Vay nóng Homecredit

Truyện:Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm - Chương 3

Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm
Trọn bộ 9 chương
Chương 3
0.00
(0 votes)


Chương (1-9)

Siêu sale Shopee


"Cậu chủ, cậu nhất định giữ vị tiểu thư đó ở lại chỗ này sao?" Cung Bổng thấy Đằng Mộc Bác Nhất ôm Đinh Tiểu Ưu về nhà, còn cùng Đinh Tiểu Ưu qua đêm, không nhịn được quan tâm hỏi.

Vốn cậu chủ nói muốn mang cô gái Đài Loan này trở về, hơn nữa còn an bài ở nhà chính, anh nên khuyên cậu chủ dừng lại.

Không nghĩ tới cậu chủ là nghiêm túc!

Đằng Mộc không phải là một gia tộc bình thường, muốn đem một người không danh tiếng, không địa vị tới đây rất đơn giản, nhưng để lấy được người này lại là chuyện quan trọng.

Đặc biệt là cậu chủ dường như lại có cảm tình khá sâu với Đinh tiểu thư.....

"Có gì không thể?" Đằng Mộc Bác Nhất tràn đầy uy nghiêm nhìn Cung Bổn.

"Nhưng mà ...." Cung Bổn không dám nói lời nào.

"Tôi muốn cưới cô ấy làm vợ, cho nên anh nên chuẩn bị tốt tâm lý." Cả nhà Cung Bổn từ trước đến giờ đều là quản gia trung thành của Mộc gia, Đằng Mộc Bác Nhất mới báo trước cho anh ta biết.

Đổi lại là người khác, Đằng Mộc Bác Nhất vốn sẽ không để ý tới.

Anh cho tới bây giờ không cần xin phép bất kỳ ai!

Hai năm sau khi chính thức tiếp nhận chức chủ tịch của tập đoàn Đằng Mộc, công ty của Đằng Mộc Bác Nhất đã trở thành xí nghiệp Nhật Bản có sức mạnh có thể hô mưa gọi gió.

Anh nói cho Cung Bổn một tiếng, cũng là vì Cung Bổn từ nhỏ đã cùng anh lớn lên, không nói tới quan hệ chủ tớ, kỳ thực anh đối xử với Cung Bản là bạn bè thì đúng hơn.

"Nhưng Tiểu thư kia là người Đài Loan!" Cung Bổn vội vàng giải thích.

Đằng Mộc là một gia tộc có lịch sử lâu đời nhất, ngay cả hoàng tộc cũng chưa chắc có được đầy đủ nguồn gốc gia tộc như thế.

Người nhà Đằng Mộc chính là Quý tộc Nhật Bản, mà nhà Cung Bổn cũng là đời đời phục vụ gia tộc Đằng Mộc.

Mặc dù hôm nay gia tộc Đằng Mộc lựa chọn từ bỏ địa vị quý tộc, chuyên tâm tận sức với việc kinh doanh, nhưng cái này cũng không chứng tỏ gia tộc Đằng Mộc không hề coi trọng huyết thống a!

Mà bây giờ, cậu chủ lại tuyên bố muốn cưới một cô gái Đài Loan làm vợ?!

"Bà nội và ông nội của cô ấy là người Nhật Bản ở Đài Loan." Biết trong lòng Cung Bổn đang suy nghĩ gì, Đằng Mộc Bác Nhất lấy từ ngăn kéo ra một tập công văn "Anh trực tiếp xem một chút đi! Tôi đã cho điều tra rồi."

Cung Bổn nhận tập công văn, cẩn thận đọc xong, mới kinh hoảng ngẩng đầu hỏi, "Chẳng lẽ.... Đinh Tiểu thư chính là con cháu của Địch thị Nhất tộc bỗng nhiên mất tích kia?"

Gia tộc Địch thị sau cuộc chiến tranh đã biến mất không giải thích được, tìm khắp cả Nhật Bản cũng không tìm được sự tồn tại của bọn họ, có người đoán Địch thị Nhất tộc có thể bị lâm nạn trong cuộc chiến.

Địch thị Nhất Tộc biến mất ở lịch sử hoàng tộc Nhật Bản là một tấm bi kịch, hai lần đại chiến thảm bại làm cho mỗi gia tộc cũng tự chú ý mình, không rảnh đi kiểm chứng sự tồn tại của Địch Thị Nhất tộc.

