Nụ hôn bất ngờ
← Ch.111 | Ch.113 → |
Edit: Andrea
Beta: Sally
Lời này vừa ra, tất cả mọi người đều hưng phấn, vũ hội lần này thú vị hơn những vũ hội đơn điệu trước kia nhiều, ngay cả Dương Hiểu Đồng cũng cảm thấy có chút hứng thú, không biết lần này ai sẽ là người được chọn.
"Bởi vì hôm nay mọi người đều hóa trang, cho nên mọi người cảm thấy trang phục của ai tốt nhất thì chọn là được rồi, bắt đầu nào!" Người dẫn chương trình mở miệng lần nữa.
Đến giờ mọi người mới hiểu rõ, đích xác, giống như cái người hóa trang thành xác ước ấy, muốn mọi người nói ra tên của hắn đúng là có độ khó không nhỏ, nếu bình chọn dựa trên trang phục thì sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Nam sinh và nữ sinh tách ra đứng hai bên, đồng thời bắt đầu bỏ phiếu, Nhược Nhược rất hưng phấn nói, "Hai người đoán Vua sẽ là ai?"
Tiểu Mẫn dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc liếc qua Nhược Nhược, "Loại chuyện này cần phải hỏi sao, nhất định là người đẹp trai nhất rồi! Mình còn không rõ cậu đang nghĩ gì sao? Cậu muốn Tần Tu Bân được chọn có đúng không?"
Dương Hiểu Đồng nghe hai người nói thì cười cười, "Mình biết, Nhược Nhược không muốn vậy đâu, Nhược Nhược chắc chắn không hy vọng Tần Tu Bân được chọn có phải không?"
"Vì sao?"
Nhược Nhược nhìn Dương Hiểu Đồng, vẻ mặt kích động, "Vẫn là Hiểu Đồng hiểu rõ mình nhất! Cậu nghĩ xem! Nếu Tu Bân được chọn, mình khẳng định không thể lên cùng, như vậy không phải mình trực tiếp tặng anh ấy cho nữ sinh khác sao? Anh ấy khiêu vũ với người khác, sau đó lại mọc ra vài đóa hoa đào, vậy chẳng phải mình sẽ mệt chết à?" Tựa hồ cố ý chọc tức Tiểu Mẫn, Nhược Nhược liếc mắt xem thường, dường như đang nói đạo lý đơn giản như vậy mà cậu cũng không đoán ra!
Tiểu Mẫn trực tiếp quay đầu không để ý tới Nhược Nhược, thản nhiên nói, "Đã như vậy, mình bỏ phiếu chọn Tần Tu Bân là được rồi, ha ha ha!"
Nhược Nhược nóng nảy, kéo Tiểu Mẫn, "Cậu mà làm vậy, đừng hòng mình bỏ qua!" Nếu Tần Tu Bân thực sự được chọn, vậy chính mình làm sao bây giờ.
"Ôi, người đang yêu chỉ số thông minh giảm dần đều a! Cậu nghĩ Tiểu Mẫn là loại người này sao? Hiện tại trong đầu cậu chắc chỉ có mỗi Tần Tu Bân thôi chứ gì? Không biết vứt hai đứa mình vào xó nào rồi, thật thương tâm a... Thì ra Nhược Nhược là người trọng sắc khinh bạn, chọn bạn không khéo a!" Dương Hiểu Đồng giả vờ một bộ không nói gì hỏi trời xanh, bất quá trên mặt lại mang theo ý cười, rõ ràng là đang trêu ghẹo Nhược Nhược.
Đây cũng bởi vì Nhược Nhược quá mức chú ý đến Tần Tu Bân, tốt xấu gì cô cũng muốn trả thù một chút, nếu không thật xin lỗi chính mình.
"Ô kìa, Hiểu Đồng cậu cố ý a!" Nhược Nhược mặt đỏ bừng, khuôn mặt hồng hồng khiến cô trông đẹp hơn vài phần.
Dương Hiểu Đồng nhìn Tần Tu Bân đang trông qua bên này, ý cười trong mắt càng sâu, cô nhìn người cũng tương đối chính xác, Tần Tu Bân mặc dù là người ít nói, thế nhưng cũng thật tâm với Nhược Nhược, hơn nữa không hay giao lưu với các nữ sinh khác, người này tương đối khá, cô cũng không cần quá lo lắng cho Nhược Nhược.
