã bị lột sạch, để lộ da thịt trắng nõn và bộ nội y vàng nhạt.

"Bà xã, em đẹp quá..." Triệu tổng sững sờ bởi cảnh đẹp trước mắt.

Tất nhiên, anh sẽ không phụ tính cách kiêu ngạo của mình, lập tức cởi bỏ chiếc áo lót vàng nhạt của cô, bàn tay to di chuyển trái phải, nhào nặn bộ ngực trắng nõn và đầu v* hồng hào của Điềm Điềm.

Cơ thể Điềm Điềm run lên, đôi chân mảnh mai cọ vào nhau nhằm làm dịu cơn ngứa ngáy giữa hai chân.

Triệu Vĩnh Thành nhìn ra sự khát khao của vợ mình, lập tức bỏ rơi thứ mà đứa trẻ bú sữa yêu thích nhất, rồi tiến công đến phần dưới của cô.

Anh dùng bàn tay to cưỡng bách mở đôi chân đang khép lại, đôi môi quyến luyến không rời ở đùi trong, lưu lại từng dấu vết ái muội.

Hà Điềm Nguyệt không chịu nổi, vừa xấu hổ lại vừa nóng ran, nên dứt khoát dùng hai tay che mắt lại, phát ra tiếng rên rỉ.

Âm thanh ái muội này càng khiến cho cậu em phía dưới lớn thêm một vòng như muốn nổ ra, nếu không giải quyết thì có thể anh sẽ tự bốc hỏa mất, vì vậy anh dứt khoát cởi quần lót của Hà Điềm Nguyệt ra.

Lông mu rất thưa thớt, vì thế chỉ cần nhìn thoáng qua đã có thể thấy huyệt nhỏ hồng hào của cô.

"Bà xã, động nhỏ của em hơi ướt ~"

"Anh làm gì thì làm đi, đừng nói nữa!!" Hà Điềm Nguyệt thẹn quá hóa giận.

"He he, tuân mệnh!"

Tuy anh rất sốt ruột, nhưng vẫn ngoan ngoãn giúp Hà Nguyệt Điềm mở rộng ra, đồng thời cũng bôi lên tiểu huyệt một ít thuốc chứa thành phần kích thích tình dục, hy vọng có thể mang đến cho Hà Điềm Nguyệt trải nghiệm lần đầu hoàn hảo.

Khi nước từ tiểu huyệt chảy ướt ngón tay Triệu Vĩnh Thành, ướt cả ga trải giường, anh mới tiến đến giữa hai chân của cô gái.

Triệu tổng dịu dàng hôn Hà Điềm Nguyệt một cái, "Vợ à, anh muốn đi vào, nếu em không thoải mái thì cứ cắn anh. Bởi vì anh không có cách nào để dừng lại đâu!"

Vật lớn của người đàn ông trượt xuống hang động ẩm ướt tận hai lần mới tìm được chính xác động nhỏ hồng hào để đi vào.

Bởi vì màn dạo đầu làm rất tốt, nên cũng không quá đau, nhưng lại cảm thấy hơi trướng, còn có chút nói không nên lời... thoải mái.

Đến khi người đàn ông xuyên qua lớp màng kia, Hà Điềm Nguyệt mới cảm thấy hơi đau, nhưng rất nhanh đã bị những cú thúc dịu dàng nhưng lực đạo không hề giảm làm cho ái dịch vương vãi khắp căn phòng nhỏ.

Cặp đùi trắng nõn thon thả của cô gái quặp vào eo người đàn ông, theo nhịp ra vào của người đàn ông mà đong đưa không ngừng.

Tiếng nước, tiếng rên rỉ, tiếng gầm nhẹ vang vọng suốt đêm thanh.

///

Tay bút viết truyện người lớn đã đạn tận lương tuyệt, có thể ngày mai sẽ lại có thịt (つД`)


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-11)