← Ch.1394 | Ch.1396 → |
CHƯƠNG 1407
Lúc này, sắc mặt của Hộ pháp mặc đồ tím ở đối diện thay đổi.
Vương Hạo vậy mà có thực lực Đăng Vân Cảnh, hơn nữa khí tức vần đang không ngừng tăng lên.
Đây chính là dị huyết của nhà họ Vương sao?
Có thể khiến một người bình thường trong vài phút ngắn ngủi biến thành cường giả Đăng Vân Cảnh?
Không ít người nhìn một màn này với ánh mắt cháy bỏng, nếu mình có thể có được dị huyết của nhà họ Vương, vậy sẽ có tình huống gì?
Lúc này, có rất nhiều người hiểu được, chẳng trách Thiên Đình sẽ luôn để ý nhà họ Vương không rời.
Chẳng trách Thiên Đình luôn dùng thần huyết làm thí nghiệm.
Một số người của cổ tộc ẩn thế vần chưa ra tay, lúc này hoàn toàn hiểu rôi.
Huyết mạch truyền thừa của Hiên Viên tộc và nhà họ Vương là chí bảo.
Người của Hiên Viên tộc và người của nhà họ Vương chính là bảo dược hình người!
Mà lúc này khí tức của Vương Hạo cuối cùng ổn định lại, nhưng tóc của ông ta đã bạc trắng, dung mạo trở nên vô cùng già nua.
Nhưng khí tức lại trở nên rất khủng bố.
Ông ta sử dụng cấm thuật của nhà họ Vương, thông qua thủ đoạn cực đoan như thiêu đốt lực lượng sinh mệnh của mình để kích thích dị huyết, từ đó có thể toàn bộ kích phát tiêm năng của dị huyết.
Rắc.
Trong cơ thể của Vương Hạo hình như lại có một xiềng xích vỡ ra.
Khí tức của ông ta hoàn toàn ổn định lại.
Mạnh hơn Đăng Vân Cảnh.
Trên Đăng Vân Cảnh!
Hai mặt Vương Bác Thần nhìn chằm chằm ông ta.
Không có lên tiếng.
Vương Hạo ông rốt cuộc muốn làm gì?
Ông cho rằng nói những lời này, làm những việc này thì tôi sế tha thứ cho ông sao?
Không, tôi mãi mãi sẽ không tha thứ cho ông.
Mãi mãi sẽ không!
“Đây chính là cảnh giới trên Đằng Vân Cảnh = Linh Đài Cảnh sao?"
Mà Khương Lạc Trần có hơi thất vọng lại có chút thoải mái.
Có lẽ điều này đối với Hạo mà nói, là một loại giải thoát.
Những năm nay, khổ cho nó rồi.
Chỉ là lúc đầu sư phụ vào thời khắc then chốt cuối cùng, có sử dụng cấm thuật không?
Haizz.
Thiên Đình đáng chết!
“Hạo.
Vương Kinh Hồng nước mắt giàn dụa, mặc kệ lựa chọn của Vương Hạo năm đó như nào, có sai hay không, đó đều là con trai của ông ta.
Ở trong mắt của ba, con cái mãi mãi đều là đứa trẻ.
← Ch. 1394 | Ch. 1396 → |