Vay nóng Homecredit

Truyện:Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo - Chương 3474

Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Hiện có 3668 chương (chưa hoàn)
Chương 3474
0.00
(0 votes)


Chương (1-3668 )

Siêu sale Lazada


CHƯƠNG 3503

"Không có gì là không thể cả, bên phía cảnh sát rõ ràng đã âm thầm xử lý vấn đề này rồi, nhưng hiện tại mọi thông tin đã lên trang nhất, đây rõ ràng là có người cố tình làm thế, sợ là có người đang nhắm vào chuyện này. Có thể là nhắm vào Bùi Dật Duy, mà tất nhiên cũng có khả năng là nhắm vào Bùi Doanh.

Nhưng dù có thế nào đi chăng nữa thì mọi chuyện rồi cũng sẽ rất phiền toái, hiện giờ thậm chí chúng ta còn không biết đối phương đã có trong tay bao nhiêu tin tức nữa." Tô Khiết vẫn luôn là người đi một bước tính ba bước, cô phân tích hết những tình huống tương lai có khả năng xảy ra cho Liễu Ảnh nghe.

"Vậy cậu cảm thấy kẻ này nhắm vào Bùi Doanh? Hay là nhắm vào Bùi Dật Duy?" Toàn thân Liễu Ảnh cứng đờ, sắc mặt thoắt biến, vẻ mặt cô ấy bây giờ trông có hơi kỳ lạ.

"Hiện giờ thì tớ chưa rõ nữa, cần điều tra xong hết rồi mới nói được." Dù sao Tô Khiết cũng chỉ vừa nhận được tin, cô còn chưa tra xét gì đã đến tìm Liễu Ảnh ngay rồi, nên mọi thứ mà Tô Khiết biết không còn không nhiều bằng Liễu Ảnh.

"Sao thế? Có phải cậu biết cái gì phải không? Có phải cậu nghi ngờ người nào rồi không?" Tô Khiết nhìn vẻ mặt Liễu Ảnh mà đoán, dáng vẻ lúc này của Liễu Ảnh chỉ thiếu điều viết hết mọi chuyện lên mặt mà thôi.

Sắc mặt Liễu Ảnh thoắt biến, cô ấy ngẩng phắt đầu lên nhìn Tô Khiết: "Cậu nghĩ, có khi nào là Tư Đồ Không làm hay không?"

Liễu Ảnh nghĩ về lúc Tư Đồ Không nhắc đến chuyện của Bùi Dật Duy ở biệt thự, rõ ràng là Tư Đồ Không đã biết hết về chuyện Bùi Dật Duy giết người rồi đi tự thú.

Mà sau khi cô ấy vừa rời đi chẳng được bao lâu thì trên Internet đã lan truyền thông tin cả rồi, lúc đồng nghiệp của cô ấy gọi đến đã nói rõ ràng là bên phía cảnh sát sẽ xử lý mọi việc trong âm thầm, không đem chuyện này ra ngoài sáng. Cho nên, nó khiến cô ấy không thể không nghi ngờ Tư Đồ Không.

Nghi ngờ rằng Tư Đồ Không cố ý làm như thế vì để ép cô ấy quay trở về.

Tư Đồ Không có động cơ để làm như vậy, hơn nữa, Tư Đồ Không vốn đã biết rõ chuyện này rồi.

"Tại sao cậu lại cảm thấy là Tư Đồ Không làm kia chứ? Anh ta có lý do làm như thế à?" Tô Khiết thoáng sững sờ. Cô không tiếp xúc mấy với Tư Đồ Không nên không hiểu biết lắm về anh ta. Tô Khiết quả thật không nghĩ ra lý do Tư Đồ Không lại làm như vậy.

Nói đúng ra thì Tư Đồ Không và Bùi Dật Duy chẳng có qua lại gì với nhau, còn Tư Đồ Không và Bùi Doanh thì lại càng không thể có quan hệ gì được, vậy nên, bảo rằng thủ phạm của chuyện này là Tư Đồ Không thì quả là khó hiểu.

"Anh ta có đấy." Liễu Ảnh nói bằng giọng chắc nịch, bởi vì trước đó Tư Đồ Không đâu chỉ lấy Bùi Dật Duy ra uy hiếp cô ấy có một lần.

Đôi môi Liễu Ảnh mấp máy, thoáng do dự, rồi sau đó cất tiếng: "Tớ thích Bùi Dật Duy..."

Liễu Ảnh nói dứt mấy từ này thì khựng lại, e dè nhìn Tô Khiết, sợ Tô Khiết sẽ tức giận.

Lông mày Tô Khiết khẽ nhướng lên, quả thật khá bất ngờ với câu trả lời này của Liễu Ảnh. Trước giờ cô không hề biết chuyện Liễu Ảnh thích Bùi Dật Duy, nhưng ngoài việc bất ngờ ra thì Tô Khiết cũng chẳng có bất kỳ phản ứng nào khác.

"Cậu... không tức giận sao?" Liễu Ảnh không thấy dấu hiện giận dữ nào trên gương mặt Tô Khiết cả, không thể nhịn được mà cất tiếng hỏi cô.

"Tại sao tớ lại giận chứ?" Tô Khiết không khỏi bật cười: "Việc cậu thích Bùi Dật Duy là quyền tự do của cậu mà. Thích một người nào phải chuyện sai trái, hơn nữa cậu vẫn luôn thích thầm người đó, ngay cả tớ cũng không nhìn ra được, có thể thấy cậu đâu hề muốn sự yêu thích của cậu gây ảnh hưởng cho bất kỳ ai. Vậy thì cớ sao tớ phải giận kia chứ? Chưa nói đến chuyện tớ và Bùi Dật Duy đã chia tay rồi, thậm chí dù bây giờ tớ vẫn còn quen Bùi Dật Duy đi nữa thì chuyện cậu thích anh ta cũng đâu có gì sai. Tớ không giận dỗi gì đâu."

"Tô Khiết, cảm ơn cậu, lúc nào cậu cũng đứng trên lập trường của tớ mà nghĩ cho tớ cả." Sống mũi Liễu Ảnh cay cay, lòng cảm động. Nếu đổi lại là một ai khác, ắt hẳn sẽ không nghĩ như thế đâu, chỉ có mỗi Tô Khiết là thực sự nặng lòng vì cô ấy.

"Khờ quá đi thôi." Tô Khiết nhìn cô ấy, nở nụ cười, nụ cười ấy còn mang theo vài phần cưng chiều. Suy nghĩ của Liễu Ảnh vẫn luôn giản đơn như vậy, tốt đẹp như vậy.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-3668 )