Vay nóng Tinvay

Truyện:Đậu Phộng Nhai Đậu Phụ Khô - Chương 31

Đậu Phộng Nhai Đậu Phụ Khô
Trọn bộ 32 chương
Chương 31
0.00
(0 votes)


Chương (1-32)

Siêu sale Shopee


Hàn Tư Ngôn kéo Thẩm Vụ ra ngoài, cậu ngồi trước tủ đựng quần áo, ngẩng đầu lên rồi lại nâng tay lau đi vệt nước còn sót lại trên khóe môi của cô, hỏi:

"Chị có thích không?"

Thẩm Vụ do dự một chút rồi mới nói:

"Đây là..."

"Đây là nhẫn cầu hôn, em muốn tìm một ngày để cầu hôn chị nhưng không ngờ lại bị phát hiện mất rồi."Hàn Tư Ngôn vừa giải thích vừa dùng tay chỉnh lại hàng tóc rối của cô.

Trong lòng Thẩm Vụ rất vui mừng nhưng trên mặt vẫn tỏ ra ngại ngùng, cô giơ tay lên ngắm nhìn, nói:

"Cũng không tệ lắm."

Hàn Tư Ngôn nghe xong thì không hài lòng, tay chỉnh chiếc nhẫn nằm ngay ngắn trên ngón tay cô, rồi lại cúi đầu tìm kiếm đầu v* bị che lấp dưới lớp áo bra và đồ ngủ ngắn tay, sau đó dùng mũi chọc nhẹ.

Liên tục bị cậu khiêu khích, ngực Thẩm Vụ đã ngứa đến không chịu được, ngay lập tức cả người mềm nhũn ra, kêu một tiếng"ưm".

Nhưng Hàn Tư Ngôn lại không tiếp tục trêu chọc nữa, cậu nghiêng đầu đi, rồi sửa lại mái tóc hơi rối của mình, thuận miệng nói:

"Tiếng kêu của chị không tệ lắm."

Lúc này Thẩm Vụ mới thành thật trả lời:

"Nó có nghĩa là chị rất hài lòng đấy."

Hài Tư Ngôn vừa lòng với câu trả lời này, sau đó nâng mắt nhìn về phía cô. Mỗi khi làm việc cậu đều đeo kính, đường viền xung quanh mắt kính hẹp nên khi nhìn nhau qua một lớp kính Thẩm Vụ nhận ra ánh mắt của cậu càng sắc bén hơn thường ngày.

Thẩm Vụ nói: "Vậy cầu hôn xong rồi à?"

"Ừm."Hàn Tư Ngôn thành thật đáp lại.

Thẩm Vụ lập tức mếu máo:

"Sao chị không thấy có tý cảm giác nghi thức nào thế?"

Hàn Tư Ngôn liếc nhìn cô, nói:

"Em cũng không nghĩ đến việc bị chị phát hiện ra."

"Ban đầu em định đợi đến lúc hai ta quay lại, chờ đến khi chị hoàn toàn chấp nhận em rồi mới lấy ra cầu hôn. Nhưng rốt cuộc thì em cũng chỉ là một người ích kỷ, Thẩm Vụ, em không muốn đợi đến khi tình cảm của chị cũng sâu đậm như em nữa, em chỉ xin chị hãy vĩnh viễn ở bên cạnh em."

"Sao em lại cho rằng chị không yêu nhiều như em?"

"Đừng nghĩ là chị không biết, đoạn thời gian trước em đến với chị cũng chỉ vì muốn l/à/m t/ì/n/h thôi."

Hàn Tư Ngôn cúi đầu hôn lên ngón tay đeo nhẫn của cô, ấm áp xen lẫn ướt át nhẹ nhàng lướt qua rồi lại hạ xuống không ngừng giống như nước mắt mỹ nhân ngư.

"Em yêu chị nhất, thế nên mặc kệ chị có biết hay không, có yêu em hay không, với em cũng không có gì thay đổi."