"Mình cố ý đấy, ha ha ha. Yên tâm đi, bọn mình sẽ không chọn cậu ta đâu." Dương Hiểu Đồng nhìn quanh đám nam sinh một hồi, phát hiện trừ Trương Doãn Kiệt ra, thật đúng là không còn ai xuất sắc.
Mười phút sau, hội trường hoàn toàn yên tĩnh, bởi vì hiện tại đã có kết quả bỏ phiếu, mọi người đều rất tò mò Vua và Nữ Hoàng sẽ là ai! Cả Dương Hiểu Đồng cũng rất mong chờ kết quả.
Người dẫn chương trình cười tươi rói đi lên sân khấu, hiển nhiên rất hài lòng với tình trạng hiện tại, trò chơi này cô cũng nghĩ nát óc mới ra được, hiện tại cũng đạt được kết quả không tồi, chỉ cần có thể tổ chức thành công vũ hội hôm nay, địa vị của cô tại Hội học sinh chắc chắn sẽ lại tăng cao.
"Hiện tại đã có kết quả, tôi công bố, Vua của vũ hội hôm nay là... Anh quốc vương tử!" Dứt lời, ánh đèn chợt chiếu thẳng lên người Trương Doãn Kiệt.
Dưới ánh đèn, Trương Doãn Kiệt nhìn qua càng cao quý ưu nhã, một thân lễ phục vương tử càng rạng rỡ sinh huy, dường như khiến anh trở thành vương tử thật sự, mang theo mị lực làm người ta ngưỡng vọng mà cực kỳ hâm mộ.
Một khắc kia, ánh mắt tất cả nữ sinh ở đây đều dừng lại trên người Trương Doãn Kiệt, trong mắt là ngưỡng mộ rõ ràng, khóe miệng Dương Hiểu Đồng cong lên, Trương Doãn Kiệt tựa hồ trời sinh đã là một nhân vật khiến mọi người chú mục, vô luận đứng ở nơi nào cũng có thể phát ra ánh hào quang của riêng mình.
Nghe thấy tin tức này, Trương Doãn Kiệt cũng có chút kinh ngạc, bất quá chỉ là thoáng qua, ngay lập tức phản ứng lại, trên mặt vẫn mang theo nụ cười ấm áp như gió xuân, bình tĩnh đứng đó lại khiến mọi người ngây dại, chỉ có một cảm giác, nụ cười của anh dường như còn chói sáng hơn so với ánh đèn.
Dương Hiểu Đồng không hề bất ngờ trước kết quả này, trong số những người ở đây chỉ có Trương Doãn Kiệt là chói mắt nhất, trừ anh ra thì chỉ còn Tần Tu Bân, cho nên từ lúc nghe thấy người dẫn chương trình giải thích hoạt động, cô đã biết người được chọn sẽ là Trương Doãn Kiệt.
"Nào, chúng ta cùng hoan nghênh Nhà Vua của chúng ta lên sân khấu!" Người dẫn chương trình cũng nhìn chằm chằm Trương Doãn Kiệt, hưng phấn nói, mà câu nói này cũng kích thích toàn trường sôi động hẳn lên.
Tiếng vỗ tay rung động toàn bộ hội trường, mọi người đều vỗ tay hoan nghênh Trương Doãn Kiệt, mà anh thì chậm rãi bước lên sân khấu trong ánh mắt chăm chú của mọi người, trên mặt vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt, không có tự hào, không có khiếp đảm, chỉ tự nhiên như việc vốn phải thế.
Đứng trên sân khấu, Trương Doãn Kiệt càng khiến người ta không thể dời tầm mắt, ngay cả các nam sinh khác cũng không ghét được, anh sở hữu một loại mị lực khiến mọi người đều thích, không ai có thể ghét, ngay cả đố kị cũng không làm được.
Sau khi Trương Doãn Kiệt tiến lên sân khấu, người dẫn chương trình tiện đà nói, "Đã chọn ra được Nhà Vua, giờ tôi sẽ công bố Nữ Hoàng của vũ hội!"
Hội trường lại lần nữa an tĩnh lại, bất luận nam sinh hay nữ sinh đều chăm chú nhìn lên sân khấu, muốn biết ai sẽ là Nữ Hoàng của vũ hội hôm nay.