Không nghĩ tới.... Địch Thị Nhất Tộc lại có con cháu!

Cung Bổn vô cùng hoảng hốt cúi đọc công văn, khó có thể tin nhìn Đằng Mộc Bác Nhất.

Thì ra gia tộc duy nhất có thể sánh ngang với gia tộc Đằng Mộc Bác vẫn còn tồn tại, lại đang ở trên đảo Đài Loan.......

"Bây giờ anh không có bất kỳ ý kiến gì đúng không?" Giọng Đằng Mộc Bác Nhất không mang bất kì cảm xúc nào hỏi, phảng phất đây chỉ là công việc.

Thật ra việc phát hiện Đinh Tiểu Ưu là quý tộc Nhật Bản chỉ là chuyện nhỏ, hôm nay bất kể Đinh Tiểu Ưu thân phận như thế nào, anh vẫn kiên trì muốn cưới cô.

Người anh yêu là Đinh Tiểu Ưu chứ không phải cái thân phận gia tộc kia.

Từ lần đầu tiên nhìn thấy Đinh Tiểu Ưu, anh liền biết Đinh Tiểu Ưu chính là người phụ nữ anh muốn sống cùng cả đời. Mặc dù lúc đầu là anh theo đuổi Liễu Tâm Tâm, nhưng Đinh Tiểu Ưu lại tản mát ra khí chất hoàn toàn hấp dẫn anh.

Thân phận cùng quốc tịch của cô không quan trọng, quan trọng là cô có yêu anh hay không, đấy mới là vấn đề.

Cung Bổn biết cậu chủ sẽ không thích anh lắm mồm, nhưng anh cũng không nhịn được tò mò hỏi, "Đinh tiểu thư biết được thân phận của cô ấy không?" lấy thân phận của cô ấy cao quý như vậy, lại không biết tiếng Nhật, chuyện này có vẻ kỳ lạ. Đằng Mộc Bác Nhất lắc lắc đầu.

"Vậy....." Cung Bổn còn không kịp nói xong, liền bị Đằng Mộc Bác Nhất ngắt lời.

"Không cần thiết!" anh phản đối để cho Đinh Tiểu Ưu biết thân phận của mình. Nếu như người nhà của cô không muốn nhắc lại, anh cần chi phải kể cho cô thân phận thực sự của cô?

"Vâng" Cung Bổn cung kính gật đầu.

"Lui xuống trước đi!" Đằng Mộc Bác Nhất khoát tay.

Hôm nay có nhiều chuyện phải làm, anh không muốn lãng phí thời gian ở chuyện xuất thân của Đinh Tiểu Ưu, một chút lưu ý cũng không có.

Dù sao, người phụ nữ này anh đã muốn rồi!

Ngồi ngay ngắn bên cửa sổ, mặt trời chiếu rọi cả ở trên da Đinh Tiểu Ưu, làm cho cô có vẻ trắng noãn không tỳ vết, mà cô lại có búi tóc xốc xếch sợi tóc tán loạn khẽ lay động treo gió, làm cho cô thoạt nhìn như người đẹp đau thương.

Chẳng qua là..... bất luận kẻ nào chỉ cần đến gần cô một chút, sẽ nghe thấy người đẹp như vẽ đang tự lẩm bẩm.

"Đáng chết, ngàn đao giết chết đồ trứng rùa thúi! Động một chút là tay chân hỗn loạn dâm ma! Bổn tiểu thư tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn!" Đinh Tiểu Ưu nổi giận mắng Đằng Mộc Bác Nhất.

Cô lại bị người đàn ông kia ăn! Ghê tởm!

Mà làm cô tức giận hơn nữa là chính bản thân mình một chút chống cự cũng không có, cứ như vậy để cho hắn ăn không còn gì cả......

A ── nổi giận a!

"Tiểu thư......" Một bên là người được phái đến hầu hạ Đinh Tiểu Ưu - Kỷ Tử đầu đầy ngơ ngác nhìn người đẹp nhu mỳ không hiểu tại sao cô sẽ nói ra miệng những thứ như thế.

