Vay nóng Tima

Truyện:Cực Phẩm Thiên Kiêu - Chương 121

Cực Phẩm Thiên Kiêu
Hiện có 215 chương (chưa hoàn)
Chương 121
Khởi đầu thành công
0.00
(0 votes)


Chương (1-215 )

Siêu sale Shopee


Thấy có người đi tới, Dương Hiểu Đồng đương nhiên đi theo vị khách đầu tiên của mình, đây sẽ là loạt pháo đầu tiên được khai hỏa.

Trong mắt mọi người, Lý Á Mai là một người phụ nữ thành đạt, nhưng chỉ có cô mới biết được tình hình thực sự của chính mình, chỉ vì sau khi sinh con, vóc người cô biến hóa rất lớn, chồng mình chán ghét không muốn nhìn, thậm chí còn có tiểu tam tìm tới cửa làm trò cho mình xem. Bất đắc dĩ cô không bằng lòng ly hôn, cho nên ngày ngày vẫn trôi qua trong khổ não, nhưng khi nhìn thấy quảng cáo của Ám Kim Mai Khôi, cô động tâm. Có lẽ ôm tâm tính 'ôm ngựa chết xem như ngực sống', cô nguyện ý thử một lần, một khi thành công, cuộc sống của cô khẳng định sẽ có biến đổi cực lớn.

Một loạt nhân viên đứng bên trong thấy có người đi vào, nụ cười trên mặt càng trở nên xán lạn.

"Xin chào quý khách, không biết ngài muốn sử dụng dịch vụ nào?" Một nhân viên lễ phép dò hỏi.

"Trong một đêm lấy lại dáng người thon thả, có thể chứ?" Thanh âm Lý Á Mai có chút run rẩy, mặc dù việc này phá vỡ quan niệm bình thường của cô, nếu không phải thực sự quá cấp bách cô cũng không muốn thử.

Nghe vậy, nữ nhân viên kia gật đầu nói "Đương nhiên có thể, sau khi sử dụng dich vụ nhất định ngài sẽ hài lòng." Mặc dù các cô chưa từng chứng kiến hiệu quả thực sự, nhưng giám đốc là người có thể khiến người ta tin phục, mặc dù họ không tin, nhưng Dương Hiểu Đồng làm bọn họ tin tưởng điều này là sự thực.

Dương Hiểu Đồng đứng ngoài cửa nhìn thái độ phục vụ của nhân viên, âm thầm gật đầu, mặc dù thời gian huấn luyện ba ngày là quá ngắn ngủi, nhưng hiệu suất của họ khiến cô hài lòng.

Ngoài cửa có Doãn Lăng Hạo trợ trận, Dương Hiểu Đồng liền tự mình đi tới, đây là khách hàng đầu tiên của công ty, cô muốn tự mình tiếp đón."Xin chào quý khách, chúc quý khách một ngày tốt lành. Tôi là giám đốc của Ám Kim Mai Khôi." Dương Hiểu Đồng nở nụ cười ấm áp.

"Xin chào." Lý Á Mai nhìn Dương Hiểu Đồng mỉm cười tự tin, trong lúc nhất thời cảm thấy hoa mắt, lúc trước chính cô cũng hăng hái như vậy, nhưng bây giờ...

"Mời đi theo tôi, chỉ cần thử qua dịch vụ của chúng tôi, tôi tin quý khách sẽ không hối hận, hiệu quả không tốt sẽ không thu tiền, quá trình không hề có chút đau đớn, chỉ cần ngủ một giấc, khi tỉnh dậy sẽ có kỳ tích phát sinh."

Lý Á Mai đi theo Dương Hiểu Đồng lên lầu trên, cô thoáng thấp thỏm nói "Tiền không quan trọng, quan trọng ở chỗ hiệu quả, chỉ cần hiệu quả tốt, bao nhiêu tiền tôi cũng nguyện ý chi trả!"

"Quý khách yên tâm, nhất định sẽ khiến ngài hài lòng." Mở cửa phòng, Dương Hiểu Đồng lấy giảm béo đan đưa cho Lý Á Mai, đan dược được đóng gói trong hộp rất tinh xảo, đây là do Dương Hiểu Đồng tự thiết kế tìm người làm ra.

Hộp đựng màu vàng nhạt tin xảo hoa lệ, bên trên là hình một đóa hoa hồng, thoạt nhìn ưu nhã mà cao quý, người sáng suốt vừa nhìn liền biết người đóng gói đã tỉ mỉ thiết kế chiếc hộp này, dù có dùng làm quà tặng cũng không có gì thất lễ.

Lý Á Mai nhìn nhìn chiếc hộp tinh xảo trên tay, nghi hoặc nhìn Dương Hiểu Đồng, đưa cho mình cái này để làm gì?

"Ăn đan dược bên trong, giấc mộng của quý khách sẽ thành hiện thực."

Lý Á Mai mở hộp ra, hương thơm nồng thoát ra, khiến cô không khỏi hít một hơi thật sâu "Chỉ cần ăn nó là được sao?" Loại phương pháp giảm béo này thật kỳ quái, chỉ ăn một viên thuốc là được?

Dương Hiểu Đồng khẽ gật đầu "Như vậy không phải rất tiện lợi sao? Tôi cam đoan không hề có bất kỳ tác dụng phụ nào, thành phần hoàn toàn thiên nhiên, dùng thủ pháp đặc biệt lấy ra tinh hoa từ trong dược liệu, ăn nó, ở đây ngủ một giấc, tỉnh dậy sẽ có kết quả không ngờ."

