← Ch.102 | Ch.104 → |
Bạch Phù rõ ràng cảm thấy gậy th*t cứng ngắc đã mềm đi, nhưng kích thước vẫn như cũ vô cùng đáng sợ, cô cử động eo, ra hiệu cho anh rút ra.
Tông Bách rút dương v*t, tháo bao cao su ra, sau đó bằng mắt thường cũng thế thấy nó bắt đầu to lên, Bạch Phù nhìn đến chết lặng, cô không biết rằng người đàn ông mới khai trai có tinh lực dồi dào thế nào.
Tông Bách kéo cô ngồi dậy khỏi giường, hai chân tách ra quỳ trước mặt anh, bầu ngực sữa vừa khéo dâng tới tận miệng, anh ôm eo cô dán sát vào lồng ngực mình, vươn đầu lưỡi liếm nhẹ lên nhũ hoa hồng hào. Bạch Phù khẽ hừ một tiếng, cúi đầu nhìn thấy anh ngậm đầu v* mình vào miệng rồi bắt đầu liếm mút, tiếng nước bọt khuấy động phát ra âm thanh khiến người ta đỏ mặt, tiểu huyệt vừa mới phun ra một lần, hiện tại lại bắt đầu ẩm ướt.
Eo nhỏ trong lòng bàn tay vặn vẹo, Tông Bách di chuyển xuống dưới, từ bắp đùi sờ xuống, chạm tới nước đầy tay, anh bật cười khàn khàn: "Xem ra vừa rồi anh vẫn chưa thoả mãn cục cưng, đã lại ướt thế này rồi."
Hai tay Bạch Phù chống lên vai anh, nghe anh trêu chọc như vậy, tức giận đẩy anh ra: "Em đi tắm đây."
Tông Bách vội ôm cô chặt hơn, từ trong ngực cô ngẩng đầu lên: "Là anh chưa được thỏa mãn, cục cưng à, lại vất vả cho em rồi."
Bạch Phù còn chưa kịp nói, dương v*t to lớn nóng bỏng đã xuyên qua chân cô, đến sát mông, giống như cô đang nửa ngồi lên dương v*t của anh.
Khi gậy th*t chạm vào cặp mông mềm mại mát lạnh cùng tiểu huyệt của cô, giống như hạn hán gặp mưa rào, Tông Bách phát ra tiếng thở dài thoải mái, hai tay bắt lấy bầu ngực của cô, vừa xoa nắn vừa động eo, dùng gậy th*t nóng bỏng thô to không ngừng ma sát qua lại từ âm hộ đến bắp đùi.
Dần dần, Bạch Phù bị anh cọ sát đến phản ứng, đầu gối bất giác tách ra, tiểu huyệt kích động hé mở ngậm lấy một chút dương v*t, d*m thủy chảy ra, thấm ướt gậy th*t.
Tông Bách cảm thấy thân thể của cô không ngừng đè xuống, tiểu huyệt cũng mở càng lúc càng to, cự vật bị mút đến khó chịu. Anh bắt đầu lung lay, lơ đễnh không khống chế tốt lực đạo, suýt chút nữa cắm vào trơng, hai người đều phát run. Bạch Phù nghe thấy anh động tình thấp giọng rên lên một tiếng, càng làm tiểu huyệt ngứa ngáy đến không chịu nổi. Cô kìm không được nâng mông lên, bắt đầu tự mình di chuyển.
Tông Bách bị cô cọ cho giơ cờ trắng, anh cố định eo cô lại, dương v*t lui về phía sau, ở tư thế này, tiểu huyệt mở lớn, hoàn toàn không cần tốn sức cũng tìm ra phương hướng đi vào.
Cảm giác ngứa ngáy từ trong xương cốt lập tức được lấp đầy, thậm chí một lúc sau, Bạch Phù còn ôm lấy cổ anh, ngửa đầu, tiếp nhận từng cú thúc vào điên cuồng.
"Ha... ưm, Tông Bách, anh nhẹ một chút... chậm chút... chậm chút..."
Mái tóc dài buông xõa sau đầu đung đưa dập dềnh như sóng, hai bầu ngực sữa nảy lên nảy xuống, Bạch Phù nhanh chóng chịu không nổi, đầu gối cô trượt xuống ngồi trên giường, Tông Bách liền rút gậy th*t ra. Bạch Phù liếc thấy cự vật thô to bọc trong bao cao su, sưng tấy đến xanh tím, dường như còn to hơn trước một vòng, đúng là dọa người.
Tông Bách lật người cô lại, nửa nằm trên giường.
Sau đó anh nâng mông cô lên, bóp chặt lấy eo cô, đỉnh vào ép mở tiểu huyệt, thuận theo đường trơn trượt mà đút vào.
Ngay khi anh vừa cắm vào, Bạch Phù thoải mái đến mức toàn thân cô run lên.
Tông Bách cũng không ngờ tư vị làm từ phía sau lại tuyệt vời như vậy, mị thịt từ bốn phương tám hướng, quấn lấy anh cắn hút, khiến anh suýt chút nữa giao nộp vũ khí đầu hàng.
Hai mắt anh đỏ kên, điên cuồng thúc eo, mỗi lần đụng vào phần thịt mềm nhô lên, Bạch Phù lại vặn eo muốn trốn, nhưng đều bị anh đè xuống đến không thể động đậy. Bị anh đụng đến vừa căng vừa trướng, Bạch Phù lắc đầu nức nở van xin anh: "Không muốn, không muốn nữa..."
Cô miệng thì nói không muốn, nhưng nước lại càng chảy ra nhiều hơn.
Tông Bách cắm cái miệng nhỏ bên dưới, cái miệng nhỏ phía trên thì kêu vừa đáng yêu vừa mê người, khiến anh hận không thể chết trên người cô.
← Ch. 102 | Ch. 104 → |