Buổi biểu diễn đầu tiên (2)
← Ch.80 | Ch.82 → |
Editor: shizuka nguyễn
Cô Lạc lại tương đối nghiêng về phía một đạo diễn trong nước là Tôn Triệu Tường, Tôn Triệu Tường có thể nói là đạo diễn nổi tiếng trong quay phim truyền hình, đã từng quay rất nhiều bộ phim truyền hình luôn được yêu thích, nhất là phim truyền hình cổ trang, thu hoạch được nhiều loại giải thưởng lớn, có thể nói là qay một bộ thì sẽ nổi tiếng một bộ, làm cho vô số ngôi sao nổi tiếng.
Rất nhiều người mới đều vì một vai diễn của hắn mà tranh nhau sứt đầu mẻ trán, nhưng có người nói hắn chọn người vô cùng nghiêm khắc, người bình thường thì tuyệt đối không có cơ hội được vào đoàn phim của hắn, hơn nữa tính cách của Tôn Triệu Tường có chút thanh cao (trong sạch thanh cao), rất khó dùng ngoại lực để cưỡng ép hắn, là một vị đạo diễn khó mời nhất.
Mà Lạc U lại nghiên về phía một vị đạo diễn tên là Mã An, nếu như nói đạo diễn Tôn Triệu Tường là nhân tài kiệt xuất(*) trong quay phim truyền hình, như vậy cái người tên Mã An này chính là một đạo diễn nhỏ đến mức làm cho cô Lạc ngay cả tên cũng không có nghe nói qua, thậm chí còn có thể là một trợ lý đạo diễn vô cùng mới.
(*) Nhân tài kiệt xuất: Người có tài năng xuất chúng hoặc có thể nói là người có tài năng xuất sắc.
Nếu như không phải là Lạc U nói ra muốn lựa chọn một người như vậy, cô Lạc căn bản cũng không biết đến sự tồn tại của hắn, mà đây cũng là nguyên nhân khiến cho cô Lạc hết sức phản đối, dùng một đạo diễn không có danh tiếng như vậy đến để chỉ đạo quay phim, như vậy đây đơn giản chính là một cộc đánh cược vô cùng mạo hiểm, bà làm sao có thể sẽ đồng ý đâu!
Phim truyền hình dài năm mươi sáu tập, đây tuyệt đối là một sự tồn tại không thể coi thường, chỉ cần có thể quay tốt, bà hoàn toàn có thể làm cho Lạc U ngồi vào vị trí đứng đầu trong giới giải trí, tuổi còn nhỏ sợ cái gì, chỉ cần có thực lực, bà Lạc Học Tâm liền có thể nâng một diễn viên lên làm ảnh hậu!
Thế nhưng nếu như quay thất bại, con đường ảnh hậu của Lạc U ít nhất sẽ trễ đến hơn hai năm nữa, cái này đối với sự nghiệp diễn xuất của Lạc U mà nói có lẽ không phải có vấn đề gì nhiều, nhưng tuyệt đối cũng không phải là kết quả mà cô Lạc muốn nhìn thấy.
Hơn nữa bộ phim này là cô Lạc chủ động tìm đến cho Lạc U, tất nhiên không thể để cho Lạc U có cái ý nghĩ mạo hiểm gì, càng không cần phải nói là dùng một người mới đến làm đạo diễn, ngay cả việc dùng một người mới đến làm diễn viên phụ, thì cô Lạc cũng là rất khó đồng ý!
Tại thời điểm Lạc U đồng ý diễn bộ phim truyền hình này, cô Lạc cũng đã quyết định, thành viên sắp xếp từ trên xuống dưới của đoàn làm phim nhất định đều phải là người trong nước, đạo diễn tốt nhất, diễn viên giỏi nhất, ánh sáng để quay phim tốt nhất, thậm chí cô Lạc vẫn còn đang suy nghĩ, phải tìm nhiều thêm vài ảnh đế ảnh hậu đến làm khách mời hữu nghị, ngay cả diễn viên phụ cũng nhất định phải có đẳng cấp, tuyệt đối không thể miễn cưỡng!
Cho nên tạm thời hai người có các lý do cùng sự kiên trì cũng có chút rầu rĩ, ai cũng không thuyết phục được người kia, cô Lạc không đồng ý yêu cầu mạo hiểm là tốt nhất, Lạc U lại biết năng lực của Mã An nên lớn mật muốn dùng người này.
Mặc dù bây giờ Mã An này không có chút danh tiếng nào, nhưng sau nay danh tiếng tuyệt đối cũng sẽ vượt lên trên Tôn Triệu Tường, lại còn là người mở đường cho việc quay phim truyền hình kỳ huyễn trong nước, làm sao Lạc U có thể buông tha cho một người như vậy, chỉ là bất đắc dĩ không tìm được lý do hợp lý để thuyết phục cô út nhà mình, cuối cùng hai người không thể làm gì khác hơn là đều lùi lại một bước, lập kế hoạch để cho hai người này (shizuka: Là Tôn Triệu Tường PK Mã An nha mọi người, đừng lầm tưởng thành U tỷ PKvới cô Lạc a ~_~) cạnh tranh công bằng.