Lúc này Thẩm Vụ cảm thấy chiếc nhẫn trên tay mình dần trở nên nóng rực giống như trái tim trong lồng ngực của cô vậy. Khóe mắt cô ửng đỏ, muốn nói nhưng một lúc lâu cũng không cất lời được.

Hàn Tư Ngôn thấy được sự chần chừ của cô liền dùng giọng điệu dỗ dành, hỏi cô:

"Đừng tháo ra được không?"

"Được."Giọng nói của Thẩm Vụ có chút buồn bã, cô ngồi bên trong tủ quần áo, dùng hành động im lặng mà kéo cổ người đàn ông sát lại gần, bắt đầu nụ hôn của mình.

Hàn Tư Ngôn nhận được sự đồng ý của cô thì lông mày cũng giãn ra, cậu chiều theo đòi hỏi của cô cũng không quan tâm xem lúc này có phải thời điểm thích hợp không.

Trong nháy mắt khuôn mặt Thẩm Vụ đã đỏ bừng, đôi mắt cũng ngập sương, giống như một đóa quỳnh nở rộ trong đêm tối. Hàn Tư Ngôn hạ đầu gối, chuyển sang ngồi tư thế nửa quỳ để che đi phản ứng sinh lý nơi thân dưới, sau đó lại dỗ cô như một đứa trẻ:

"Ngực chướng rồi hả?"

Thẩm Vụ gật đầu, nhưng lại thấy Hàn Tư Ngôn vẫn bình tĩnh nhìn thì vội kéo vạt áo lên muốn cởi bỏ áo ngực, sau đó đưa mắt trông mong cậu giúp mình.

"Giúp chị..."Thanh âm của cô mềm mại đến mức người nghe cũng cảm thấy ngứa ngáy.

Hàn Tư Ngôn hít một hơi, cảm nhận được d/ụ/c v/ọ/n/g đang phá tan xiếng xích trong im lặng, gào thét muốn được thoát ra ... Cậu ghé sát lại, vuốt ve gương mặt của Thẩm Vụ, nhẫn nhịn xúc động trong lòng, mở miệng nói:

"Thẩm Vụ, chị có biết bản thân rất dụ người không, khiến em thật sự muốn làm chị ngay tại đây."

Vẻ mặt của cậu thể hiện rất rõ ham muốn trong lòng, khí chất quanh người vừa trong trẻo vừa lạnh lùng nhưng trên mặt thì không hề giống như vậy, Thẩm Vụ có thể thấy được d/ụ/c v/ọ/n/g không che dấu trong mắt cậu, đường nét mềm mại trên cằm cũng dần căng cứng lại.

Hàn Tư Ngôn nắm lấy ngực của cô, vuốt ve một cách chậm rãi, nhìn bầu ngực bị xoa nắn đến tràn đầy qua kẽ tay, đầu v* bị kích thích mở ra một khe nhỏ, sữa tươi cũng theo khe hở chảy chậm ra ngoài.

Cậu cúi đầu liếm sạch, sau đó tháo bỏ kính mắt đặt lên trên tủ đầu giường, chân đang quỳ cũng nâng lên, môi lưỡi theo động tác này mà hôn xuống, nhưng đến khi cậu rời đi thì lại bị Thẩm Vụ giữ chặt.

Sắc mặt của Thẩm Vụ có chút không vui, vừa ngồi lên quần áo được gấp gọn trong tủ của cậu vừa ổm cổ cậu, nhỏ giọng nói:

"Chỗ nào trong tủ quần áo này cũng tràn ngập mùi hương của em, chị vừa ngửi vào là ướt, em chính là người quyến rũ chị."

Hàn Tư Ngôn hạ mắt, thanh âm lạnh nhạt:

"Thật vậy sao, để em kiểm tra thử."Vừa nói dứt lời thì tay đã đẩy váy ngủ ra, chui vào bên trong, cậu kéo mở q/u/ầ/n l/ó/t sang bên cạnh, ngón tay lập tức đâm vào trong h/o/a h/u/y/ệ/t ướt đẫm.

