Phát hiện mật thất
← Ch.083 | Ch.085 → |
" Nhạc phụ đại nhân đến đây không biết là có việc gì quan trọng? " Da Luật Độc vừa ra khỏi mật thất liền nhìn thấy đại tướng quân đã chờ ở bên ngoài.
"Vương vẫn nên xưng hô với lão thần là tướng quân được rồi, còn hai chữ nhạc phụ này lão thần không gánh nổi." Đại tướng quân không mặn không nhạt nói cũng đã khiến cho Da luật Độc không dám tiếp lời.
" hôm nay ta tới gặp vương là muốn mời vương đi xem chỗ đất mà thần đã bố trí ". Đại tướng quân nói, liền muốn đi ra ngoài.
" Chỗ đất? Chỗ đất nào?" Da Luật Độc không rõ ý tứ của Bạch Đại Tướng quân là đang nói gì, đang yên đang lành, sao lại đi chọn chỗ đất trống làm gì?
"Vương chẳng lẽ ngài không nhớ sao? Qua mấy ngày nữa là sinh thần của Biết Vũ, nói thế nào đi nữa đây cũng là sinh thần đầu tiên khi Biết Vũ lên làm Vương Hậu, lẽ nào Vương cảm thấy không nên vì thế mà mở tiệc mừng thọ cho Biết Vũ sao?" Đại tướng quân mang theo sắc mặt khó chịu nhìn Da luật Độc, ông biết rằng Da luật Độc không để Biết Vũ trong lòng, nhưng dù gì đi nữa đây cũng là sinh thần của nữ nhi, nếu ngay cả ngày sinh thần của nữ nhi mà hắn cũng không nhớ, ông thật sự không hiểu nổi vì sao Biết Vũ lại lựa chọn hắn?
"Sinh thần của nàng ta đương nhiên là không thể quên, vốn còn chưa biết nên phải tổ chứ như thế nào thì đại tướng quân đã giúp ta an bày, vậy chúng ta nên mau đến đó xem thử." Da Luật Độc liền vội nói, nếu không phải ông ta nhắc hắn, có lẽ hắn cũng đã quên, ngẫm đi ngẫm lại hắn thiệt đã đối xử quá lạnh nhạt với nàng, Da Luật Độc cũng không tiện nói gì thêm, vội vã cùng đại tướng quân rời khỏi lều trại.
Đại tướng quân cùng Da luật Độc rời khỏi lều trại không được không được bao lâu thì Kính Hồ và Biết Vũ đã đến.
" Vương Hậu, Vương đã đi ra ngoài, cũng không biết khi nào về, nếu người mệt thì về nghỉ ngơi trước, chờ vương trở về, nô tỳ liền bẩm báo với ngài sau ". Thị nữ trong doanh trướng của Da luật Độc khom người cung kính nói với Biết Vũ.
" Tỳ nữ này, ngươi làm sao lại không hiểu chuyện như vậy, Vương hậu thân thể yếu ớt, vất vả lắm mới đến được vương trướng, vậy mà ngươi liền muốn đuổi đi, ngươi là có ý gì?" Kính Hồ trừng mắt, cả giận nói với thị nữ kia.
" Vương hậu thứ tội, nô tỳ quả thật không có ý gì khác, nô tỳ cũng chỉ là lo lắng cho sức khỏe của người, sợ người đợi lâu sẽ ảnh hưởng đến thân thể, cho nên mới thỉnh Vương Hậu về nghỉ ngơi sớm ". Thị nữ kia vội hoảng quỳ xuống mặt đất tạ tội, Biết Vũ nhìn sang Kính Hồ, liếc nhìn Kính Hồ.
" Hảo a, Vương Hậu rộng lượng, ssẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà tính toán với ngươi, Vương Hậu đường xa đến đây, thân thể có chút mệt mỏi, ngươi mau đi lấy chút nước trà mang đến cho Vương Hậu, với lại thuận tiện đến lều trại của Vương Hậu xem thuốc đã xắt xong chưa, nếu đã xong rồi thì cũng mang thuốc đến đây đi ". Kính Hồ suy nghĩ một chút liền nói, Biết Vũ còn biết phối hợp ho khan vài tiếng.