Thấy Lý Á Mai vẫn sững sờ nhìn vào giảm béo đan trên tay, một câu nói nhàn nhạt truyền vào tai cô ấy "Tin ta đi." Dương Hiểu Đồng không nhiều lời, chỉ nói đọc ba chữ này.

Trọng điểm chính là cô ấy có dám bước đi một bước này hay không.

Lý Á Mai tựa như hạ quyết tâm, đưa đan dược đang tỏa ra hương vị mê người kia vào trong miệng, đan dược vừa vào miệng lập tức tan ra, cô cảm thấy trong miệng tràn ngập hương vị thơm mát, thậm chí còn thấy tinh thần tỉnh táo hơn không ít, bất tri bất giác lại tin tưởng Dương Hiểu Đồng thêm vài phần. Nhưng đúng lúc này, cô cảm thấy hơi choáng váng, mặc dù không muốn ngủ nhưng vừa đặt lưng lên giường liền ngủ ngay lập tức.

Nhìn Lý Á Mai đang ngủ say, Dương Hiểu Đồng mỉm cười, chỉ cần cô ấy tỉnh dậy bước ra ngoài cho mọi người nhìn rõ hiệu quả, tình hình kinh doanh của cô nhất định sẽ vô cùng tốt!

Chợt Dương Hiểu Đồng nhíu mày, nếu như phải chờ đến ngày mai, những người bên ngoài khẳng định không thể nhìn thấy, bất quá rất nhanh vẻ mặt Dương Hiểu Đồng trở lại bình thường, cô lấy ra một chén huân hương đặt trong phòng, nó có tác dụng làm tăng tốc độ hấp thụ dược lực, thời gian Lý Á Mai ngủ sẽ không quá dài.

Cứ như vậy, hai tiếng đồng hồ sau, Lý Á Mai chậm rãi tỉnh lại, nhưng khi đứng dậy, cô phát hiện đây không phải giường của mình, hơn nữa sao y phục lại dính toàn mỡ thế nào? Điều này khiến cô cảm thấy vô cùng thẹn thùng, nếu như để người khác nhìn thấy bộ dạng bây giờ của mình, phản ứng đầu tiên tuyệt đối sẽ là buồn nôn.

Thế nhưng Lý Á Mai lập tức kêu lên sợ hãi, bởi vì cô phát hiện đám mỡ tích nơi thắt lưng đã biến mất không còn bóng dáng. Hiện tại nhìn cô như trở lại thời điểm thanh xuân với vòng eo thon nhỏ, cánh tay, cẳng chân đều thon dài, khiến cô vô cùng vui sướng.

Hưng phấn nhảy khỏi giường, đầu tiên cô chạy vào toilet, lúc này mới phát hiện hai cằm cũng đã biến mất, một đám mỡ đột nhiên biến mất, vậy mà làn da không hề lỏng nhão, trái lại dường như còn căng mịn hơn trước đây.

Vỗ vỗ khuôn mặt mình, bây giờ cô mới xác định mình không phải là nằm mơ, thế nhưng nhìn vào gương cô vẫn cảm giác như mình đang ở trong mộng.

Đúng lúc này, Lý Á Mai liếc thấy tờ giấy được để trên chiếc bàn nhỏ trong toilet:

"Nếu tỉnh thì gọi điện cho tôi. Dương Hiểu Đồng."

Dương Hiểu Đồng biết khi tỉnh dậy nơi đầu tiên Lý Á Mai đi chắc chắn chính là toilet nên để lại tờ giấy này ở đây, Lý Á Mai vừa bấm điện thoại vừa cảm thán Dương Hiểu Đồng thật thông minh.

Ngoài cửa vẫn náo nhiệt như trước, nhưng số người tiến vào không nhiều, Dương Hiểu Đồng nhận được điện thoại của Lý Á Mai, trên gương mặt hiện lên nụ cười tươi đẹp, may mắn thời gian không quá lâu, tình huống ở cửa này rất nhanh sẽ kết thúc!

Gọi hai nhân viên mang theo y phục tới căn phòng vừa nãy, Lý Á Mai rất kích động mở cửa phòng, hưng phấn kéo tay Dương Hiểu Đồng, "Cám ơn, cám ơn cô rất nhiều."

Bình thường cô hành xử rất bình tĩnh, nhưng bây giờ cô không thể nào bình phục nội tâm đang kích động của mình, cảm giác vô cùng hạnh phúc đang bao quanh cô.

Dương Hiểu Đồng mỉm cười, cô có thể hiểu được sự hưng phấn của Lý Á Mai nên cũng không cắt ngang. Khi Lý Á Mai kịp phản ứng, nhớ lại biểu hiện khoa trương của mình, cảm thấy thật xấu hổ.

"Thật ngại quá..."

Dương Hiểu Đồng khoát tay "Không có vấn đề gì. Bây giờ cô nên thay đồ đi, tôi mang qua rất nhiều trang phục, cô có thể tự mình lựa chọn!" Đây là một loại thủ đoạn của Dương Hiểu Đồng, bởi vì trước đó bọn họ không hề chuẩn bị, cho nên nhất định phải thay đồ, thuận tiện mua luôn trang phục của công ty.

Cái gọi là dịch vụ toàn năng cũng chỉ vậy mà thôi.