Gần như ngay lúc đó, Thẩm Vụ nâng mông lên phối hợp khiến cho ngón tay của người đàn ông vào sâu hơn.

"Ừm ... Thoải mái quá. Muốn lớn hơn nữa cơ."Cô cầm tay Hàn Tư Ngôn đòi hỏi, thân dưới lại theo phản xạ mà hút mạnh hơn, có ý đồ muốn hàm chứa dị vật một cách chặt chẽ.

Mặt trời đang dần lặn xuống, trong phòng lại không bật đèn nên không thể nhìn rõ được trên khuôn mặt mờ ảo của Hàn Tư Ngôn có biểu cảm gì, Thẩm Vụ chỉ có thể nghe thấy giọng nói trầm khàn của cậu vang lên:

"Hai tuần không làm, chị đã thèm khát đến vậy à?"

Cậu ghé lại gần, day cắn môi dưới của Thẩm Vụ, thanh âm lạnh lẽo như sông băng chảy xuống vách đá khổng lồ:

"Một ngón tay cũng đủ khiến chị mút chặt không buông?"

Dứt lời, ngón tay lập tức gia tăng tốc độ khiến Thẩm Vụ nức nở thành tiếng, tay đang vịn lên bờ vai của cậu không chịu được mà buông ra, tằm mắt lại bị lớp lớp quần áo che mất càng khiến cô có cảm giác kích thích khi bóng tối tràn ngập xung quanh.

Cô quỳ gối bên trong tủ quần áo, mông cũng nâng lên cao làm lộ ra h/o/a h/u/y/ệ/t hồng hào no đủ cùng ngón tay đang liên tục ra vào của người đàn ông.

Những lúc như vậy Hàn Tư Ngôn thích hôn môi cùng cô, ngón tay ở thân dưới không ngừng mài ép khiến cô vui sướng mà nâng cả người về phía trước, đầu cũng ngẩng cao giống như đang dâng lên đôi môi xinh đẹp như hoa.

Số lượng ngón tay cũng tăng từ một lên ba nên lúc ra vào chút chút khó khăn, cậu có thể cảm nhận được h/o/a h/u/y/ệ/t của người phụ nữ không ngừng siết chặt, vách trong bao bọc từng ngón tay đến không có một kẽ hở. Vào lúc đầu ngón tay ấn lên điểm nhạy cảm Thẩm Vụ kêu lên nức nở, h/o/a h/u/y/ệ/t co rút, giữ lấy tay cậu giống như đang đói khát mong cầu tiếp tục.

Không đến một lúc sau, chân Thẩm Vụ đã run rẩy liên tục, gương mặt nhuộm đầy khoái cảm sung sướng, rõ ràng là vừa trải qua một hồi cao trào nhỏ.

Hàn Tư Ngôn chỉ có thể đưa mắt sang bên cạnh, cố gắng không nhìn vào mắt cô, bình tĩnh lại một chút rồi đứng dậy, hô hấp trở nên bình thường mới mở miệng nói:

"Chị cũng thật tham ăn... mới một lát thôi mà mông đã ướt sung nước rồi."

Chân Thẩm Vụ vẫn còn run nhưng lại thấy đối diện trước mặt mình là g/ậ/y t/h/ị/t đã cứng rắn, căng phồng thành một khối dưới lớp quần tây của Hàn Tư Ngôn. Thẩm Vụ cắn môi, nâng tay muốn sờ nhưng lại bị cậu tránh đi.

"Mẹ em vẫn đang ở tầng dưới, lát nữa em phải xuống đó, chờ chút em sẽ làm chị thôi, nghe lời em."Cậu vừa nói xong thì xoay người đi tìm khăn ướt để lau giúp cô.