" nhưng mà... việc này..." Thị nữ kia có chút khó khăn nói, dù sao nàng cũng là thị nữ trong doanh trướng của Đại mạc vương, rời khỏi lúc này, e nàng sẽ bị phạt.
" Sao vậy, chẳng lẽ ta ở đây ngươi cũng muốn canh chừng? Ta nhìn trông giống là phạm nhân sao?" Biết Vũ không thích thị nữ kia nhìn mình, liền lên tiếng, thị nữ cũng không dám nhiều lời, liền khúm núm rời khỏi.
" Vương Hậu, tỳ nữ kia đã rời khỏi ". Cẩn thận nhìn tỳ nữ kia đi xa, Kính Hồ mới quay trở lại bẩm báo với biết Vũ.
" Ngươi nên cẩn thận một tí, không biết còn có ai khác hay không?." Biết Vũ nho giọng nói.
" yên tâm đi Vương Hậu, ta có đem theo một vật ". Kính Hồ cười nói, đem mộc côn trong tay áo lấy ra, trêu đến Biết vũ cũng một trận cười khẽ.
Sau đó, hai người lén lút tìm kiếm mọi thứ trong lều trại của Vương, nhưng tìm mãi vẫn không tìm được gì, cuối cùng hai người liền đứng ở một chỗ cạnh nhau.
" Vương Hậu, rõ ràng là ta thấy có người vô đây đã biến mất, nhưng sao tìm mãi vẫn không tìm được?" Kính Hồ liền buồn bực noi, nàng đã quan sát mấy ngày, có thể trong này có mật thất, nhưng sao bọn họ tìm mãi không ra?.
" Hay là ngươi có nhìn lầm rồi không?" Biết Vũ thà tin rằng Kính Hồ nhìn sai.
" Không thể, chúng ta tìm lại đi, nhất định sẽ tìm ra ". kính Hồ không cam lòng nói, lôi kéo Biết Vũ tiếp tục tìm, kết quả Biết Vũ vì bị kéo đi quá nhanh, sơ ý đạp lên chiếc váy của mình, lập tức khiến Kinh Hồ và Biết vũ liền ngã nhào xuống đất.
" vương Hậu, người không sao chứ?" Kính Hồ lo sợ nói, liệc tục lăn lộn, cuống quít nâng biết Vũ đứng đậy.
' Ta không sao, mà hình như chỗ này có chút kỳ lạ, ngươi tìm thử xem ". Sau khi Biết Vũ đứng dậy, liền cảm thấy nơi vừa ngã xuống có cái gì đó quái lạ.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, Kính Hồ liền đem Biết Vũ ngồi xuống cạnh bên, sao đó chính mình cẩn thận ngồi xuống xem xét, đúng là trời không phụ lòng người, rốt cục, Kính Hồ cũng đã tìm thấy lối vào mật thất.
Nghe được phía trên có động tĩnh, Ôn Nhã còn tưởng rằng Da Luật Độc đã trở về, kết quả không ngời rằng nhìn thấy Kính Hồ đỡ Biết Vũ đi xuống. Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Ôn Nhã, thị nữ trông coi nàng liền quay đầu nhìn lại, may là Kính hồ tay nhanh mắt lanh, lập tức lấy mộc côn trong tay áo, đập vào đầu thị nữ kia một cái, thị nữ kia chưa kịp truy hô đã ngã nhào xuống đất.
" Hai người?" Ôn Nhã cũng đã bị hành động ban nãy của Kính Hồ làm cho sợ rồi, nhưng mà nhìn thấy Ôn Nhã trong mật thất này, Biết vũ và Kính Hồ còn giật mình hơn, các nàng chỉ là hiếu kỳ muốn biết trong doanh trướng rốt cục Đại Mạc vương đã giấu cái gì, nhưng không ngờ hắn lại cư nhiên giam giữ Ôn Nhã.