"Lần này, Nữ Hoàng là... Công chúa ma cà rồng!" Ánh đèn lập tức chiếu lên người Dương Hiểu Đồng! Cô lập tức trở thành tiêu điểm của toàn trường.
Làn da tuyết trắng dưới ánh đèn trở nên trong suốt, đôi môi đỏ tươi kia có vẻ diêm dúa lẳng lơ độc đáo, lễ phục cách điệu kia lại càng làm nổi bật vóc người của cô, màu sắc tương phản lại phối hợp hoàn hảo đến thần kỳ, tạo ra mị lực cực hạn, ánh mắt trong veo thuần khiết kia khiến cô như tiên nữ không nhiễm khói lửa trần gian, quyến rũ mà đơn thuần, hai vẻ đẹp trái ngược hoàn toàn ấy lại dung hợp một cách hoàn mỹ trên người cô.
Vòng cổ kim cương lóng lánh nằm trên chiếc cổ duyên dáng, tất cả đều có vẻ cao quý như vậy, ưu nhã như vậy.
Nhược Nhược và Tiểu Mẫn hưng phấn nhìn Dương Hiểu Đồng dưới ánh đèn, bên kia, Trương Doãn Kiệt cũng đang tươi cười nhìn cô, nụ cười vẫn khiến người ta say mê như vậy.
Tâm thần lay động, Dương Hiểu Đồng vẫn biết Trương Doãn Kiệt rất ưu tú lại không có quá nhiều cảm giác đối với mị lực của anh, thế nhưng vào thời khắc này, cô cảm thấy anh thật chói mắt, thật mê người.
"Mời Nữ Hoàng của chúng ta bước lên sân khấu nào!" Người dẫn chương trình lớn tiếng hô, cô muốn khơi dậy hứng thú của toàn trường!
Đồng dạng, tất cả mọi người nhao nhao vỗ tay, Dương Hiểu Đồng tiến tới đứng bên người Trương Doãn Kiệt, khi bọn họ mới tới đã thu hút sự chú ý của mọi người, không nghĩ tới bây giờ hai người lại cùng nhau đứng ở đây, nhìn qua thật xứng đôi.
Nhìn hai người đứng trên sân khấu, trong lòng những người ở đây đều không dậy nổi tâm tình đố kị, bởi vì dường như hai người họ ở bên nhau là duyên trời định, bất cứ ai xen vào giữa hai người đều vô cùng không thích hợp.
Đúng lúc này, đột nhiên có người kinh hô, "Anh ta có phải Trương Doãn Kiệt - thiên tài dương cầm của Trương gia không?" Lập tức, hội trường dậy sóng, rất nhiều người đều biết đến cái tên Trương Doãn Kiệt này.
Trương Doãn Kiệt rất có phân lượng trong giới dương cầm, từ nhỏ anh đã thể hiện thiên phú ở mặt này, năm mười hai tuổi đã đạt được chứng chỉ dương cầm cấp mười! Từ xưa tới nay chưa từng xuất hiện trường hợp nào như vậy, không những thế tên tuổi của anh đã vươn xa ra nước ngoài, anh đã từng diễn tấu dương cầm tại đại hội âm nhạc ở Viên, fan của anh ngồi chật cả hội trường, một lần kia khiến toàn thế giới oanh động, mỗi một buổi diễn tấu đều chật ních người xem.
Tiếng đàn của anh như nhạc tiên làm cho người ta say mê, tiếng đàn như phát ra từ sâu thẳm linh hồn, khiến mọi người cùng anh vui vẻ, cùng anh thương cảm, mỗi khi nghe anh diễn tấu thì trái tim không còn là của chính mình nữa, bởi vì trái tim chỉ cảm nhận theo tâm tình của anh...
Anh chính là một vị thần trong giới dương cầm!
Dương Hiểu Đồng kinh ngạc nhìn Trương Doãn Kiệt, không ngờ ở đây cũng có người nhận thức anh, thực sự là lợi hại.
Kỳ thực đại đa số người đều biết, nhưng Dương Hiểu Đồng lại thuộc về cái thiểu số kia, vì khi đó các loại nhạc khí đều xa ngoài tầm với nên cô không chú ý đến, hiện tại mới biết được.