Thẩm Vụ nghe thấy thế thì trong lòng thầm nghĩ mình không chỉ lớn tuổi hơn mà còn là chị nữa, làm gì có chuyện phải ngoan ngoãn nghe lời chứ. Vì thế cô rời khỏi tủ quần áo đến bên giường ngồi xuống, nâng ngón tay lên ngoắc ngoắc, ý muốn dụ dỗ Hàn Tư Ngôn lại gần.

Dáng người cậu rất tốt, mặc cái gì lên người cũng mang đến cảm giác trầm ổn, Thẩm Vụ đợi cậu đến bên giường rồi câu lấy người, chủ động ngẩng mặt hôn, rồi lại nhân lúc đó cởi quần Hàn Tư Ngôn ra, giải phóng cho g/ậ/y t/h/ị/t vừa mới mềm xuống.

Hàn Tư Ngôn nén nhịn, cúi đầu muốn nói gì đó thì thấy Thẩm Vụ cúi người, dùng miệng ngậm lấy q/uy đầu thô to.

Cậu hít mạnh một hơi.

"Lớn quá..."Thẩm Vụ rầm rì nói, tay không ngừng vuốt ve phần còn sót lại ở bên ngoài, môi lưỡi động đậy muốn nuốt trọn g/ậ/y t/h/ị/t.

Tuyến tiền liệt bị kích thích khiến q/uy đầu tiết ra chút dịch đục mang theo hương vị của phái nam, Thẩm Vụ chỉ cảm thấy cả người khô nóng, lưỡi cô cuốn lấy đầu gậy thô to, sau đó liếm một đường tới tận gốc gậy.

Hàn Tư Ngôn ít khi được cô phục vụ nên không kìm nén nổi mà cắn chặt răng, quai hàm căng chặt, không nhịn được mà nâng tay giữ chặt gáy cô.

G/ậ/y t/h/ị/t đâm sâu vào trong khoang miệng mềm mại khiến Thẩm Vụ phát ra âm thanh nhỏ vụn, mơ hồ, nhưng cô cũng không né tránh mà quỳ gối, cả người nằm lên đùi, đầu ngửa ra sau mặc cho Hàn Tư Ngôn giữ lấy, chân thì động đậy nhẹ, có ý muốn cọ xát h/o/a h/u/y/ệ/t non mềm phía sau lớp q/u/ầ/n l/ó/t đã ướt đẫm.

"Ưm ... Thoải mái quá ..."

Cô vừa nói, đầu lưỡi vừa lướt nhanh trên thân gậy, ngón chân ở đối diện cửa h/uyệt di chuyển, ma sát qua lớp vải, mỗi lần vô ý cọ vào hạt châu đều khiến cô run rẩy sung sướng.

Không bao lâu sau thì Hàn Tư Ngôn phát hiện ra, cậu cắn chặt răng khống chế bản thân để không làm đau cô, chỉ nhẹ nhàng đâm vào rút ra trong miệng Thẩm Vụ. Nhưng thi thoảng chỉ cần người phụ nữ dùng sức hút cũng đủ khiến cậu muốn tước vũ khí đầu hàng.

Cậu nén lại xúc cảm muốn bắn rồi rời khỏi miệng cô, dùng tay lau đi vệt nước dưới môi cô, hạ giọng nói:

"Mèo tham ăn, miệng đã ngậm g/ậ/y t/h/ị/t lớn như vậy còn lén tự an ủi chính mình."

Thẩm Vụ đã hãm sâu vào tình dục, đầu óc cũng không còn tỉnh táo, cô đỏ mặt tiếp tục dùng chân cọ xát h/o/a h/u/y/ệ/t:

"Sao lại không tiếp tục nữa..."

"Thẩm Vụ, em vẫn nên cho miệng dưới của chị ăn thôi, nếu không em sợ mình sẽ không nhịn được mà bắn."Hàn Tư Ngôn đã nhẫn nhịn tới mức cánh tay nổi đầy gân xanh, tay cậu dùng sức kéo cô ngồi lên người mình.