Tiểu thư xinh đẹp, trang nhã, thế mà lại mắng chửi vô cùng thuận miệng như thế? Phụ nữ Đài Loan cũng thật khác người.

"Hỏng bét!" Đinh Tiểu Ưu kêu thảm một tiếng.

Cô quên Đằng Mộc Bác Nhất phái người nói được cả tiếng Trung và tiếng Nhật tới chăm sóc cô, lần này cô mới vừa mắng người đã bị nghe được......

Đinh Tiểu Ưu ngẩng đầu lên cùng Kỷ Tử trợn mắt một lúc lâu, mới hắng giọng nói: "Kỷ Tử, giúp tôi tìm Đằng Mộc Bác Nhất tới đây một chút đi!"

Kỷ Tử gật đầu một cái, "Tiểu thư xin chờ một chút."

Cô lập tức vâng lệnh rời khỏi gian phòng đi mời Đằng Mộc Bác Nhất qua.

Không bao lâu sau, Đằng Mộc Bác Nhất được Kỷ Tử mời tới "Tiểu Ưu, em tìm anh có chuyện gì?"

Nhìn thấy Tiểu Ưu đã thay Kimono Đằng Mộc Bác như không nhận ra cô, nhìn đến mắt cũng choáng váng!

Không nghĩ đến Tiểu Ưu mặc kimono lại xinh đẹp trang nhã như vậy!

Giống như hoa anh đào nở rộ vào tháng ba làm cho mọi người yêu mến, hiển nhiên chính là người con gái Nhật Bản được giáo dục từ nhỏ với truyền thống đoan trang.

"Kỷ Tử lui xuống trước đi!" Đinh Tiểu Ưu bảo Kỷ Tử rời đi trước.

Kỷ Tử vừa rời đi, Đinh Tiểu Ưu bộ dạng vốn đang uyển chuyển lập tức biến mất, thay vào đó là một gương mặt đằng đằng sát khí.

"Có chuyện gì sao?" Nhìn thấy Đinh Tiểu Ưu thái độ biến chuyển lớn như vậy, Đằng Mộc Bác Nhất biết cô gái nhỏ lại đang tức giận.

Đối tượng dĩ nhiên là anh rồi!

Đinh Tiểu Ưu lại không nói chuyện mà tìm một trang giấy, rất nghiêm túc ở phía trên viết viết bôi bôi, trong miệng lẩm bẩm nhớ tới một đống số.

"Tốt lắm!" Đinh Tiểu Ưu cuối cùng cũng nở nụ cười hài lòng.

Xem ra cô rất nghiêm túc để ghi chép tính toán, ngay cả phí phá trinh cũng tính vào!

Hừ, cô - Đinh Tiểu Ưu sẽ không để cho đàn ông ăn hết mà miễn phí như vậy!

Nói giỡn, bắt cóc cũng muốn gọi anh trả tiền! Nếu muốn bắt ép cô đảm đương vai trò tình nhân, vậy cũng phải tính tiền!

Sau đó, cô muốn thừa dịp mấy ngày này, sống phóng túng thoải mái!

Dù sao cô cũng đã bị người đàn ông kia ăn, hiện tại thời đại này cũng không lưu hành xử nữ, khóc rống chảy cả nước mắt cũng quá phiền hà, còn không bằng hưởng thụ thật tốt, bắt người đàn ông kia đem tiền cho cô là tốt rồi.

Hắc hắc hắc......

Cô mới bất kể người khác nghĩ như thế nào, chủ yếu chính cô cảm thấy vui vẻ là được!

"Em tìm anh tới đây rốt cuộc có chuyện gì?" Nhìn thấy nụ cười trên mặt cô, Đằng Mộc Bác Nhất liền ngang nhiên xông qua thân mật ôm cô, hoàn toàn không cho cô có cơ hội cự tuyệt.

"Này, anh như vậy tôi không có cách nào nói chuyện nữa!" Đinh Tiểu Ưu vội vàng muốn đẩy anh ra, đáng tiếc cánh tay anh lại quá cứng rắn, cô căn bản không cách nào tránh ra.

Tại sao có thể như vậy?

Người đàn ông này dường như luôn muốn hôn cô?! Như vậy cô muốn nói chuyện giá tiền cùng anh ta bằng cách nào?