" Ôn cô nương, ngươi đã ở đây bao lâu rồi?" Biết Vũ không nhịn được liền hỏi, không ngờ, sau một quãng thời gian dài không gặp nhau, Ôn Nhã đã gầy đi rất nhiều, cả người cũng đã tiều tụy hẳn đi.
" Ta cũng không biết, chắc đã rất lâu rồi ". ôn Nhã cũng không ngờ rằng ngày hôm nay chính tại chỗ này lại nhìn thấy Biết Vũ, trong lòng thật sự có chút hổ thẹn, thái độ của hắn đối với Biết Vũ, nàng đều biết, toàn bộ sự việc diễn tiến đến ngày hôm nay nguyên nhân cũng là vì nàng, Biết Vũ đáng lẽ nên rất hận nàng mới phải
" Ôn cô nương, thực sự đã làm khổ ngươi rồi, ta không ngờ, vương có thể đem ngươi nhốt ở đây, nếu không phải Kính Hồ mấy ngày này phát hiện ra vương trướng có điểm khả nghi, e đến ngày hôm nay, ta cũng sẽ không phát hiện ra mật thất này ". biết Vũ thở dài nói, không phát hiện ra mật thất này, chí ít còn có thể nàng tự lừa gạt mình, tưởng rằng Vương bắt đầu có thể thay đổi thái độ với nàng.
" Vương Hậu, có thể nói cho ta biết chút ít tình huống bên ngoài hay không?" Hiện tại Ôn Nhã trong lòng rất muốn biết tình hình bên ngoài như thế nào rồi.
" ta cũng biết không nhiều, Ôn cô nương muốn biết cái gì, ta nhất định sẽ nói rõ cho ngươi ". biết Vũ ngồi ở bên cạnh ghế nói.
Ôn Nhã cũng không câu nệ, liền trực tiếp hỏi về chuyện của Mặc Thanh Thu, nhưng Biết Vũ cũng không biết nhiều, chỉ biết là sau khi nghĩa phụ đến giúp thái hậu tỉnh lại, thì liền bị truy giết, hiện tại cũng không rõ sống chết ra sao? Nàng có hỏi Da Luật Độc, hắn cũng đều không nói, Ôn Nhã nghe xong không khỏi có chút nản lòng.
" àh, phải rồi, Vương Hậu, Da luật độc hắn sao có thể trở thành đại mạc vương?". Ôn Nhã đột nhiên hỏi.
Theo Ôn Nhã biết được, dòng họ Gia Luật cũng là dòng ho cao quý ở đại mạc, ngày trước đại mạc vương cũng chỉ có thể lấy họ thác bạt, muốn lấy thẳng danh tự đại mạc vương chít ít cũng cần phải có đại tướng quân trợ giúp, hoặc nếu không có huyết thống của Thác bạt gia, e rằng con dân đại mạc cũng không phục tùng hắn.
" Ôn cô nương thực sự chưa biết qua chuyện này?". biết Vũ có chút bất ngờ, Da luật Độc rất yên Ôn Nhã, đáng lẽ nên đem thân thế của mình mà nói cho nàng ấy biết mới đúng.
" hắn chưa từng kể cho ta nghe! ". Ngẫm lại, nàng thực sự trước đây cũng không quá để tâm đến thân thế của sư huynh.
" Kỳ thực, Vương bản danh chính là Thác Bạt độc, Gia Luật là dòng họ vương mẫu." biết Vũ nói.
Nguyên lai thì ra Da Luật độc chính là vương tử của đại mạc, nhưng mẫu phi của hắn lại là nữ lang đại mạc, tuy rằng mẫu phi của hắn và hắn được đại mạc vương bảo vệ nhưng vẫn không tránh khỏi hữu nhân tâm tính.
Da luật Độc trơ mắt nhìn mẫu thân của mình bị con dân đại mạc đem nhốt vào chuồng thú lung, vì bọn họ cho rằng mẹ con hắn chính là sinh ra từ dã thú, nên hắn cũng bị bỏ vào bầy sói, nếu không phải là Mặc Thanh thu cứu giúp, có lẽ hắn đã là thức ăn cho bầy sói rồi.