Nhưng mà như đã nói qua, cũng chính là Lạc Học Tâm mới có thể kiên quyết như vậy, dám nói để cho một đạo diễn hạng nhất như Tôn Triệu Tường cạnh tranh cùng với một đạo diễn không có thứ hạng nào, người giống như Tôn Triệu Tường này, đây chính là người mà người bình thường có mời cũng không thể mời được.
"Phương thức cạnh tranh nhế nào, con nói đi?"
Cô Lạc có chút bất đắc dĩ hỏi.
"Quay màn diễn, thành quả của người nào tốt thì dùng người ấy."
Lạc U cũng không vòng vèo, nói thẳng ra ý nghĩ của chính mình, thời điểm này Mã An không có danh tiếng gì, thậm chí chỉ từng quay một bộ phim thần tượng, nhưng nhân tài lúc nào cũng cần được tạo cho cơ hội mới có thể toát ra ánh sáng của về mình.
Mà đây cũng là ý tưởng của Lạc U, cho dù Mã An còn có rất nhiều chỗ không bằng được Tôn Triệu Tường, nhưng Lạc U vẫn cảm thấy Mã An mới là người chọn lựa thích hợp nhất.
Vài ngày sau, cũng là ở trong phòng làm việc của Lạc Học Tâm, Lạc U gặp được vị đạo diễn hạng nhất Tôn Triệu Tường trong truyền thuyết, là một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi nhìn qua hết sức thẳng thắn, hắn đang cùng Lạc Học Tâm trò chuyện với nhau, thấy Lạc U đi vào, ánh mắt của hai người cũng đồng thời rơi vào trên người của Lạc U, một là từ ái, một lại mang theo tìm tòi nghiên cứu.
Mọi người đều biết Lạc U là cháu gái của Lạc Học Tâm, nhưng khoác vào tầng áo khoác ngày, người khác cũng vẫn muốn xem đến đồ vật bên trong như cũ, nhất là một người xoi mói giống như Tôn Triệu Tường, thời điểm khi hắn biết mình có thể cùng Lạc U hợp tác, cũng đã bắt đầu tìm hiểu các loại tin tức của Lạc U.
Tin tức của Lạc U cũng không nhiều, nhưng mỗi một cái lại đều rất có trọng lượng, khách quan mà nói, Tôn Triệu Tường tạm thời vẫn còn giữ nguyên ý kiến, hắn là một người chỉ biết tôn trọng sự thật, sẽ chỉ tin tưởng những chuyện mà mình tận mắt nhìn thấy.
"Tôn đạo diễn, tiểu U tới rồi, có lẽ hai người nên trao đổi một chút."
Cô Lạc bây giờ vẫn còn là dự định để cho Lạc U tiếp nhận Tôn Triệu Tường, bà thật sự có chút không hiểu nổi tại sao Lạc U lại cảm thấy có hứng thú đối với cái người tên Mã An kia như vậy, nghe tên của người kia một chút, Mã An, trời ạ, ai đặt cho cái tên như vậy a.
"Trường Giang sóng sau đè sóng trước, người mới dẫn đầu trong giới giải trí, quả nhiên là khác biệt a."
Tuy rằng Tôn Triệu Tường còn có rất nhiều chỗ xác định được, nhưng một thân khí Lạc U lại vẫn rất hấp dẫn hắn, hơn nữa lúc nhìn đến bản thân, Tôn Triệu Tường cũng công nhận đại bộ phận tin đồn khi nghe về Lạc U là đúng, lúc này mới tán thưởng một câu.
"Quá khen, Tôn đạo diễn không cần khách khí như vậy."
Lạc U ngồi xuống, khẽ nở một nụ cười, đối với cái người Tôn Triệu Tường này, Lạc U không có thành kiến gì, tuy rằng chưa từng có cái cơ hội hợp tác nào, nhưng vẫn rất khẳng định năng lực của người này, chỉ là lúc này đây, cô muốn dựa theo ý nghĩ của bản thân mình đi làm, mới không có dự định dùng người này mà thôi.
Ánh mắt của Tôn Triệu Tường lóe lóe, đối với thái độ lạnh nhạt của Lạc U lúc này rõ ràng là có một chút ý kiến, nhưng mà cũng không có biểu hiện ra ngoài.
Ở trong giới giải trí, Tôn Triệu Tường là tiền bối cũng là một nhân vật lớn, một đàn anh trong giới đạo diễn, là người rất có thân phận, người người nhìn thấy hắn đều rất cung kính, cho nên thái độ như vậy của Lạc U tất nhiên là làm cho hắn có chút không thoải mái, chỉ là bối cảnh của Lạc U rất lớn, cho dù hắn có không thoải mái đi chăng nữa cũng không thể biểu hiện ra ngoài.
Mà điều này cũng không có thể nói Tôn Triệu Tường là không tốt, người thân ở địa vị cao càng lâu, cũng rất dễ dàng cho rằng mình là một đại nhân vật, đây cũng là điều không thể tránh khỏi.
Cảm ơn các nàng đã luôn ủng hộ mình
Chúc các nàng có một buổi tối vui vẻ. Yêu các nàng nhiều nhiều nhiều...
← Ch. 80 | Ch. 82 → |