Giải thưởng xuất sắc nhất (2)
← Ch.77 | Ch.79 → |
Edit: Dạ Huyết
Vân Nham vừa mới xuống xe, chưa kịp đi vài bước, đã bị một đán phóng viên xông tới, 'Thiên kim hắc đạo' vừa mới khỏi chiếu không lâu, phòng bán vé và danh tiếng đều vô cùng tốt, sau một khoảng thời gian yên ắng, bị scandal quấn quanh, nhưng đã phục hồi được khó khăn, anh dựa vào 'Thiên kim hắc đạo' để trở lại làng giải trí.
Mà lần này Vân Nham cũng được mời mà đến, nhận được đề danh giải nam phụ xuất sắc nhất, tuy nói đối với danh dự của một nghệ nhân việc này chẳng mấy vinh quang, nhưng Vân Nham lại khác, lúc nhận được tin tức này, anh vừa khóc vừa cười một lúc lâu, đối với anh mà nói, không khác gì một loại nhận định, mở ra cho anh nhiều hi vọng mới, đúng lúc này Lạc U từ phía sau đi đến chỗ anh.
Vân Nham cũng không ngoài ý muốn nhìn thấy Lạc U, anh biết Lạc U được đề cử giải thưởng 'nữ diễn viên chính xuất sắc nhất' và 'diễn viên mới xuất sắc nhất', nhưng Lạc U lại bỗng nhiên ôm lấy cánh tay anh, cơ thể Vân Nham có chút cứng ngắc.
Vân Nham năm này 36 tuổi, có hương vị của đàn ông ba, bốn mươi tuổi, nhưng so sánh với cô gái 17, 18 tuổi như Lạc U, cũng đã già lắm rồi, hai người đứng chung một chỗ, Vân Nham tuy cũng có tỏa ra phong độ và khí chất, nhưng vẫn có cảm giác với phụ nữ, Vân Nham rất ghét cảm giác này, nhưng thực sự anh không thể coi Lạc U là con gái mình được, bởi vì trong lòng Vân Nham, Lạc U chính là ân nhân, toàn thân cô tảo ra hơi thở tao nhã, đạm mạc, làm cho cô trở nên cao cao tại thượng, luôn có một loại xa cách, khiến Vân Nham càng thêm kính sợ.
Trừ khi quay phim, đây là lần đầu tiên Vân Nham tiếp xúc thân mật như vậy với Lạc U, nhưng lại ở một nơi như vậy, nhưng cũng may Lạc U vừa giải thích kịp lúc, vì không có bạn đi cùng nên mới tìm đến anh, Vâm Nham thở dài nhẹ nhõm, phối hợp hết mực, che chở Lạc U khỏi đám phóng viên rồi đi vào hồi trường, nhưng người anh vẫn hơi run rẩy, rất căng thẳng.
- Không cần khẩn trương, anh còn sợ tôi đúng không?" Lạc U rất mẫn cảm, phát giác ra cảm xúc Vân Nham buộc chặt, hơi buồn cười trêu chọc.
"Tôi rất sợ cô, làm bạn trai của cô áp lực rất lớn, thân phận này thực sự rất không thích hợp với tôi." Sắc mặt Vân Nham phát khổ, anh thậm chí còn cảm nhận được rất nhiều tầm mắt nhìn chằm chằm vào họ, nhất à dừng trên người anh, làm cho anh rất không thoải mái.
Từ lúc Lạc U xuất hiện, bất luận là phóng viên hay nhân viên tham dự buổi lễ, không người nào có thể bỏ qua sự tồn tại của cô, cơ hồ mọi sự chú ý đều đặt trên người cô, mà cô lại cố tình đứng cạnh Vân Nham, áp lực như vậy làm Vân Nham rất khó chịu, không phải vì anh không đủ cường hãn để áp chế áp lực, thực sự ánh mắt của quần chúng rất sắc bén, đứng ở bên công chúa không phải vương tử mà là một kẻ thư sinh nghèo túng nhiều tuổi, nhìn thế nào cũng thấy không thích hợp.