"Cám ơn, cô thật sự hiểu lòng người, mặc đồ này thật sự rất khó chịu."

.........

Khi Lý Á Mai thay đồ xong bước ra khỏi công ty, tất cả những người từng nhìn thấy cô đều sửng sốt.

"Trời ạ! Thời gian ngắn ngủi như vậy mà cô ấy hoàn toàn thay đổi!" Mọi người kinh hô, trong ngữ điệu sắc bén tràn ngập sự bất ngờ không thể tưởng tượng, mọi người đều nghe thấy, nhưng mà nhìn Lý Á Mai trẻ đẹp hơn rõ ràng, nhận thức của họ bị phá vỡ một cách triệt để.

"Cô ấy vừa mới đứng bên cạnh tôi, trước kia rất béo, vậy mà hiện tại... Thật không thể tin nổi!"

"Là thật! Trên thế gian này thật sự có loại dược giảm béo thần kỳ như vậy?"

"Hai mươi vạn là cái đinh gì a! Cái gì cũng không thể quan trọng bằng vóc dáng, tôi cũng muốn mua!"

.........

Lý Á Mai đứng trước cửa cười nói "Tôi thực sự cảm tạ Ám Kim Mai Khôi, bọn họ đã biến giấc mộng của tôi trở thành hiện thực, khiến tôi lần nữa lấy lại sự tự tin, quá trình không hề có chút đau đớn nào mà hiệu quả lại vô cùng thần kỳ. Nếu mọi người cũng giống như tôi, cũng muốn trở nên xinh đẹp, vậy thì nhất định không nên bỏ lỡ cơ hội này."

Đây hoàn toàn là những lời thật lòng của Lý Á Mai, Dương Hiểu Đồng cũng không cầu cô nói, chỉ là cô vô cùng cảm kích Ám Kim Mai Khôi mà thôi.

Nghe vậy, mọi người sôi trào. Nếu lúc trước chỉ nghe nói nên không tin, nhưng bây giờ đã tận mắt chứng kiến sự thực khiến mọi người hoàn toàn tin tưởng, bất luận là người khi trước rục rịch muốn vào hay người hoàn toàn không tin tưởng, toàn bộ đều điên cuồng kéo tới cửa lớn Ám Kim Mai Khôi.

"Xin mọi người lắng nghe, Ám Kim Mai Khôi thực hiện chế độ thẻ hội viên, có thể dùng tích phân để lĩnh những quà tặng nhỏ, hơn nữa, nếu trở thành hội viên có thể hưởng thụ chiết khấu 95%, hơn nữa nếu có sản phẩm mới, hội viên có quyền thử trước, hiện tại một thẻ hội viên trị giá hai ngàn nguyên, bởi đây là ngày đầu tiên khai trương nên giá thấp, càng về sau giá càng cao, hy vọng mọi người không bỏ lỡ cơ hội này."

Dương Hiểu Đồng vừa dứt lời, mọi người tiếp tục tràn vào Ám Kim Mai Khôi, còn Dương Hiểu Đồng thì đi tới cảm ơn Lý Á Mai.

Lý Á Mai cười cười "Tôi mới là người phải cảm ơn, hiện tại tôi có thể thử nghiệm những dịch vụ khác của công ty không?" Không có một người phụ nữ nào cho rằng mình đã đủ đẹp, mặc dù vóc dáng đẹp rồi, cô cũng hy vọng mình có thể càng đẹp hơn nữa.

Trước đây cô đã tiêu tốn không ít tiền cho các spa hay thẩm mỹ viện nhưng hiệu quả thu được không thể sánh bằng nơi này, hiện tại có cơ hội như vậy đương nhiên không thể bỏ qua.

Dương Hiểu Đồng gật gật đầu "Đương nhiên có thể."

.........

Sau khi có Lý Á Mai làm ví dụ, không ai còn nghi ngờ Ám Kim Mai Khôi, khách hàng đông đúc tới mức khiến mọi người khiếp sợ, dù giá tiền không thấp nhưng chưa từng có ai ngại đắt.

Các nhân viên của Ám Kim Mai Khôi nhìn khách hàng lao tới như thiêu thân, hoàn toàn khiếp sợ! Thật quá quá quá mạnh mẽ! Xem ra mình tới công ty này là một sự lựa chọn vô cùng đúng đắn.

Đãi ngộ cho nhân viên vốn không tồi, hơn nữa giám đốc còn nói nếu làm tốt sẽ được trích cổ phần hưởng phần trăm, nói vậy nhưng chân chính đạt tiêu chuẩn lại có mấy người? Thế nhưng nhìn tình hình hiện tại, xem ra phần trăm của bọn họ là tuyệt đối có hy vọng!

Chính bởi vì chút hy vọng này, mọi người đều làm việc vô cùng nghiêm túc.

Bởi vì khối lượng khách hàng quá lớn, mặc dù có rất nhiều tầng với rất nhiều gian phòng nhưng vẫn không đủ, những người đến lượt thì tươi cười mừng rỡ, những người chưa đến lượt thì vẻ mặt thất vọng.

Chỉ trong ngày khai trương đầu tiên, lịch hẹn trước đã kéo dài tới tận bảy ngày sau...

Đó là một con số đáng sợ biết nhường nào?

Hơn nữa ngày hôm sau chắc chắn sẽ có rất nhiều người nghe tin tức mà tìm tới, cứ như vậy, chuyện làm ăn này... Quả thực khủng bố!

