← Ch.3098 | Ch.3100 → |
Chương 3115
Trái tim của Lâm Bối hơi tối lại, mắt hơi cụp xuống, không có nói gì, mà hơi dùng sức giãy khỏi anh, sau đó rảo bước rời đi.
Cô thật sự không cho được, cho nên cô chỉ có thể không cho bất cứ hy vọng nào ngay từ đầu!
Đường Lăng nhìn bóng lưng rời đi của cô, đôi mắt hơi nheo lại, khóe môi nhếch lên cũng nhiều thêm vài phần ý lạnh.
Anh rút điện thoại ra, tìm ra một số điện thoại hôm nay vừa mới lưu, gọi đi.
"Cậu Đường?" Đầu dây bên kia rất nhanh đã nhắc máy, nhưng giọng nói lại mang theo vài phần nghi hoặc, anh ta đáp ứng Đường Lăng trong vòng ba ngày sẽ cho anh kết quả, nhưng bây giờ chưa đến nửa ngày, Đường Lăng đã không nhịn được mà gọi tới.
Đường Lăng không giống người không nhịn được như vậy.
"Anh giúp tôi tra trong hoàng thất hôm nay có phải xảy ra chuyện gì không?" Đường Lăng nghe ra sự nghỉ hoặc của người đó, có điều anh không có giải thích, mà trực tiếp nói ra dụng ý của mình.
"Chuyện trong hoàng thất? Cũng là có liên quan đến tiểu vương tử sao?" Người có thể được Nguyễn Hạo Thần xem trọng và giới thiệu cho Đường Lăng tự nhiên không phải là nhân vật đơn giản, Đường Lăng không có nói nhiều, người đó đã đoán ra đại khái.
Mắt của Đường Lăng hơi lóe lên, nói thật, anh cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì, dù sao vừa rồi khi Lâm Bồi nghe điện thoại tránh anh, anh cũng không phải là người bắt lịch sự, không thể đi nghe lén.
Có điều, nhìn phản ứng vừa rồi của Lâm Bối, chắc là có liên quan đến cô.
"Ừm." Đường Lăng thấp giọng đáp một tiếng, khóe miệng của anh mim lại, cuối cùng vẫn không thể nhịn được, lại hỏi một câu: "Chuyện đó có manh mối chưa?"
"Cậu cả Đường, tôi trước đó đã nói trong ba ngày cho anh đáp án, đó đã là tốc độ nhanh nhát tôi có thể đạt tới, nhưng bây giờ thời gian chưa đến nửa ngày, đó dù sao là chuyện liên quan đến chuyện riêng tư của tiểu vương tử, hơn nữa tiểu vương tử này làm việc luôn rất cẩn trọng." Người của đầu dây bên kia hiếm khí nở nụ cười, hơn nữa cũng hiếm khi nói câu dài như vậy.
"Tôi biết rồi, anh tiếp tục tra đi, không…" Cậu cả Đường trước giờ sét đánh cũng không biến sắc trong mắt đã nhiều thêm vài ngại ngùng, anh muốn nói không vội, nhưng miệng mắp máy máy lần, cuối cùng từ đó không nói ra được.
"Được rồi, tôi biết cậu cả Đường vội, tôi nhất định sẽ nhanh chóng điều tra." Tuy lời của cậu cả Đường không có nói hết, nhưng người của đầu dây bên kia rõ ràng hiểu Đường Lăng muốn nói gì, lúc này trong giọng nói của anh ta rõ ràng nhiều thêm vài phần nghiêm túc.
Đường Lăng không nói gì nữa, trực tiếp cúp máy.
Lâm Bối về đến nhà đã là một tiếng sau, đây là một căn biệt thự ba tầng, biệt thự rất xa hoa, vị trí cũng rất đẹp, đây là căn biệt thự khi cô ở bên cạnh đại vương tử vào năm thứ ba đại vương tử sai người chuẩn bị cho cô, sau đó mẹ trực tiếp chuyển đến đây.
Có điều quá nửa vẫn ở trong căn chung cư nhỏ trước đây, mấy năm này, số lần cô đến đây hình như càng lúc càng ít.
Có điều mẹ dường như cũng không có quá đề tâm, bởi vì cuộc sống của mẹ càng lúc càng đầy đủ, khu biệt thự này có không ít các phu nhân cao quý sinh sống, cuộc sống bình thường của mẹ chính là cùng những phu nhân cao quý đó đi dạo phố, cùng đi spa, cùng đánh mạt chược, cả ngày đều rất bận, không có thời gian quản cô.
Giống như chuyện gọi điện cho cô kêu cô trở về vậy, cô đã rất lâu không có tới đây rồi!!!
Lâm Bối đứng ở bên ngoài, không có vội đi vào, đột nhiên cảm thấy có hơi xót xa.
Trong nhà sáng trưng, dường như tất cả đèn trong đại sảnh đều mở, Lâm Bồi đứng ở đó một lúc lâu, vẫn không có đẩy cửa đi vào.
← Ch. 3098 | Ch. 3100 → |