141: Trà Sữa Full Topping Siêu To Nhưng Không Khổng Lồ
← Ch.136 | Ch.138 → |
Ngủ một giấc đã đời, ai nấy đều có tinh thần sảng khoái hẳn.
Vì trong tàu cũng có lắp nhà vệ sinh nên mọi người có thể dễ dàng thuận tiện mà giải quyết nhu cầu riêng.
Vệ sinh cá nhân sạch sẽ, mọi người liền gọi thức ăn.
Hàn Vũ xung phong chọn món, nhưng những món hắn chọn đều bị mọi người ngó lơ.
Bọn họ chưa từng nghĩ đến cảnh buổi sáng ai lại đi ăn toàn thức ăn dầu mỡ và quá dư thừa tinh bột, chất béo.
Nghe nó cứ độc lạ Bình Dương kiểu gì ấy và nó không hề tốt cho sức khoẻ nha, Hàn Vũ vô cùng tổn thương nhưng chưa đầy mấy giây sau lại nhập cuộc mà chọn món.
"Tập trung gọi bữa sáng nè mọi người.
Tao ăn Mỳ xào với nước ngọt có ga"-Lê Khiết
"Ăn cơm tấm được đó, với thêm ly nước mía nữa.
Tuyệt vời."-Bối Nguyệt
"Tao muốn ăn sandwich với một lu nước cam nha."-Danh Quỳnh
"Tao ăn cơm gà với một ly nước lọc có bỏ đá."-Khiết Băng
"Vậy tao ăn phở bò Việt Nam với một chai sting Vàng."-Hàn Vũ
"Tao thì ăn sôi gà, còn nước thì chắc uống sữa đậu nành đi"-Trương Nguyên
"Tao ăn cơm hến với một ly nước đậu phộng"-Thư Khoa
"Cho tao mỳ hải sản đi với ly nước chanh dây"- Chúc Thành
"Tôi muốn ăn bánh ướt với uống trà sữa"-Mộc Hạ
"Buổi sáng uống trà sữa không tốt đâu, uống cacao nóng đi Hạ Hạ"-Hàn Phong ân cần lên tiếng nhắc nhở Mộc Hạ làm cả đám bạn câm nín, Mộc Hạ ủy khuất không nói.
Chính thức từ lúc này Hàn Phong bị cậu bơ đẹp.
"Tao ăn cơm chiên, đổi nước cho Mộc Hạ là cacao nóng đi.
Cho tao ly cà phê cũng được"-Hàn Phong
"Okkk chốt xong, còn món tráng miệng hay đồ ăn vặt thì ty chúng ta mua sau ha"
Lê Khiết nhanh chóng nhấn chuông, nhanh chóng bên ngoài một cô phụ vụ bước tới nhận lấy tờ giấy ghi thực đơn của mọi người rồi đi mất.
Ngồi đợi một lúc lâu thì đã có đồ ăn sáng, mọi người mở cửa để nhân viên đem đồ ăn vào.
Tác phong của bọn họ vô cùng nhanh và chuyên nghiệp.
"Chúc các hành khách bữa sáng ngon miệng.
Chúng tôi xin phép"
Khi nhân viên rời đi, mọi người bắt đầu đánh chén bữa sáng ủa mình.
"Ngon quá đi"-Mọi người đồng thanh nói trừ Hàn Phong
Ăn uống no nê, Mộc Hạ ủ rũ dột nhìn chằm chằm ly cacao nóng.
Cậu ghét nó quá, nhưng bắt buộc phải uống hết thôi nếu không tên đáng ghét nào đó sẽ báo với mẹ Đường, như vậy cậu sẽ không ngoan.
Và mẹ Đường sẽ không yêu cậu nữa mất, dù cho chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra.
Chỉ là bé nó lo lắng thái quá lên thôi.
"Hạ Hạ à"
"...."Mộc Hạ lập tức quay mặt ra ngoài cửa sổ mà ngắm cảnh, bơ đẹp luôn tiếng gọi của ai kia.
Làm cậu dỗi mà không dỗ còn mặt dày gọi tên thân mật à, đừng có mơ.
Hừ
"Đừng giận mà, tôi chỉ muốn tốt cho cậu thôi"
Hai người đã thống nhất chỉ đổi cách xưng hô khi ở riêng và chỉ có hai người với nhau mà thôi Còn có mọi người hay trước mặt đám đông thì vẫn xưng hô như cũ.
"Như vậy đi, chỉ cần Hạ Hạ không giận tôi nữa.
Thì tôi mua cho Hạ Hạ bánh kem thật ngon nhé, còn có cả trà sữa full topping siêu to khổng lồ mà Hạ Hạ vô cùng thích uống nữa.
Được chứ, đừng giận tôi nữa nha."
Mộc Hạ dưới ánh mắt cún con và lời dụ dỗ ngon ngọt kia liền mềm lòng, cậu quay đầu nhìn Hàn Phong rồi phồng má lên với hắn.
"Phong, nhớ đấy.
Không được nuốt lời, nuốt lời thì sẽ bị ăn block"
"Được, được sẽ không bao giờ tôi nuốt lời"
"Ừm"
Không khí giữa hai người đã trở lại bình thường, nhưng đám bạn của hai người vừa mới ăn no nay lại bị thồn thêm một nồi cơm chó liền căng bụng, khó tiêu vô cùng.
Bọn họ cũng thầm oán than đấy nhưng ai biểu đây là OTP mà họ đu cơ chứ, nên đành ngậm ngùi mà ngoan ngoãn gặm đường tiếp.
Cuối cùng cũng đến nơi, mọi người nhanh chóng lấy balo và những vật dụng mình đã mang theo đến đây, kiểm tra kỹ một lần nữa thì mới rời phòng mà đi xuống tàu.
Hàn Phong trước khi xuống như lời nói đã dỗ dành một Hạ ban sáng mà nán lại tìm tiếp viên để mua cho cậu.
Mộc Hạ vui vẻ nhận lấy, cậu hút sần sần ly trà sữa full topping siêu to kia.
Cảm giác vừa mát, vừa đã khát trào dâng trong cơ thể khiến cậu vô cùng hạnh phúc và mãn nguyện.
Mọi người thấy mọi biểu cảm biến đổi nhanh chóng trên khuôn mặt cậu mà khẽ cười.
Vì điều này rất là đáng yêu, vô cùng đáng yêu.
Bối Nguyệt đã nhanh tay chụp rất nhiều ảnh, dù gì cô cũng muốn bán lại với giá cắt cổ cho ai đó nếu người ta cần.
Một vụ làm ăn quá lời hehe..
← Ch. 136 | Ch. 138 → |