Vay nóng Homecredit

Truyện:Mắt Cá Và Châu Ngọc - Chương 003

Mắt Cá Và Châu Ngọc
Trọn bộ 100 chương
Chương 003
Tự an ủi
0.00
(0 votes)


Chương (1-100)

Siêu sale Lazada


Cơ thể như có hàng nghìn mũi kim đâm vào, cảm giác đau đớn tê tái lan rộng, vùng kín ngứa ngáy không chịu nổi, khiến cho đôi chân cô phải vặn xoắn lại với nhau.

Cô đang tưởng tượng có vật gì đó đi vào trong cơ thể rồi mạnh mẽ đâm rút.

Toàn thân như đang bị thiêu đốt nhưng cô vẫn còn giữ được chút lý trí, vẫn muốn cầu cứu người trước mặt giúp cô gọi xe cứu thương...

Người đàn ông cao lớn đến mức Hàn Trân phải ngẩng đầu lên nhìn, trông thấy ý giễu cợt hiện lên rõ nét trong ánh mắt và cảm nhận được luồng không khí áp bức toát ra từ người anh, lời cầu xin đột nhiên không dám thốt ra khỏi miệng.

Cuộc hôn nhân lệch lạc không tình dục đã giáng một đòn đau lên sự tự tin của một người phụ nữ như cô.

Hàn Trân run rẩy, to gan lớn mật áp cái đầu nặng trịch của mình vào ngực anh: "Tôi muốn nghe lại giọng nói của anh".

Một tiếng cười khẩy trầm thấp phát ra từ cổ họng người đàn ông, anh dập tắt điếu thuốc, dùng tay giữ lấy vai cô định đẩy ra.

Bỗng nhiên, chiếc thang máy yên lặng phía đối diện bắt đầu hoạt động, con số hiển thị trên đó chạy ngược từ bốn xuống ba.

Nó có thể dừng lại ở tầng hai trong phút chốc.

Anh vừa cảnh giác vừa lơ đễnh liếc nhìn, cho dù người bước ra từ trong đó là ai thì bầu không khí mờ ám giữa hai người lúc này cũng rất dễ khơi dậy trí tưởng tượng của đối phương.

Bên trên thích nhất là tóm được lỗi sai liên quan tới tác phong của các cán bộ, anh hiện đang giữ một chức vụ cao, những chuyện bê bối về đời tư tương đối rắc rối...

Người đàn ông tạm thời thay đổi ý định, anh ôm lấy vòng eo thon gọn của Hàn Trân, nửa đẩy nửa kéo cô bước đến một căn phòng VIP rồi mở cửa bước vào.

...

Cánh cửa đóng lại.

Quý Đình Tông đẩy Hàn Trân ra, cô lại quấn lấy người anh như một con rắn, anh càng đẩy thì cô càng quấn chặt, anh dứt khoát không để tâm tới nữa, để mặc cô quấn lấy người mình ma sát, thái độ bình tĩnh của anh mang theo sự tức giận từ bên trong.

Đầu óc Hàn Trân bị thiêu đốt đến mức vô tri vô giác, trên áo sơ mi của người đàn ông có mùi hương của mực trộn lẫn với mùi cam quýt, khiến cô say lại càng thêm say.

Cô cảm thấy cơ thể như đang bị lửa thiêu đốt, hơi nóng không ngừng tỏa ra trong không khí.

Ba viên thuốc nhỏ màu xanh lam kia có tác dụng rất mạnh, mặc dù mới chỉ uống một ngụm rượu nhưng vẫn khiến cô bị tra tấn nặng nề.

Cô chạm đầu ngón tay nóng bỏng của mình vào phần yết hầu quyến rũ của người đàn ông, nuốt nước bọt."Tôi muốn... tôi muốn..."

"Cô muốn cũng không được"

Quý Đình Tông liếc cô một cái, người phụ nữ này điên rồi, vạt trước của bộ sườn xám nửa kín nửa hở, phô bày bộ ngực căng tròn trắng nõn đang khẽ run rẩy, hai đầu v* ẩn giấu dưới miếng dán ngực nhỏ màu đỏ thẫm, hình ảnh này gây kích thích rất mạnh lên thị giác.

