Khái quát Thiên Thanh đại lục
← Ch.04 | Ch.06 → |
Thiên Thanh đại lục chia thành nhị quốc Đông Lương và Tây Sở. Hai quốc gia rộng lớn nằm ở phía đông, tây của đại lục. Nhưng hoàng quyền đối với nơi đây mà nói chỉ chiếm phân nửa trọng lượng, một nửa còn lại thì nằm ở chốn võ lâm giang hồ và các đại thế gia.
Nói về giang hồ, già trẻ lớn nhỏ không phân biệt giới tính, có ai không biết tứ đại cường giả nắm trong tay tứ đại thế lực.
Ngô Trác, cung chủ Băng Phong cung - tổ chức sát thủ lớn nhất lục địa, ra tay chưa một lần thất bại. Đồng thời cũng là nơi duy nhất nuôi được Huyết mã, giống ngựa quý, một ngày có thể chạy được hơn ngàn dặm.
Lãnh Sát, các chủ Hàn Tinh các - tổ chức tình báo lớn nhất lục địa, chỉ cần ngươi có tiền thì dù là tối nay nhà ai mất gà hay phi tần nào dược gọi vào thị tẩm ngươi cũng sẽ biết.
Lục Nguyên, giáo chủ Bắc Niên giáo - giáo phái đông đảo đồ đệ nhất đại lục, chuyên sản xuất vũ khí.
Liễu Tuyết Phi, môn chủ Dược môn - môn phái nghiên cứu về độc dược lẫn giải dược. Tất cả thái y trong triều đình hay thầy thuốc giỏi trong dân đa phần đều từ Dược môn ra.
Ngoài ra, Thiên Thanh đại lục còn bị chi phối trong tay tam đại thế gia: Lý gia, Hạ gia và Chung gia. Mỗi gia tộc đều nắm trong tay thế lực của riêng mình, tách riêng không dính líu cũng như chịu sự điều khiển của hoàng thất hai nước và giang hồ. Hoạt động độc lập và liên quan mật thiết với nhau - đó chính là đường lối đối ngoại của tam đại thế gia.
Quay lại tổ chức sát thủ vang danh lãnh huyết trên giang hồ."Tâm lạnh như băng, làm việc nhanh như gió" là cách đánh giá chung của tất cả mọi người ở đại lục. Băng Phong cung đặt dưới sự thống lĩnh của cung chủ Ngô Trác và quản lý trực tiếp trong tay Hữu - Tả trưởng lão, Bạch Khương - Hắc Minh - Hồng Liên - Thanh Ngọc hộ pháp. Thế lực Băng Phong cung trải dài khắp đại lục, ngay cả trong hoàng cung cũng có người được gài vào. Thế lực của cường giả có thể bình thường sao? Nhưng đó chỉ mới là khởi đầu báo hiệu cho sự phát triển vượt bậc của Băng Phong cung sau này. Sự phát triển thần kỳ mà không ai có thể ngờ tới được, chấn động cả giang hồ lẫn hoàng thất tựa như một cơn sóng thần ẩn nấp trong mặt nước biển dịu êm gợn sóng. Nhưng đó là chuyện của sau này...
← Ch. 04 | Ch. 06 → |