Thẩm Vụ cố ý quyến rũ cậu, đôi chân vòng ra sau giữ chặt lấy eo Hàn Tư Ngôn, nhỏ giọng nói:

"Em không muốn bắn vào trong sao? Bắn vào miệng chị rồi, nếu như nhiều quá mà chị lại ăn không hết chắc chắn sẽ chảy thành dòng từ cằm xuống..."

Còn chưa kịp nói hết, Hàn Tư Ngôn đã đè lên người cô, cảnh cáo:

"Không được nói lung tung nữa."

"Chị đâu có nói lung tung..."

Thẩm Vụ cắn đầu vai cậu, thân dưới bị g/ậ/y t/h/ị/t đâm chọc ra vào nhịp nhàng, cô nói nhỏ:

"Hàn Tư Ngôn, chị sẽ ... sẽ không kêu thành tiếng đâu."

G/ậ/y t/h/ị/t nghiền ép mật huyệt mềm mại khiến cho hoa tâm run lên, tiết ra một lượng lớn nước dịch, trực tiếp xối lên q/uy đầu. Thẩm Vụ kêu một tiếng"ưm"rồi dùng bầu ngực trắng noãn cọ xát qua lại trên cánh tay cậu, giọng run run, nói:

"Chị nhịn được mà, dì Hàn chắc chắn sẽ không nghe thấy đâu, em nhanh lên ..."

Giọng cô mềm như bông, ban đầu vốn là thanh âm trong trẻo tĩnh lặng nhưng bởi vì trải qua một hồi l/à/m t/ì/n/h nên đã hóa thành mềm mại yêu kiều như sợi lông vũ. Hàn Tư Ngôn nhìn cô bị đâm dưới thân mình, hơi thở như nghẹn lại ở yết hầu, rồi lại thấy dáng vẻ cô mở miệng nói muốn cậu nhanh lên, từ lâu trong đầu đã có sợi dây lý trí căng như dây đàn, giây phút này bỗng đứt gãy.

Tay cởi quần áo của cô ra còn cậu thì cúi đầu gặm cắn đầu v* đã bị kích thích tới dựng đứng, g/ậ/y t/h/ị/t ở dưới thân hết lần này đến lần khác xỏ xuyên qua thân thể của người phụ nữ.

Thẩm Vụ che kín miệng lại, cảm nhận thần trí mình lạc giữa những khoảng không vô tận. Thỉnh thoảng bàn tay không thể ngăn được, để lộ ra những âm thanh rên rỉ kiều mị càng khiến cho Hàn Tư Ngôn khó lòng nhẫn nhịn.

"Hôm nay sao chị lại ngoan đến như vậy chứ?"

"Hay là về sau... chúng ta cãi nhau một trận đi, không làm là chị lại nhớ."Thẩm Vụ siết chặt lấy g/ậ/y t/h/ị/t của người đàn ông, thanh âm phát ra cũng mơ hồ không rõ.

Hàn Tư Ngôn hiểu rõ tính tình của cô nên không chấp, cậu chỉ mở miệng nói, thanh âm phát ra cũng khàn đi rất nhiều:

"Từ trước đến nay chị vẫn luôn thích lừa gạt, rốt cuộc thì hiện tại là muốn em hay g/ậ/y t/h/ị/t của em?"

Cậu lại đâm mạnh một cái vào sâu bên trong.

Cổ họng Thẩm Vụ căng cứng, cả người không kìm được mà run rẩy. Cô lắc mông phối hợp với động tác của cậu, cố gắng giải thích cho cậu hiểu:

"Chị nhớ em mà ... Yêu em là thật, sao em vẫn không tin?"

Hàn Tư Ngôn sờ lên phần má mềm mại của cô, gương mặt cũng trở nên nghiêm túc:

"Em tin."

Âm thanh lúc nói chuyện đứng đắn là thế nhưng động tác lại càng hung ác, Thẩm Vụ muốn kêu mà lại không được phát ra tiếng nên chỉ có thể lưu lại những dấu răng gặm cắn lung tung trên cơ thể cậu.