Đôi mắt đong đầy lệ đó hoàn toàn trái ngược với cơ thể nóng bỏng đang không ngừng vặn vẹo, mong chờ được đàn ông xỏ xuyên.

Linh hồn và xác thịt nửa người nửa yêu.

Vô cùng ngây thơ và thuần khiết.

Quý Đình Tông cau mày, hơi thở bắt đầu trở nên dị thường.

Anh từng nhập ngũ, dù chuyển sang làm việc trong cơ quan chính phủ đã lâu nhưng vẫn giữ được thân hình cường tráng và ý chí sắt đá, cơ thể anh lảo đảo, cởi bỏ thắt lưng trên eo.

Hàn Trân vẫn dính chặt, hai tay vòng qua cổ anh, nức nở nghẹn ngào: "Tôi khó chịu quá... Anh có thể cho tôi không? Tôi không đợi được nữa..."

Anh nhả ra hai chữ: "Nhẫn nhịn"

Ngay sau đó anh gỡ tay cô ra, cố định lại trước ngực, mu bàn tay nổi đầy gân xanh của người đàn ông khẽ lướt qua bầu vú trắng hồng của cô, xúc cảm rất mềm mại, đồng thời còn có cảm giác nóng bỏng như bị thiêu đốt.

Ánh mắt anh tối lại, động tác trên tay nhanh hơn, dùng thắt lưng trói chặt cổ tay cô lại.

Sau đó đẩy người lên giường.

Quý Đình Tông châm một điếu thuốc, cởi bỏ ba nút áo sơ mi để tản bớt nhiệt lượng, sau đó giọng nói trầm khàn như bị giấy nhám chà qua cất lên: "Là vị lãnh đạo nào bảo cô tới?"

Hàn Trân khóc rất dữ dội, cô tưởng rằng sau khi ngã xuống giường sẽ có người tới giúp cô, sờ cô, hôn cô.

Cô vô thức dang rộng hai chân trước mặt người đàn ông, giữa hai chân là một chiếc quần lót ren mỏng đã thấm đẫm dâm thuỷ lấp lánh.

Hàn Trân lúc này không thể chịu đựng thêm được nữa, thể xác lẫn tâm hồn đều cảm thấy trống rỗng, hai tay cô bị thắt lưng trói chặt, không thể cởi bỏ quần lót ra mà chỉ có thể vạch sang một bên, dâm dịch chảy ra quá nhiều, cửa mình nhỏ bé vô cùng trơn trượt, cô cứ thế đút thẳng hai ngón tay vào rồi bắt đầu đâm rút, tự an ủi chính mình.

Trong phòng tràn ngập tiếng rên rỉ khao khát vụn vỡ.

Quý Đình Tông không muốn nhìn, nhưng trên cơ thể người phụ nữ này có một sự hấp dẫn kỳ lạ, miệng lỗ nhỏ đóng mở theo từng cử động ra vào của ngón tay, một hình ảnh trần trụi và vô cùng quyến rũ.

Cảnh tượng trước mắt như được khắc sâu lên võng mạc anh.

Cơ bắp trên ngực và bụng của Quý Đình Tông đột nhiên căng ra, chiếc áo sơ mi mở tung cúc ngực như rộng thêm nửa tấc.

Dục vọng kìm nén trong người anh giống như bị nhốt vào một cái lò, ngọn lửa bừng bừng thiêu đốt nhưng không chịu trút ra.

"A..."

Cơ thể Hàn Trân co giật dữ dội một lúc, cặp mông trắng hồng siết chặt lại, một lượng lớn chất lỏng chảy ào ạt ra khỏi miệng lỗ.

Cô gái này quá mức dâm đãng, dùng tay thủ dâm cũng có thể đạt cao trào.

Thế nhưng sau đó, cảm giác trống rỗng trong cô lại càng thêm mãnh liệt.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-100)