Đối với kết quả này, Dương Hiểu Đồng không hề tỏ ra kinh ngạc, dù sao thì chất lượng bày ra trước mắt, hiệu quả như vậy cũng rất bình thường.

"Tôi mua giảm béo đan, cô mua cái gì?"

"Tôi mua mỹ dung đan."

"Ôi, hôm nay tôi quên không mang tiền, đành quay về lấy tiền vậy, nhưng ngàn vạn lần đừng có hết hàng nha!"

"Cô nói đúng, tôi định mai mới đến mua một ít, nhưng nếu hết hàng chẳng phải thảm rồi?"

"Đúng đúng đúng, tôi cũng muốn mua!"

Cứ như vậy, danh tiếng Ám Kim Mai Khôi triệt để khai hỏa, tất cả đều đang bàn luận về Ám Kim Mai Khôi, mà người từng thử qua càng nói phét đến trên trời, cứ như mình mua được thương phẩm của Ám Kim Mai Khôi là một sự tình rất đáng kiêu ngạo vậy.

Người giàu có đang bàn luận về Ám Kim Mai Khôi, bọn họ có đủ năng lực tiêu phí ở đó. Dù sao thì một vài tiểu thư mỗi tháng cũng đã tiêu phí không dưới mười vạn chỉ để bảo dưỡng, hơn nữa hiệu quả không phải quá tốt, nhưng mà thương phẩm của Ám Kim Mai Khôi hiệu quả rất rõ ràng!

Nhất là khi thấy bạn bè mua rồi, mọi người hẹn nhau cùng đi mua.

Người nghèo cũng bàn tán về Ám Kim Mai Khôi, mặc dù họ không có năng lực mua sắm ở đó nhưng chỉ cần nhìn qua cũng tốt, có lẽ, tương lai họ cũng có thể sử dụng dịch vụ ở đó...

Dương Hiểu Đồng ở trong công ty bận rộn cả ngày, cũng may tố chất nhân viên không tệ, chất lượng phục vụ khách hàng rất tốt, khiến mọi người không ngừng khen ngợi Ám Kim Mai Khôi.

Dương Hiểu Đồng cũng không trở về mà trực tiếp nghỉ lại trong phòng làm việc tại tầng cao nhất, cô đã dặn dò Trương sư phó thiết kế riêng một căn phòng cho cô sử dụng, như vậy sau này cô muốn ở lại công ty cũng thuận tiện hơn.

Đứng bên giường nhìn cảnh đêm bên ngoài, Dương Hiểu Đồng mỉm cười, thành tích hôm nay xác thực làm cho cô hài lòng, cô tin trong tương lai toàn thế giới sẽ chú mục vào công ty này của mình!

Không hề lãng phí thời gian, Dương Hiểu Đồng trực tiếp tiến vào trong Thiên Hàng Bảo Điển, Du Du cũng đã ở bên trong chờ cô.

"Chúc mừng cô, Hiểu Đồng." Du Du cười tươi rói, mặc dù nó không thể xuất hiện trong ngày khai trương nhưng cũng biết được những việc đã xảy ra, Hiểu Đồng đạt được thành tích như vậy nó cũng cảm thấy rất tuyệt.

"Ha ha ha, được rồi mà! Nhìn tình hình tiêu thụ này về sau chắc chắn sẽ rất bận! Nói cách khác nguồn cung thực sự không đủ. Tôi phải hỏi thăm xem bao giờ tài liệu lò luyện đan mới có thể đưa đến." Dương Hiểu Đồng chưa từng quên chuyện lò luyện đan.

Hiện tại nhu cầu ở phương diện đan dược rất lớn, cho nên sự tình lò luyện lại trở thành vấn đề bức thiết.

Du Du gật đầu "Cô có thể lấy lò luyện đan của ta dùng trước, sau đó cố gắng tìm tài liệu vậy!" Hiện tại chỉ có thể làm như thế thôi.

"Tốt rồi, vậy tôi đi học đây!" Dương Hiểu Đồng rất hứng thú với khinh công. Hôm nay bắt đầu, phải học một chút kiến thức cơ bản trước đã.

"Xin chào! Ta tên Linh Nhi, là sư phụ cổ võ của tiểu thư. Hôm nay chúng ta sẽ học khinh công." Linh Nhi nhìn qua khoảng hai mươi tuổi, có vẻ hoạt bát đáng yêu, nhưng Dương Hiểu Đồng biết đây chắc chắn cũng là một cao thủ.

"Trước tiên ta sẽ giới thiệu một chút về khinh công. Đây là một môn võ học rất cao thâm của dân tộc ta, nhưng ngay cả ở cổ đại cũng có rất ít môn khinh công chân chính được lưu truyền, ngay cả khinh công Thiếu Lâm tự cũng chỉ là một chút vỏ ngoài mà thôi, những thứ ấy căn bản không đáng được gọi khinh công!" Nói đến đây, vẻ mặt Linh Nhi trở nên kiêu ngạo, tựa như chướng mắt với khinh công Thiếu Lâm.

Nhìn bộ dáng này của nàng, Dương Hiểu Đồng không khỏi líu lưỡi, từ xưa đều nói 'công phu thiên hạ xuất Thiếu Lâm', nhưng giờ Linh Nhi lại nói như thể khinh công Thiếu Lâm là đồ bỏ đi vậy.