Vốn dĩ cô cắn cũng không đau, ngược lại còn khiến cậu sinh ra một cảm giác như cô đang trêu chọc mình. Dù có bị kích thích như vậy thì Hàn Tư Ngôn cũng vì e ngại mẹ mình ở dưới tầng phát hiện ra nên không cố ý giày vò Thẩm Vụ nữa, cậu thay đổi góc độ khiến động tác ra vào càng mãnh liệt.

Thẩm Vụ cắt chặt môi, tay bám lấy người cậu, cảm nhận hạt châu bị người đàn ông nhéo một cái rồi lập tức sưng lên, khoái cảm mãnh liệt kích thích khiến cô đạt cao trào ngay sau đó, cả người run lên trong lòng người đàn ông, ngực phun sữa.

Nhưng Hàn Tư Ngôn vẫn chưa dừng lại, cậu hôn dọc theo giọt nước mắt sinh lý chảy ra sau khi đạt đỉnh của cô, động tác dưới thân vẫn liên tục không ngừng. Lúc này có giọng của mẹ Hàn từ dưới lầu vọng lên:

"Tiểu Ngôn, tối nay chúng ta ăn cơm cùng nhau đi. Mẹ muốn chiêu đãi Thẩm Vụ mấy món ngon."

Hàn Tư Ngôn không trả lời, mắt lại nhìn về phía Thẩm Vụ đang căng thẳng tới mức nhắm chặt hai mắt, trong đầu nổi lên một suy nghĩ xấu xa, vừa thong thả ra vào bên trong h/o/a h/u/y/ệ/t, vừa cúi đầu ghé vào bên tai cô, nói:

"Thẩm Vụ, nếu như bây giờ mẹ em lên đây thì có phải sẽ nhìn thấy dáng vẻ chị bị em làm đến chết đi sống lại không?"

Thẩm Vụ vừa thẹn vừa gấp, nói:

"Nhóc thối, em là đồ trong ngoài bất nhất, vừa nãy chính nhân quân tử lắm mà, sao giờ mở miệng ra là nói những lời câu dẫn trắng trợn như vậy hả?"

Hàn Tư Ngôn cười một tiếng, cố ý không nói cho biết chuyện mẹ mình đã biết quan hệ của hai người, cậu dán mặt mình lên khuôn mặt ửng hồng của Thẩm Vụ, hạ giọng nói:

"Trong ngoài bất nhất... Thẩm Vụ, rõ ràng câu này là chỉ chị. Ban ngày thì tỏ vẻ không quen biết em trước mặt người khác, lúc thì muốn làm chị gái khi thì muốn làm giáo viên, tối về lại quấn lấy em đòi l/à/m t/ì/n/h."

Cậu xoa bóp bầu ngực của cô khiến sữa tươi tí tách chảy tạo thành vệt trắng trên bụng Thẩm Vụ. Trong mắt Hàn Tư Ngôn toàn là ý cười, tiếp tục nói với cô:

"Không dỗ dành tốt thì tính tình sẽ nóng nảy, chỉ khi h/o/a h/u/y/ệ/t bị làm đến sưng lên mới chịu yên tĩnh một chút, nếu em không làm thì chị còn nổi giận nữa chứ."

Thẩm Vụ kêu khóc thành tiếng ngắn ngủi:

"Không cho em nói nữa."

"... Vậy mới đáng yêu chứ."Cậu vừa nói vừa dùng sức đâm chọc thật mạnh: "Em càng nói chị càng hút chặt đúng không?"

Thẩm Vụ che miệng bình ổn hơi thở rồi tức giận mà mắng cậu:

"Em là cái đồ không biết xấu hổ, đồ khốn, chị đánh chết em."

Hàn Tư Ngôn hạ giọng cười một cái, đầu cúi xuống cắn một ngụm lên môi cô:

"Chị có thể thử làm chết em trên giường, Thẩm Vụ, em cam tâm tình nguyện."


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-32)