Vân Nham ở trong lòng trêu chọc chính mình, người chủ trì cũng đã bắt đầu giới thiệu Lạc U cùng Vân Nham, hai người thân mật đi trên thảm đỏ, người chủ trì ban đầu cũng bị người, phản ứng lại, giới thiệu Vân Nham qua loa, lấy Lạc U làm trọng điểm, giới thiệu một phen thật hoành tráng, hai bộ phim điện ảnh cùng hai ca khúc nhạc phim nổi tiếng, lí lịch sơ lược của Lạc U rất đơn giản, nhưng sức lại vô cùng nặng, dù xưng là diễn viên may mắn nhất, không khoa trương chút nào.
Ngoại hình, bối cảnh, khả năng, còn có thiên phú không gì sánh kịp, cơ hồ Lạc U có đủ mọi điều kiện mà người diễn viên tha thiết, cô như vậy không nổi tiếng mới là chuyện lạ.
Ánh đèn máy ảnh không ngừng lóe, người chủ trì vẫn ca ngợi Lạc U không ngừng, xung quanh toàn tiếng hoan hô, không ít ánh mắt ghen tị chiếu đến, Lạc U tuy thẳng lưng đi về phía trước, nhưng đồng thời cũng cảm thụ được hết thảy, đây là thành tựu và vinh quang mà cô dành cả một năm để cố gắng.
Mà vừa cảm thụ, Lạc U cũng vừa nhỏ giọng trò chuyện với Vân Nham: "Anh thật nhát gan, thật là hơi hổi hận vì đi cùng anh, Vân ảnh đế à, tôi chọn anh làm nhân vật trong phim của tôi không biết có đúng đắn không."
Lạc U lựa chọn Vân Nham đảm nhiệm nhận vật huấn luyện viên trong phim 'Thiên kim hắc đạo', Vân Nham cũng nhờ đây mà được đề danh giải thưởng 'nam phụ xuất sắc nhất', trong làng giải trí đây cũng không phải là bí mật gì lớn, hay nói, trong làng giải trí không có gì là bí mật cả, nên Lạc U mang vấn đề này ra nói, chính là kích tướng Vân Nham, cô cũng không hy vọng nhìn thấy một Vân Nham khúm núm, làm cho cô rất thất vọng.
Vân Nham sau khi nghe được ý trong lời của Lạc U, bước chân tạm dừng, rồi sau đó rất nhanh liền có thay đổi, cả người càng thêm chói mắt, nhăn mày, nở nụ cười cũng bừng bừng khí thế, như vừa nháy mắt, đã đứng trên đỉnh núi cao, quát tháo giới giải trí Vân ảnh đế sẽ tái xuất giang hồ.
Cảm nhận được Vân Nham thay đổi, Lạc U lộ nụ cườ lạnh lùng trong trẻo, phảng phất khắp không gian, bỗng nhiên chợt nghe tiếng hô, là vì Vân Nham, là vì Lạc U, hai người mặc dù chênh lạch về tuổi tác rất lớn, nhưng bỗng nhiên biến đổi, khiến cho người ta cảm thấy rất hài hòa.
Một khắp người khí thế trầm ổn, một bông hoa thơm tao nhã, trân quý, hai người đi cùng một chỗ, cảm thấy như quốc vương mang theo công chúa đi qua.
Ký tên xong, hai người đều tự ngồi xuống vị trí của mình, Lạc U từng diễn hai bộ phim điện ảnh, giải 'diễn viên mới xuất sắc nhất' nhờ bộ [Đại công chúa], còn giải 'nữ diễn viên chính xuất sắc nhất là bộ [Thiên kim hắc đạo].
Bất quá dựa theo dự tính của Lạc U, giải thưởng 'diễn viên mới xuất sắc nhất' đạt được là chuyện thường, còn giải 'diễn viên chính xuất sắc nhất' còn có chút khó khăn, theo lí mà nói việc đề danh không có khả năng là cô, nhưng chắc là do danh tiếng của cô dạo nàng rất vang dội, diễn xuất cũng khá, hơn nữa booh phim cũng rất nổi, mới được đề danh, bằng không 'nhân vật chính xuất sắc nhất' cũng sẽ không rơi xuống một người mới như cô, nên Lạc U đối với việc đoạt giải hoàn toàn không ôm hy vọng quá lớn.
← Ch. 77 | Ch. 79 → |