"Khinh công của môn phái ta là một môn võ học đặc biệt, các loại khinh công lưu truyền chỉ là dựa theo đó mà mô phỏng ra nhưng lại không học được tinh túy. Khinh công phái ta, học được chút thành tựu là có thể vượt nóc băng tường, nếu luyện được đến đại thành thì có thể phi hành trên không trung vài canh giờ, chính là kỹ năng cao cấp dùng cho việc chạy trốn thoát thân!"

Nghe xong lời này, miệng Dương Hiểu Đồng biến thành hình chữ O, lúc đầu là vì hiệu quả của khinh công mà Linh Nhi miêu tả, còn sau thì vì câu nói 'kỹ năng cao cấp dùng để thoát thân' kia, bởi khi nói đến việc chạy trốn, trên mặt Linh Nhi vẫn tràn đầy vẻ tự hào như cũ.

Xem ra Linh Nhi rất tự tin về khinh công của môn phái, sự tự hào kia rõ ràng là phát ra từ trong tim, mặc dù mới tiếp xúc với nàng không lâu, Dương Hiểu Đồng vẫn có thể nhận thấy được.

"Tiểu thư khinh thường việc chạy thoát thân? Vậy trên thế giới này thứ gì là quan trọng nhất? Tiền tài? Địa vị? Đều không phải! Thứ quan trọng nhất chính là mạng! Nếu chết rồi thì những thứ kia căn bản không dùng được. Một người thông minh phải hiểu được cách bảo trụ mạng sống của mình, cho nên khinh công vô cùng quan trọng."

Dương Hiểu Đồng vẻ mặt thụ giáo đứng một bên, cô cũng hiểu được những điều nàng nói.

"Được rồi, chúng ta bắt đầu học tập đi! Ta đã thiết trí sân tập có trọng lực gấp mười lần bình thường, khi nào tiểu thư có thể hành động như thường, có thể nhảy cao 1 mét thì chúng ta sẽ chuyển sang bài học tiếp theo."

Nói xong, Linh Nhi xoay người đi mất, để lại Dương Hiểu Đồng đứng tại chỗ. Dương Hiểu Đồng chỉ cảm thấy dường có quạ đen bay qua, dạy học thật đơn giản, chỉ cần ném cô lại tự mình luyện tập là được. Thôi vậy, cô cũng quen với cái kiểu dạy dỗ này rồi.

Tuy nói trọng lực gấp mười có vẻ hơi ít, thế nhưng Dương Hiểu Đồng bước một bước trong đó cũng vô cùng gian nan, bởi trọng lượng của chân tăng lên mười lần nhưng lực lượng bản thân lại không hề thay đổi, cho nên mỗi bước đi đều rất vất vả.

Qua hai lần cải tạo thân thể, thể chất Dương Hiểu Đồng rất tốt, may mà là cô, chứ đổi thành người khác căn bản chỉ có thể đứng im tại chỗ.

Mặc dù ngoài miệng oán Linh Nhi vô trách nhiệm nhưng Dương Hiểu Đồng vẫn nghiêm túc luyện tập, lấy tình hình hiện tại, đừng nói nhảy cao 1 mét, nhảy rời chân khỏi mặt đất cũng là một nhiệm vụ bất khả thi, có lẽ khoảng thời gian tiếp theo của cô sẽ trôi qua trong việc tập đi rồi.

Dương Hiểu Đồng chỉ luyện khinh công phân nửa thời gian, còn lại thì tiện đà đi học tập súng ống, bây giờ cô đã hiểu rất rõ về súng ống, người bình thường làm gì có cơ hội thường xuyên tiếp xúc như cô, loại hình nào cũng có thể lấy ra chơi đùa, hiện tại cô đã học được khoảng 75%, không bao lâu nữa chắc chắn sẽ nắm vững toàn bộ.

Lúc Dương Hiểu Đồng ra khỏi Thiên Hàng Bảo Điển đã là sáu giờ sáng, nhưng từ sáu giờ đến bảy giờ, trong công ty không ngừng vang lên tiếng thét chói tai, cũng may cô không ngủ, nếu không chắc chắn cũng sợ hãi mà tỉnh lại.

Khi Dương Hiểu Đồng ra khỏi phòng làm việc, cô kinh ngạc phát hiện toàn bộ nhân viên đã có mặt đông đủ, ngoài những nhân viên trực đêm, cô quy định tám giờ mới bắt đầu làm việc, nhưng bây giờ mới có bảy giờ hơn không ngờ mọi người đã đến cả rồi.

"Giám đốc, buổi sáng tốt lành!" Nhìn thấy Dương Hiểu Đồng, các nhân viên nhao nhao chào hỏi.

Dương Hiểu Đồng gật gật đầu, hỏi "Sao mọi người tới sớm vậy?" Cô mới chỉ thấy người ta tan tầm chạy sớm, chứ người đến công ty trước giờ làm dường như rất ít thì phải?

Các nhân viên nghe Dương Hiểu Đồng hỏi thì nhìn nhau cười cười nhưng không ai mở miệng, Dương Hiểu Đồng cũng không hỏi nhiều, dù sao thì đây cũng là một hiện tượng tốt."Tối nay tôi mời tất cả dùng cơm!" Dương Hiểu Đồng hùng hồn nói.

Công ty có rất nhiều nhân viên, muốn mời bọn họ ăn cơm chắc chắn sẽ tiêu tốn một khoản kha khá, nhưng Dương Hiểu Đồng không quan tâm, số tiền ngày hôm qua kiếm được chắc chắn không dưới ngàn vạn (mấy chục triệu), ăn một bữa cơm có thể mất bao nhiêu chứ? Trọng yếu là làm như vậy nhân viên có được động lực làm việc sẽ nghiêm túc hơn, dại gì không làm.