Trương Doãn Kiệt trên mặt không có gì dao động, chỉ cảm thấy vẻ mặt kinh ngạc của Dương Hiểu Đồng rất đáng yêu.
"Không sai! Chính là Trương Doãn Kiệt!" Những người còn lại cũng mở miệng kinh hô, không ngờ lại có thể gặp được thần tượng của mình ở đây, lúc trước đã cảm thấy hơi giống, nhưng luôn nghĩ hẳn là không thể gặp được ở đây, nhưng nếu người khác cũng nói vậy thì chắc là đúng rồi.
"A! Trương Doãn Kiệt!" Nữ sinh dưới đài điên cuồng hô lên tên Trương Doãn Kiệt, các cô đều cảm thấy dường như không chân thực, thần tượng lại đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, điều này thực sự làm cho người ta kinh ngạc, nhưng cũng thật khiến người ta kinh hỉ!
Người dẫn chương trình cũng không ngờ sẽ phát sinh chuyện như vậy, lúc này hiện trường đã không nằm trong khống chế của cô nữa rồi. Dù cô vẫn luôn miệng kêu gọi mọi người yên lặng, nhưng có thêm microphone phóng đại thì thanh âm của cô cũng không cự lại được với tiếng thét kêu tên Trương Doãn Kiệt dưới kia, cô đành phải đưa mắt cầu cứu Trương Doãn Kiệt, hiện tại trừ anh ra chắc chắn không còn ai có thể làm cho bầu không khí hòa hoãn xuống, dù sao thì vũ hội cũng phải tiếp tục.
Trương Doãn Kiệt nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của người dẫn chương trình, cười cười tiếp nhận micro nói, "Mọi người có thể yên lặng một chút được không?" Thanh âm tràn ngập từ tính, lời nói cũng thật ôn nhu, nhìn bộ dáng ôn nhu của Trương Doãn Kiệt, dù mọi người có muốn náo loạn thêm nữa cũng không thể nào làm được.
Lời nói kia như ẩn chứa ma lực, anh vừa dứt lời, toàn trường lập tức yên tĩnh trở lại, có lẽ đây chính là sức mạnh của thần tượng.
Người dẫn chương trình thấy hội trường lại trở nên yên tĩnh như kỳ tích, lập tức bội phục Trương Doãn Kiệt, tràn đầy cảm kích nhìn anh, Trương Doãn Kiệt vẫn chỉ cười cười, cũng không thể hiện cảm xúc gì đặc biệt.
"Tiếp theo là điệu nhảy mở màn của Vua và Nữ Hoàng! Mọi người cùng cổ vũ a!" Thừa cơ hội này, người dẫn chương trình lập tức nói, nếu không mọi người mà ầm ĩ tiếp thì cô cũng pó tay không nói tiếp được gì mất.
Giờ khắc này, Dương Hiểu Đồng trở thành người được toàn bộ nữ sinh hâm mộ, cô có thể khiêu vũ cùng vương tử, hơn nữa, còn là một vương tử chân chính, cơ hội như vậy chỉ có ở trong mộng, mà Dương Hiểu Đồng lại có thể gặp được trong hiện thực, điều này chẳng lẽ không khiến cho người hâm mộ sao?
Cũng may Dương Hiểu Đồng đã sớm làm quen với cảm giác được mọi người chú mục rồi, nếu đổi thành người bình thường thật đúng là có loại cảm giác 'như đứng đống lửa, như ngồi đống than' mất, lực sát thương của ánh mắt các nữ sinh khác cũng không phải chuyện đùa, bất kể là hâm mộ hay ghen tỵ thì đều tập trung hết lên người Dương Hiểu Đồng.
Âm nhạc vang lên, Trương Doãn Kiệt làm lễ nghi mời nhảy, nói "Tiểu thư xinh đẹp, không biết kẻ hèn này có thể vinh hạnh mời ngài một điệu nhảy?"
Hành động này vừa ra, nữ sinh dưới đài lại kinh hô, quá hâm mộ, Trương Doãn Kiệt thật sự rất có phong độ thân sĩ, quả thực chính là bạch mã vương tử trong cảm nhận của mỗi nữ sinh a!