"Vậy thì đừng nói chuyện!" vào giờ phút này, Đằng Mộc Bác Nhất chỉ muốn cởi bỏ Kimono của Đinh Tiểu Ưu, sủng ái cô.

Đêm qua anh mới điên cuồng thương yêu cô, hiện tại cô lại lần nữa làm dâng lên dục vọng cuồng nhiệt trong cơ thể anh......

Nhìn thấy tia nóng bỏng quen thuộc trong mắt anh, Đinh Tiểu Ưu vội vàng tìm cách lui về phía sau.

Không thể nào?

Người đàn ông này không lẽ lại muốn rồi? hiện tại mới buổi trưa mà cũng....

"Tiểu Ưu, em đang sợ cái gì vậy?" Đằng Mộc Bác Nhất với giọng nói êm dịu truyền tới tai của cô, bàn tay đã vươn qua nắm lấy cổ tay trắng noãn của cô.

"Tôi....."Đinh Tiểu Ưu há mồm không nói gì. Cô còn chưa nói tới giá tiền lần này!

Ban ngày bồi người đàn ông này làm, cần thu thêm phí bồi dưỡng tăng ca sao?

(Ta chết cười ở khúc này:

Sáng: đi làm, Tối: Tăng ca-> công việc bình thường, còn hai anh chị này tối làm: bình thường, sáng lại tính tăng ca (Ố - Ồ)

Ừ, cô còn chưa có quyết định nói hay không ....

"Chẳng lẽ em không biết hiện tại anh muốn làm cái gì hay sao?"Đằng Mộc Bác Nhất vừa phát hiện cô gái nhỏ đang bối rối, càng thêm trêu chọc.

Ánh mắt của anh lớn mật càn quét qua trên người cô, giống như hiện tại cô không có mảnh vải che thân, trêu đùa mỗi một tấc đường cong của cô, chọc cho cả khuôn mặt cô đỏ bừng.

"A....." Đinh Tiểu Ưu khẽ lên tiếng.

Ánh mắt của anh rõ ràng như thế, biểu hiện dục vọng của anh, cô gần như vô lực đầu hàng nhiệt tình của anh.

Tại sao lại như vậy chứ? Tại sao chỉ cần mới gặp mặt Đằng Mộc Bác Nhất, cô từ trước tới giờ nổi danh là cay độc lại không có tác dụng?

"Tiểu Ưu......"Người đàn ông với âm thanh khêu gợi ngày càng nhích tới gần.

"Tôi....." Nên làm cái gì bây giờ?

"Tiểu Ưu....."

Trời ạ! Cô thật không cách nào nhúc nhích...

Làm sao bây giờ?

Cô .... Kháng cự không được.....

"Tiểu Ưu......."Anh chậm rãi đem Đinh Tiểu Ưu kéo về phía mình, mà Đinh Tiểu Ưu cũng thuận theo để cho thân mình từ từ hướng đến lồng ngực cường tráng của anh.

Đúng ở lúc cô sắp ngã vào Đằng Mộc Bác Nhất thì một âm thanh thình lình xuất hiện.

"Ắt xì!" không biết tại sao Đinh Tiểu Ưu chợt bắt đầu nhảy mũi!

Tiếp theo, cả người cô ngã vào Đằng Mộc Bác Nhất, đụng phải lỗ mũi của hắn.

"Ui da!" lần này đụng phải thật là đau.....

Qua một lúc lâu, Đinh Tiểu Ưu mới dừng chảy mũi, ngẩng đầu lên đáng thương nhìn Đằng Mộc Bác Nhất.

"Thật xin lỗi, đụng đau anh sao?"

"Không sao....."Đằng Mộc Bác Nhất mỉm cười nói.

Đáng tiếc lời Đằng Mộc Bác còn chưa nói xong, Đinh Tiểu Ưu lại một lần nữa to một tiếng "Hắt xì!"

"Ha hahaha...." thấy Đinh Tiểu Ưu nhảy mũi dữ dội như vậy, Đằng Mộc Bác Nhất không nhịn được cất tiếng cười to.

"A_________" Ngực của anh bị đánh xuống.