Một công ty phát triển tốt hay không phụ thuộc rất nhiều vào tính tích cực công tác của nhân viên.

"Hoan hô!" Mọi người vui vẻ nói.

Bọn họ tới sớm như vậy là muốn xem có cần giúp đỡ thêm gì không, dù sao hôm qua có nhiều khách hàng như vậy, công ty mới khai trương đương nhiên không thể để lại ấn tượng xấu cho khách hàng được, trọng điểm là ở đây đãi ngộ rất tốt, họ biết rất khó có được cơ hội như thế này nên tận lực làm việc là điều đương nhiên.

Một nguyên nhân khác chính là muốn lưu lại ấn tượng tốt trong mắt giám đốc, như vậy con đường thăng tiến sau này sẽ thông thuận hơn không ít, nhưng không ngờ tất cả mọi người đều chịu khó như thế.

Dương Hiểu Đồng đi vào phòng làm việc, gọi điện thoại, "Minh Anh, tới phòng làm việc của tôi." Mặc dù hôm qua bận rộn cả ngày nhưng cô vẫn chưa biết tư liệu của các khách hàng, tài liệu cụ thể vẫn nằm ở chỗ những nhân viên phụ trách, hôm qua cô đã giao cho Minh Anh tổng hợp lại.

Minh Anh là người Dương Hiểu Đồng coi trọng, làm việc rất lão luyện, nhanh nhẹn, cô rất thưởng thức nên chọn làm thư ký, cô tin rằng cô ấy có thể đảm đương được công việc này.

Sau khi nhận được điện thoại, Minh Anh lập tức đi tới phòng làm việc của Dương Hiểu Đồng.

"Giám đốc."

"Ừ."

"Đây là bản tổng hợp tư liệu khách hàng mà ngài muốn." Hôm qua, từ lúc được Dương Hiểu Đồng giao phó, cô lập tức chỉnh lý những tài liệu này. Trước đây cô cũng có kinh nghiệm làm những việc như vậy nên xử lý rất thuận buồm xuôi gió.

Mặc dù có rất nhiều khách hàng nhưng đêm qua tăng ca cuối cùng cũng chỉnh lý xong.

Nhận lấy tư liệu Minh Anh đưa đến, Dương Hiểu Đồng mở ra nhìn qua liền biết Minh Anh đã rất cẩn thận chỉnh lý tư liệu này, cô gật gật đầu, "Làm không tồi."

Nghe Dương Hiểu Đồng tán thưởng, trên khuôn mặt lạnh lùng của Minh Anh cũng hiện lên nụ cười hiếm có. Dương Hiểu Đồng cũng không hiểu tại sao Minh Anh chỉ mới khoảng hai bảy hai tám tuổi mà suốt ngày cứ thích trưng ra cái bộ mặt lạnh lẽo kia.

"Đây là nhiệm vụ của tôi, thưa giám đốc."

"Lát nữa khách hàng ra khỏi phòng thì cô chú ý một chút, tận lực thỏa mãn các yêu cầu của họ, nhắc các nhân viên nhớ giới thiệu các dịch vụ khác của công ty. Trang phục, mỹ phẩm, dịch vụ trang điểm và tạo mẫu tóc, rõ rồi chứ?" Dương Hiểu Đồng vừa xem tư liệu vừa nói.

Mặc dù chưa từng có kinh nghiệm nhưng Dương Hiểu Đồng không hề lúng túng, trái lại rất giống với một giám đốc đã điều hành công ty lâu năm.

"Tôi đã rõ thưa giám đốc."

"Vậy cô đi làm việc đi." Dương Hiểu Đồng nói, cô còn phải xem kỹ các tư liệu này, đối với cô đây không chỉ là tư liệu khách hàng, nó chính là tài phú quan trọng để cô khởi đầu giao thiệp.

Những khách hàng hôm qua không hề về lấy tiền hoặc đi đâu, họ có thể trực tiếp mua sản phẩm của công ty chứng tỏ trên người họ luôn mang theo chi phiếu mấy chục vạn, người như vậy chắc chắn có thân phận nhất định.

Cô phải tìm hiểu những chuyện này, sau đó giao thiệp, tạo quan hệ tốt với những người đó, họ sẽ là những trợ giúp không nhỏ trong tương lai.

Hôm nay vẫn vô cùng bận rộn, Dương Hiểu Đồng cẩn thận giao nhiệm vụ cho từng bộ phận, bởi các khách hàng hẹn trước vào hôm qua đều tới nên các phòng phục vụ đều được sử dụng, nhìn công ty đông khách, Dương Hiểu Đồng thực sự vui sướng.

"Chị, chị bận sao? Chúc mừng chị làm ăn thành công! Nhưng chị không được quên nghỉ ngơi đâu đấy nhé!" Thanh âm ấm áp của Dương Hiểu Thần qua điện thoại truyền ra.

"Chị biết rồi mà! Bây giờ em đang ở trường sao? Hôm nay học hành thế nào, có vất vả không?" Mấy ngày rồi bận rộn ít chú ý đến Hiểu Thần, cô cũng cảm thấy thẹn thùng.

"Hôm nay em nhàn lắm, chỉ có hai tiết buổi sáng thôi! Có chuyện gì vậy chị?"