Dương Hiểu Đồng nghe tiếng kinh hô liên tiếp của nữ sinh phía dưới không khỏi líu lưỡi, nữ sinh điên cuồng lên thật cường hãn! Cần thiết phải lớn tiếng đến thế sao? Nhìn bàn tay Trương Doãn Kiệt đưa ra mời nhảy, cô đặt tay mình lên trên, các nữ sinh dưới đài lại càng mất bình tĩnh.
Dương Hiểu Đồng nhìn thân hình cao lớn khiến người khác tin tưởng kia, tựa hồ chỉ cần có anh đứng bên cạnh thì không còn gì phải lo lắng, hai người bắt đầu bước, nhẹ nhàng khiêu vũ, hai người tựa như đã khiêu vũ rất nhiều lần, phối hợp vô cùng ăn ý, toàn bộ hội trường dường như chỉ còn hai người bọn họ, thanh âm dưới đài cũng càng ngày càng nhỏ, cuối cùng an tĩnh lại.
20140403094549129
Dương Hiểu Đồng đã học hết toàn bộ vũ điệu, mà Trương Doãn Kiệt sinh ra trong gia đình như vậy đương nhiên cũng phải học tập lĩnh vực này, vũ đạo của hai người có thể so sánh với các vũ đạo đại sư biểu diễn trên TV, bọn họ đã dùng vũ kỹ của mình chinh phục tất cả mọi người có mặt trong hội trường.
Sau khi xuống đài, thậm chí có rất nhiều nữ sinh cầm vở và bút xin chữ ký của Trương Doãn Kiệt, cả người muốn ôm cũng có, bộ dáng kia thật đúng là làm cho người ta thẹn thùng. Dương Hiểu Đồng vốn đứng bên cạnh Trương Doãn Kiệt đã bị các nữ sinh đẩy ra xa, còn không gian bên cạnh anh thì bị vây chật như nêm cối, Trương Doãn Kiệt nhìn Dương Hiểu Đồng cười bất đắc dĩ, anh cũng không ngờ sự tình lại phát triển thành như vậy.
Dương Hiểu Đồng vừa xuống đài, Nhược Nhược và Tiểu Mẫn đã xông tới, nếu không phải xác định thật sự là Hiểu Đồng, hai người còn không dám tin người vừa khiêu vũ trên đài lại chính là cô!
"HIỂU ĐỒNG, không ngờ cậu không những giỏi hiphop, mà vũ điệu khác cũng nhảy tốt như vậy nha! Thế mà không nói cho tụi mình biết, bạn bè thế đấy!" Tiểu Mẫn huých vai Dương Hiểu Đồng, trêu chọc.
Dương Hiểu Đồng nhún nhún vai, bình tĩnh nói "Đó là bởi vì các cậu không hỏi đấy chớ! Chẳng lẽ mình cứ phải tự mình kể hết ra sao? Chỉ nói điều người ta muốn biết mới đúng chứ?"
Nghe vậy, Nhược Nhược và Tiểu Mẫn không còn gì để nói, đích xác cho tới bây giờ bọn họ chưa từng hỏi Dương Hiểu Đồng có biết vũ đạo khác hay không, vốn còn muốn Dương Hiểu Đồng cầu xin tha thứ, không ngờ cô lại nói như thế, khiến cho hai người bọn họ nói không ra lời, cảm giác kia thật phiền muộn muốn chết a!
Nhất là Nhược Nhược, lúc trước bị Dương Hiểu Đồng trêu chọc, cô còn định nhân cơ hội này hoàn trả lại, xem ra kế hoạch triệt để thất bại rồi! Thật là bi kịch, nhìn Trương Doãn Kiệt đang bị các nữ sinh vây quanh vòng trong vòng ngoài, Nhược Nhược tiện đà cười nói "Không ngờ cậu quen biết cả nhân vật như Trương Doãn Kiệt, người ta còn đồng ý cùng cậu tới tham gia vũ hội, thật không ngờ nha! Lúc trước mình còn nghĩ tại sao tên này nghe quen quen, nghĩ mãi không ra, đến khi nghe người kia nói mình mới biết, quá dũng mãnh rồi!"
"Đúng vậy, khai mau, hai người là quan hệ gì?" Ánh mắt Tiểu Mẫn tràn đầy ái muội, rất hiển nhiên là hai người không tin quan hệ giữa Dương Hiểu Đồng và Trương Doãn Kiệt là hoàn toàn trong sáng.