"Dám cười tôi?" Đinh Tiểu Ưu không chịu thua đánh Đằng Mộc Bác Nhất.

Không nghĩ tới người phụ nữ nhỏ bé sẽ làm như vậy, Đằng Mộc Bác Nhất cũng không kịp phản ứng, chỉ đành để mặc cho cô đánh cho đã.

"Đừng nóng giận....."

"Không muốn!" Đinh Tiểu Ưu thở hổn hển o o, nhưng vẫn không chịu bỏ qua cho anh.

Nhìn Đinh Tiểu Ưu bởi vì đánh anh mà da thịt trắng noãn đã chuyển hồng, cùng với bộ dạng hô hấp dồn dập, Đằng Mộc Bác Nhất rất tự nhiên đưa tay giúp cô lau mồ hôi.

"Đừng tức giận." Đằng Mộc Bác Nhất dịu dàng nói.

"Nhưng mà...."Đinh Tiểu Ưu vừa thở vừa lẩm bẩm.

"Nếu như vậy không tốt?" Đằng Mộc Bác Nhất trong mắt thoáng qua một tia giảo hoạt, tay lặng lẽ trượt đến đai lưng của Đinh Tiểu Ưu.

"A..." Chỉ trong nháy mắt, kimono của Đinh Tiểu Ưu liền bị mở rộng - Nhìn Đằng Mộc Bác Nhất trên mặt có nụ cười ghê tởm, Đinh Tiểu Ưu hoàn toàn không hiểu, anh tại sao có thể trong nháy mắt đem kimono của cô cởi ra.

Một luồng khí lạnh lẽo cũng theo đó truyền tới.

"Anh__"đáng chết! Cô hiện tại mới nhớ tới, bên trong kimono cô không có mặc gì!

"Tiểu Ưu, em như vậy thật là đẹp...." Đằng Mộc Bác Nhất vì Đinh Tiểu Ưu mặc kimono mà bị mê hoặc.

"Tại sao anh lại cởi y phục của tôi như vậy?" Cô thấp giọng kháng nghị, nhưng kimono đã không có che giấu được thân thể cô, cô cảm giác ngực mình như trưng ra dưới tầm mắt nóng bỏng của anh, đứng thẳng mà tiếp xúc với khát vọng của anh.

Cô hai tay dựa vào lồng ngực của anh, không tự chủ tựa đầu vào, thoáng lui về phía sau ưỡn lên, để cho bộ ngực mê người hiện ra trước mắt anh.

Thấy giai nhân với tư thế mê người, Đằng Mộc Bác Nhất cũng không kịp nghĩ nhiều, đặt tay lên bộ ngực ửng hống của cô.

"Uhmm......" được anh dạy dỗ, cô không ngừng nhẹ giọng thở dốc, thân thể cũng bắt đầu ngọ nguậy.

"Em rất đẹp!" anh dùng sức bú đầu v* của cô, tay hướng về phía bụng dưới, ở bụng dưới của cô bình thản dùng đầu ngón tay vòng quanh vòng.

"Anh.... Hư ...." Đinh Tiểu Ưu thở gấp liên tiếp, kìm lòng không được cong người lên trước, hai tay nắm chặc đầu vai của anh.

Ngón tay của anh không có bất kỳ trở ngại nào ngăn cản, chậm rãi đưa vào con đường u tối chỗ sâu không người của cô.

"Cho vào sâu một chút nữa...." anh mang cho cô cảm giác kích thích cùng xuất hiện tình yêu cuồng dã, để cho Đinh Tiểu Ưu nhất thời quên căng thẳng, lớn mật ra lệnh anh vì cô mà mang đến nhiều khoái cảm hơn.

Cảm giác nóng bỏng ở hoa tâm bởi vì anh thăm dò mà thoải mái, cô hai tay vòng lên cổ của anh bấu thật chặt, miệng bật ra âm thanh rên rỉ.

"Tiểu bảo bối, thoải mái sao?" nhìn bộ dáng kích động của cô, Đằng Mộc Bác Nhất lại ác độc dừng việc di động, cố ý muốn cô thống khổ.

"Đừng như vậy khi dễ tôi...." Cảm giác được anh bất động, Đinh Tiểu Ưu vô ý thức giãy dụa vòng eo, cảm giác trong cơ thể như có một cây đuốc đang thiêu đốt.

