← Ch.0588 | Ch.0590 → |
Chương 591
Hạ Liên: "Lát gặp Ngô Bình, để em hỏi ướm anh ta".
Nửa tiếng sau, chiếc xe đã tới khách sạn mà Ngô Bình ở, một đoàn năm người đi tới phòng anh rồi ấn chuông cửa.
Chuông cửa vang lên bảy giây thì Ngô Bình mới ra mở, anh đang gặm táo, sau đó quan sát những người này rồi dừng lại ở Đoàn Long đã bị thối rữa một nửa bên mặt: "Anh là đội trưởng của Thiên Thần hả?"
Đoàn Long gật đầu: "Đúng, chào bác sĩ Ngô".
Ngô Bình tránh sang một bên: "Vào đi".
Năm người này cùng đi vào, Đoàn Long nói: "Bác sĩ Ngô, phiền cậu xem có chữa khỏi chất độc của tôi được không?"
Ngô Bình vừa gặm táo vừa quan sát gương mặt bị nát của anh ta, sau đó chẹp miệng nói: "Anh bị trúng độc, lại còn là độc cương thu, các người chán sống rồi hay sao mà lại chọc vào cương thi hả?"
Đoàn Long chấn động, Ngô Bình chỉ liếc nhìn một lát mà đã biết anh ta trúng độc cương thi, quả là người tinh tường.
"Đúng là độc cương thi, bác sĩ Ngô, còn chữa được không?", trông Đoàn Long khá bình tĩnh, nhưng thực chất đang rất lo lắng, dẫu sao câu trả lời của Ngô Bình cũng liên quan đến sự sống còn của anh ta.
Ngô Bình ăn nốt quả táo rồi hỏi: "Anh ăn hoa quả không?"
Đoàn Long chỉ muốn phát điên: "Cảm ơn, tôi không ăn đâu".
Ngô Bình lại hỏi Hạ Liên: "Các người ăn không?"
Hạ Liên đen mặt đáp: "Bác sĩ Ngô, xin anh hãy trả lời câu hỏi của đại ca, anh có chữa được không?"
Ngô Bình thở dài, tiếng thở dài của anh khiến tất cả mọi người hoảng loạn, lẽ nào không chữa được ư?
Ngô Bình lại cầm một chùm nho lên ăn rồi nói: "Chất độc này rất khó giải, nhưng các người yên tâm, tôi đảm bảo sẽ chữa được".
Đoàn Long sáng mắt lên nói: "Bác sĩ Ngô, thật ư?"
Ngô Bình: "Ừm, nhưng phải dùng đến nhiều dược liệu đắt tiền lắm, anh mau sai người đi mua đi", nói rồi, Ngô Bình viết một đơn thuốc rồi đưa cho Hạ Liên.
Hạ Liên nhìn một lượt, hầu hết đều là những dược liệu mà cô ấy chưa nghe đến bao giờ nên hỏi: "Đi đâu mua bây giờ?"
"Nhà họ Đường ở Vân Kinh sưu tầm khá nhiều dược liệu, cô đến đấy mà hỏi", không phải anh kiếm mối làm ăn cho nhà họ Đường, mà đúng là chỉ nhà họ mới có các dược liệu này thôi, mỗi tội là giá rất đắt.
Hạ Liên ra sức gật đầu: "Tôi sẽ đi ngay".
Hạ Liên dẫn người đi mua thuốc, trong phòng chỉ còn lại Ngô Bình và Đoàn Long cùng hai tên đàn em của anh ta.
Ngô Bình bảo Đoàn Long c ởi quần áo xuống, sau đó anh thấy trên vai anh ta toàn các vết thương đã mưng mủ, vết nào cũng to như hạt lạc và đang bốc mùi khó chịu.
Ngô Bình lấy kim châm cứu ra rồi chích từng vết một, sau đó nặn mủ ra rồi cho vào một cái bình nhỏ.
← Ch. 0588 | Ch. 0590 → |