"Mình nói mình và anh ấy chỉ là bạn, hai người tin sao?" Dương Hiểu Đồng không trả lời chính diện, mà hỏi một câu khác.
Nhược Nhược và Tiểu Mẫn đồng thời lắc đầu, nếu chỉ là bạn bè bình thường, lấy thân phận của Trương Doãn Kiệt thì làm gì có chuyện tới tham gia vũ hội kiểu này? Không có khả năng, nếu có bọn họ cũng không tin.
Dương Hiểu Đồng cười nói, "Đó, hai người đã không tin thì còn hỏi làm gì nữa! Mình lưu lại một không gian rộng lớn cho các cậu tự tưởng tượng không phải là tốt hơn sao? Các cậu muốn nghĩ thế nào cũng được, thấy mình tốt không?" Dương Hiểu Đồng có chút đắc ý, nhìn bộ dáng kia, như thể cô chính là người tốt nhất thế gian vậy.
Nhược Nhược và Tiểu Mẫn thất bại, là bắt đầu từ khi nào vậy, từ khi nào cả hai người bọn họ đều nói không lại một mình Dương Hiểu Đồng vậy? Dường như bất luận nói từ góc độ nào thì Dương Hiểu Đồng cũng là người có lý. Quên đi, sau này ngoan ngoãn không trêu chọc Dương Hiểu Đồng nữa, nếu không thì có hại vẫn là hai người bọn họ!
"Được rồi, không nói cái này nữa, vũ hội mình cũng tới rồi, chút nữa mình sẽ về trước, là mình nhờ Doãn Kiệt đi cùng, hiện tại lại phát sinh loại sự tình này, mình phải cứu anh ấy ra mới được, hai người chơi vui vẻ nha!" Dương Hiểu Đồng nhìn Trương Doãn Kiệt bất đắc dĩ bị vây quanh, nói.
Nhược Nhược và Tiểu Mẫn gật đầu thấu hiểu, hiện tại Trương Doãn Kiệt bị đám nữ sinh đó vậy quanh, toàn là sắc nữ cả đấy! Trương Doãn Kiệt đáng thương, không biết bị nhân cơ hội ăn đậu hủ bao nhiêu rồi.
Dương Hiểu Đồng không đi đến chỗ Trương Doãn Kiệt, cô trực tiếp đi cắt nguồn điện, hiện tại ngoài trừ cái này không còn biện pháp nào khác có thể giúp Trương Doãn Kiệt thoát thân, ánh đèn tắt hết khẳng định đám nữ sinh sẽ kinh hoảng, thừa dịp này cô có thể cùng Trương Doãn Kiệt rời đi.
Nói làm liền làm, Dương Hiểu Đồng tắt hết nguồn điện, toàn bộ hội trường rơi vào một mảnh hắc ám, nữ sinh thét chói tai, mà Trương Doãn Kiệt thì đứng tại chỗ tìm kiếm Dương Hiểu Đồng, dường như đã lường trước được tình hình, Dương Hiểu Đồng cũng trực tiếp đi về phía anh.
Từ sau khi tu luyện, cô cũng có thể nhìn rõ ràng mọi thứ kể cả trong bóng tối, cho nên hiện tại mặc dù tối đen nhưng cô cũng có thể thấy rõ Trương Doãn Kiệt, đồng dạng Trương Doãn Kiệt cũng có thể nhìn rõ Dương Hiểu Đồng, hai người đồng thời đi về phía đối phương.
Rất hiển nhiên, khi mọi việc phát sinh, Trương Doãn Kiệt liền biết đây là tác phẩm của Dương Hiểu Đồng, vốn mọi chuyện đều rất thuận lợi, nhưng lúc Dương Hiểu Đồng đang nhanh chóng đi về phía Trương Doãn Kiệt, một nữ sinh vì không nhìn thấy mà vấp ngã, do đó trực tiếp đẩy Dương Hiểu Đồng về phía trước!
Mà Dương Hiểu Đồng cũng không chú ý, bởi vậy cô liền lao thẳng về phía trước.