Ngồi ở trên mình anh, Đinh Tiểu Ưu đói khát yêu cầu, "Anh nhanh lên một chút làm cho tôi....." cô cảm giác trong cơ thể co rút một chút, miệng rên rĩ một tiếng.

"Muốn nhiều hơn sao?" Đằng Mộc Bác Nhất máy động nhưng tăng thêm ngón tay ở trong cơ thể cô động đậy, lúc sâu lúc cạn ra vào.

"Còn muốn anh tiến vào lấp đầy em?"

"Anh đi vào....." cô điên cuồng giãy dụa thân thể, muốn lấp đầy cảm giác trống không trong cơ thể."Cầu xin anh ......"

"Nghĩ có muốn như vậy không?" xem ra hoa huy*t đã hoàn toàn ướt át, anh đem chân của cô kéo mở thêm, để cho tượng trưng đàn ông tiến vào khe hẹp của cô.

"A....." Thân thể cô nhẹ nhàng run rẩy, cắn môi nghênh đón anh lấp đầy, theo luật động của anh mà đong đưa cơ thể.

"Như vậy có thể không?" Hắn săn sóc hỏi thăm cảm thụ của cô, eo không ngừng đung đưa, ý đồ đem cô mang tới cao trào.

"Tốt...." cô thần trí không mấy rõ ràng.

Trên mặt hiện lên nụ cười đắc ý, Đằng Mộc Bác Nhất đầu tiên kịch liệt ra vào ở trong cô, để cho cô nhịn không được cao giọng ngâm nga; mà anh ở trong cô sau khi thích ứng, lại cố ý thả chậm tốc độ, để cho cô chưa đủ thỏa mãn phát ra kháng nghị.

"Tôi còn muốn....." cô lớn mật đòi hỏi.

"Rất tốt, anh biết em sẽ thích. Em muốn thì tự động....." để cho người phụ nữ phía dưới nếm được ngon ngọt về sau, anh liền muốn cô chủ động cầu xin.

"Uhm....." Thẹn thùng gật đầu một cái, cô bắt đầu vặn vẹo bờ eo của mình, hưởng thụ khoái cảm chủ động.

"Ông trời..... Em thật giỏi!" đưa tay trượt đến chỗ hai người kết hợp, Đằng Mộc Bác Nhất linh xảo đem một ngón tay xâm nhập lối vào của cô, lực sờ mạnh chút.

Thân thể bị khoái cảm tuyệt đối đòi hỏi, ở bên trong khe hẹp bị kích thích hoàn toàn, toàn thân đến lông măng cũng hưng phấn dựng lên, Đinh Tiểu Ưu cảm giác sung sướng khó có thể hình dung.

Đây là cô trước nay chưa có kinh nghiệm....

Đột nhiên người đàn ông thu hồi quyền chủ đạo của cô, cầm chặt cái mông của cô, có tiết tấu dùng sức đi lên va chạm mạnh, kịch liệt ra vào miệng huyệt của cô, để cho chỗ giao hợp phát ra tiếng vang ướt át.

"A....."Chịu không được anh chạy nước rút, Đinh Tiểu Ưu bắt đầu lên tiếng, nhưng Đằng Mộc Bác Nhất không có bởi vì như thế mà thả chậm tốc độ, không ngừng để cho bản năng dẫn dắt hắn rong ruỗi, ra vào nơi sâu thẳm của cô.

Khoái cảm mãnh liệt cơ hồ khiến anh quên đi những âm thanh quấy nhiễu, tất cả ngôn ngữ là cuồng dã luật động, hơi thở của cô lưu chuyển trên người anh, da thịt của hai người vì ma sát mà nóng lên.....

Khoái cảm tràn đến khắp tứ chi, Đinh Tiểu Ưu thất thanh hét chói tai, móng tay cắm sâu vào bả vai của anh.

"Ưhm ...."Đằng Mộc Bác Nhất rên lên một tiếng, vẫn không có bỏ qua cho cô, hạ thể tiếp tục chạy nước rút.

Một luồng sóng điên cuồng đánh úp tri giác hai người, anh cùng cô đồng thời đạt tới đỉnh cao trào.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-9)