" Chuyện vào lúc ấy, đã qua rất lâu nhưng đại mạc con dân vẫn không có quên được, vì thế không lâu sau, đại mạc vương sầu não uất ức ở trong người mà rời xa nhân thế."
" Còn vốn tưởng rằng năm đó Thác bạc độc đã chết rồi, nhưng không ngờ, mấy năm trước hắn đã trở về đai mạc, ẩn giấu thân phận tiến vào vương đình của đại mạc vương, rất nhanh đã khống chế đại mạc vương đời trước, cũng chính là vị ca ca cùng cha khác mẹ của vương, mọi việc sau đó, ngươi gần như cũng đã biết! ". Biết Vũ nói toàn bộ chuyện cho Ôn Nhã nghe, lúc này nàng mới thật sự biết vì sao hắn lại đối xử tàn nhẫn với con dân đại mạc như vậy, năm đó, có lẽ hắn không thể quên được cái chết của mẫu phi mình, cùng cừu hận của hắn.
" Vương, người nhìn xem đi, chờ đến sinh thần của Biết Vũ, hết thảy đại mạc con dân liền sẽ tụ hội tại nơi này, sẽ vì Biết vũ mà chúc thọ, người cảm thấy sao?". Đại tướng quân đã dẫn Da Luật Độc tới nơi.
" tất cả đều theo ý của đại tướng quân mà an bài ". Da Luật Độc mất hết cả hứng, không rõ hôm nay Bạch tướng quân vì sao lại có thể vì chút ít sự việc này mà đến tìm hắn.
" Vương, Biết Vũ dù sao cũng là Vương hậu của người, cho dù người không yêu nàng, cũng xin người nể mặt lão thần và cũng là tôn vinh mặt mũi người!". Đại tương quân đột nhiên một chân quỳ xuống, ông tuy rằng không có hỏi việc của hai người bọn họ, nhưng chỉ cần nghe những người ở bên trong nghị luận, hắn cũng biết Da luật Độc đối xử với nữ nhi của mình như thế nào. Ông chỉ là muốn mượn cơ hội này, để cho người khác biết, Đại mạc vương vẫn là rất quan tâm Vương hậu, dù chỉ là múa rìu qua mắt thợ cũng được.
" Đại tướng quân, ngươi nói gì vậy, sinh thần của nàng, ta tất nhiên phải tổ chứ thật long trọng, chỉ là ta và tướng quân còn phải giải quyết một số việc với lại cùng ý tưởng, cho nên bản vương mới để cho tướng quân toàn quyền phụ trách ". Da Luật độc liền vội vàng nói, nhưng trong lòng có chút không kiên nhẫn, có chút vội vã muốn trở về doanh trướng.
" àh, còn cái kia, ta muốn thỉnh vương xem qua một lần, phải có sự đồng ý của người, lão thần không dám làm loạn mà tự ý quyết đinh ". Đại tướng quân nói, trong lòng cũng có chút khó hiểu, không biết Biết Vũ muốn giở trò quỷ gì, lại nhờ ông nhất định phải dụ được Da Luật Độc ra khỏi doanh trại trong vòng nửa canh giờ, mà hiện tại, không biết vì lý do gì mà hắn lại muốn nhanh chóng trở về. Đại tướng quân trong lòng sinh nghi ngờ, nhưng vẫn phải đáp ứng chuyện của nữ nhi.
" Vương Hậu, Ôn Nhã cầu xin người một chuyện ". trong mật thất, nghe xong thân thế của Da Luật Độc, Ôn Nhã liền đối với Biết Vũ cầu xin.
" Việc gì? Ngươi không phải là yêu cầu ta đem ngươi trốn thoát khỏi nơi này? Chuyện này thì không được, nếu như để Vương biết được, Vương nhất định rất tức giận." Ôn Nhã còn chua nói, liền bị biết Vũ từ chối, nàng tuy rằng cũng rất muốn để Ôn Nhã rời khỏi, nhưng nàng biết, một khi để Ôn Nhã rời đi, vương sẽ càng thêm bạo ngược, nhìn hắn như vậy, nàng trong lòng rất đau.
← Ch. 083 | Ch. 085 → |