Hiện tại tâm tình cậu rất tốt, hôm nay tới trường đâu đâu cũng nghe thấy người ta bán tán về Ám Kim Mai Khôi, nói bên trong phục vụ tốt thế nào, sản phẩm bán ra thần kỳ biết bao nhiêu, chị mình có thể thành công như vậy đương nhiên trong lòng cậu ngập tràn vui sướng.

"Ha ha ha, vậy hôm nay chị đến trường thăm em đi, thuận tiện gặp mặt em dâu tương lai a! Lần trước chị chưa được gặp, qua lâu như vậy, lần này nhất định phải gặp được!" Cô quả thật rất hiếu kỳ về bạn gái của Hiểu Thần nha.

Em trai mình rất ưu tú, từ nhỏ đến lớn, mặc dù được nhiều nữ sinh thích nhưng cậu em này chưa từng dính dáng gì đến yêu đương, cô vẫn thường ghẹo cậu ánh mắt cao, hiện tại Hiểu Thần rốt cuộc cũng có bạn gái đương nhiên cô phải hiếu kỳ rồi.

Đầu dây bên kia, thấy Dương Hiểu Đồng nói vậy, Dương Hiểu Thần gãi gãi đầu, "Vậy được, chị rảnh rỗi thì đến luôn đi, Linh Hi luôn muốn gặp chị, nhưng chị đừng có dọa cô ấy nha!"

Lần trước cậu nói Dương Hiểu Đồng không đến được, Linh Hi còn rất tiếc nuối, lần này có cơ hội thì gặp mặt luôn cũng tốt.

"Biết rồi, biết rồi! Em còn sợ chị dọa cô ấy chạy mất hay sao hả?"

.........

Đã quyết định đi thì Dương Hiểu Đồng cũng không chần chờ nữa, sau khi hoàn thành công việc trên tay, cô liền đi tới trường của Dương Hiểu Thần. Trước đây đã từng đến nên bây giờ chỉ là xe chạy đường quen, sau nửa giờ cô đã tới nơi

Chiếc Spyker C8 chạy vào sân trường dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, không lâu sau, Dương Hiểu Đồng nhìn thấy Dương Hiểu Thần đang đứng cùng một nữ sinh thanh lệ thoát tục.

Nhìn thấy một màn này, một nụ cười hiểu rõ xuất hiện trên mặt Dương Hiểu Đồng, cô xuống xe đi tới trước mặt Dương Hiểu Thần và Đường Linh Hi.

"Chị." Dương Hiểu Thần cười nói.

"Hiểu Thần, đây chính là Linh Hi sao? Thật xinh đẹp nha!" Dương Hiểu Đồng nhìn Đường Linh Hi, hôm nay Đường Linh Hi cũng chuẩn bị rất kỹ, áo đen váy trắng xinh đẹp, khuôn mặt trang điểm nhạt trông thanh nhã lại không dung tục, vẻ đẹp ngọt ngào khiến người ta vừa gặp đã thích.

Có lẽ là do lần đầu tiên gặp mặt người nhà Dương Hiểu Thần, Đường Linh Hi vừa cao hứng vừa có chút khẩn trương, "Em chào chị."

"Được rồi, chúng ta tìm một chỗ ngồi trò chuyện đi. Hiểu Thần, em quen thuộc nơi này, em dẫn đường đi." Dương Hiểu Đồng tỏ ra rất thân thiết, không dò xét Đường Linh Hi nên bầu không khí rất hòa nhã.

Ba người tới một quán cà phê gần đó, Dương Hiểu Đồng lấy ra một cái túi đưa cho Đường Linh Hi, "Linh Hi, đây là lần đầu tiên gặp mặt, chị cũng không mang theo cái gì, nên đây coi như là quà gặp mặt cho em."

Lần đầu tiên gặp mặt, tuy nói lần trước đã cùng Hiểu Thần đi mua vòng cổ cho Linh Hi nhưng dù sao thì cũng không phải là tự tay mình mang đến, lần này nói thế nào cũng phải tặng quà mới hợp lý, dù sao cũng không thể đánh mất cấp bậc lễ nghĩa.

"Chị Hiểu Đồng, chị thật khách khí quá, không cần phải làm vậy đâu." Đường Linh Hi được yêu mà sợ, cô không ngờ Dương Hiểu Đồng lại tốt với mình như vậy.

Lúc trước mặc dù cô rất tò mò về chị gái của Hiểu Thần nhưng lúc đến gặp chị ấy vẫn cảm thấy rất khẩn trương, lo lắng không biết liệu chị ấy có thích mình không, liệu có hỏi mình vấn đề gì kỳ quái hay không.

Nhưng khác với suy nghĩ của cô, Dương Hiểu Đồng rất dễ gần, cũng rất quan tâm khiến cô có ảo giác như đây là chị gái của chính mình vậy, giờ cô mới biết được vì sao Hiểu Thần luôn nói chị rất tốt, nhưng cô không ngờ chị ấy lại còn tặng quà cho mình.

"Hộp nhỏ là quà chị tặng em, còn hộp lớn là quà tặng cha mẹ em. Hy vọng mọi người sẽ thích. Hiểu Thần chưa từng trải qua chuyện như vậy, cũng không biết nên tặng quà cho em, vẫn còn khiến chị lo lắng nhiều lắm nha!" Dương Hiểu Đồng cười trêu ghẹo.