Dương Hiểu Đồng ngốc lăng, phát sinh chuyện gì vậy? Cô không hiểu, nhưng có rõ ràng cảm nhận thấy môi mình đụng phải hai cánh môi ấm áp như gió xuân, một khắc kia, đầu óc Dương Hiểu Đồng như đình công, không biết nên tự hỏi những thứ gì... (Sally: Oa hôn rồi, hôn rồi...haha)
Sự tình sao có thể biến thành như vậy? Dương Hiểu Đồng hồi tưởng, vừa nãy cô bất ngờ bị người khác đẩy một chút, sau đó thân thể không thể không chế mà nhào tới phía trước, sau đó... lao vào lòng Trương Doãn Kiệt?
Trương Doãn Kiệt cũng sửng sốt, đang đi đứng bình thường, ai biết đột nhiên một nữ sinh phía sau Dương Hiểu Đồng lại ngã sấp xuống va vào cô, mà cô thì lại lao về phía chính mình, sự tình phát sinh trong nháy mắt, mà hiện tại thì cô ấy đang nằm trên người mình.
Dương Hiểu Đồng chậm rãi mở mắt ra, lông mi có chút run rẩy, giờ khắc này, bốn mắt nhìn nhau, hai trái tim nhảy lên kịch liệt, Dương Hiểu Đồng kịp phản ứng lập tức đứng lên, trên mặt đỏ ửng, cái loại sự tình bất ngờ này thật khiến người ta phiền muộn, thật lúng túng không biết làm gì cho phải.
Trương Doãn Kiệt đứng lên, thấy Dương Hiểu Đồng mất tự nhiên đứng một bên thì cười cười, dắt cô cùng đi ra khỏi hội trường, Dương Hiểu Đồng không nói gì, chỉ yên lặng đi theo Trương Doãn Kiệt ra ngoài.
Hiện tại đầu óc cô vẫn còn trong tình trạng trống rỗng, chuyện mới rồi không phải là thật, đúng không, loại chuyện chỉ có trong tiểu thuyết này lại có thể phát sinh trên người mình, lát nữa nên nói thế nào mới tốt đây? Trương Doãn Kiệt cũng biết đó là ngoài ý muốn phải không? Nhưng tại sao mình còn nằm trên người anh ấy một hồi rồi mới đứng lên?
Hai người đi trong sân trường im ắng, ánh trăng chiếu xuống mang theo ánh sáng bàng bạc, thoạt nhìn mông lung mà đẹp tuyệt, hai người không nói gì, Trương Doãn Kiệt dắt Dương Hiểu Đồng đi một quãng rồi mới thả tay.
Anh nhìn bàn tay trống không, cảm thấy có chút mất mát, nếu mình có thể tiếp tục dắt tay cô ấy thì thật tốt biết bao?
Chẳng qua anh rất nhanh chóng che giấu chút đau xót ấy xuống, lại mỉm cười, nhìn qua thật ôn nhu mà lại tràn đầy mị lực.
Thấy Dương Hiểu Đồng vẫn cúi đầu không nói, anh mở miệng nói, "Vừa này thật có lỗi."
Nghe vậy, Dương Hiểu Đồng lập tức ngẩn đầu, "Không, người phải xin lỗi là em mới đúng, vừa nãy không phải cố ý, là vì nữ sinh phía sau..." Dương Hiểu Đồng vội vàng giải thích, loại chuyện thật đáng xấu hổ...
Trương Doãn Kiệt xua xua tay, "Không có vấn đề gì, anh biết chỉ là ngoài ý muốn thôi, em không cần để tâm."
Chuyện vừa rồi là ngoài ý muốn đương nhiên anh biết, anh chính là người nhìn tường tận mọi việc phát sinh, chỉ bất quá chuyện xảy ra kế tiếp khiến anh kinh ngạc mà thôi.
Nghe vậy, Dương Hiểu Đồng cười cười xấu hổ, Trương Doãn Kiệt đúng là điều gì cũng có thể đoán được, ngay cả lời cô muốn nói anh cũng biết, hiện tại cô không biết nói gì cho phải.
Trương Doãn Kiệt cũng biết Dương Hiểu Đồng đang nghĩ gì, anh quan tâm nói, "Đã đến trường học rồi thì em dẫn anh đi tham quan trường đi, hồi trước anh cũng từng tới đây, nhưng chưa từng đi dạo quanh quanh đây."
"Được!" Dương Hiểu Đồng thấy Trương Doãn Kiệt đổi đề tài cũng hiểu được ý tứ của anh, lập tức đồng ý.
← Ch. 111 | Ch. 113 → |