Cô rất có lòng tin vào em trai mình, huống hồ hiện tại gia cảnh nhà mình cũng không tệ, hai đứa ở bên nhau chắc không có vấn đề gì lớn.

Đường Linh Hi tựa hồ còn muốn nói thêm gì đó, nhưng Dương Hiểu Thần lại lên tiếng "Linh Hi, em cứ nhận lấy đi, ở bên nhau lâu như vậy mà anh chưa có quà gì tặng em cũng chưa từng tới nhà thăm hỏi bố mẹ em, lần này coi như là bày tỏ tâm ý của chị ấy."

Dương Hiểu Thần chợt quay qua nói với Dương Hiểu Đồng "Chị, cám ơn chị!"

Nghe vậy, Dương Hiểu Đồng trợn trắng mắt liếc cậu "Chị em còn bày đặt, ơn nghĩa gì chứ!"

Lần gặp mặt này rất thoải mái, chỉ trò chuyện một lát, Dương Hiểu Đồng đã rất có thiện cảm với Đường Linh Hi, cô gái này không tệ, tính tình tốt, cũng ôn nhu săn sóc Hiểu Thần, khiến người làm chị như cô rất hài lòng.

Sau khi Dương Hiểu Đồng rời khỏi, Đường Linh Hi liền nói với Dương Hiểu Thần, "Hiểu Thần, chị ấy thật tốt."

"Ha ha, anh đã nói rồi mà, từ bé đến giờ chị ấy đều rất tốt."

"Hi hi, em biết! Vậy hôm nay em về sớm nha! Thuận tiện kể chuyện này với ba mẹ luôn." Đường Linh Hi thoạt nhìn rất cao hứng.

Trước kia cô cũng từng ám chỉ với ba mẹ, nhưng ba mẹ không nói gì, có vẻ không tán đồng lắm, trước là vì nghĩ Dương Hiểu Thần gia thế không tốt, nếu tương lai mình gả vào sẽ phải chịu khổ, về sau cô nói tình huống gia đình họ đã được cải thiện nhưng ba mẹ vẫn không tin, lần này thì tốt rồi, ba mẹ không muốn tin cũng phải tin.

Dương Hiểu Thần cũng hiểu được ý nghĩ của Đường Linh Hi, cậu gật đầu nói "Được, vậy em về đi. Đi đường cẩn thận nhé!"

.........

Đường Linh Hi vui vẻ đi về nhà, bà Đường mở cửa thấy con gái thì cười cười "Sao hôm nay con lại về?"

"Con nhớ ba mẹ mà! Chẳng lẽ con không thể về nhà sao?"

"Đương nhiên có thể! Mẹ còn ước gì con trở về hàng ngày ấy chứ!"

"Đúng rồi, ba đâu mẹ?"

"Ba con đang ngồi trong phòng khách đọc báo ấy."

Nghe thế, Đường Linh Hi lập tức kéo bà Đường vào phòng khách, ngồi lên sofa nói "Ba mẹ, hôm nay con gặp chị Hiểu Đồng, là chị của Hiểu Thần, chị ấy còn gửi quà cho con về tặng ba mẹ nữa đấy."

Nghe con gái nói, ông bà Đường liếc nhau, trong mắt thoáng buồn. Đúng là họ có chút thành kiến đối với Dương Hiểu Thần, nhưng ông bà chỉ có một mụn con gái, là bảo bối trong lòng hai người, đương nhiên hy vọng con mình gả vào một nhà khá giả. Thế nhưng con gái lại thích thằng nhóc Dương Hiểu Thần kia, hai người từng hỏi thăm, thằng nhóc này phẩm hạnh học thức không tồi, họ rất hài lòng, nhưng chỉ có một điểm không tốt là gia thế của nó.

Nhìn thấy ba mẹ hơi biến sắc, Đường Linh Hi làm như không thấy "Ba mẹ nhìn xem đi, quà tặng này cụ thể là cái gì con còn chưa biết đâu!"

Đường Linh Hi mở túi ra, đưa chiếc hộp lớn cho ba mẹ, còn mình thì mở chiếc hộp nhỏ.

Ông bà Đường còn đang mất hứng, nhưng đến khi nhìn thấy chiếc hộp kia, cả hai người cùng biến sắc "Đây là hộp sản phẩm của Ám Kim Mai Khôi?"

Mặc dù không đi xem nhưng hai người cũng biết đến Ám Kim Mai Khôi, chiếc hộp vàng nhạt, phía trên khắc một đóa hồng viền vàng, là dấu hiệu của Ám Kim Mai Khôi, nghe nói bông hoa hồng trên hộp là được mạ vàng, ngay cả chiếc hộp cũng rất có giá trị rồi, nhưng hiệu quả của sản phẩm bên trong hộp lại càng khiến người khác kinh ngạc.

Ông bà Đường mở hộp ra, bên trong là hai chai rượu đỏ 60 năm và hai viên đan dược được đóng gói tinh xảo, bên cạnh viết ba chữ lớn - dưỡng nhan đan!

Mà khi Đường Linh Hi mở chiếc hộp của mình ra, cũng thấy một viên dưỡng nhan đan và vài đôi khuyên tai thủ công tinh xảo.

"Ám Kim Mai Khôi, thực sự là Ám Kim Mai Khôi!" Bà Đường nhìn chằm chằm quà tặng trên tay, kinh ngạc nói, trong thanh âm tràn đầy không thể tin tưởng.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-215 )