← Ch.2399 | Ch.2401 → |
Chương 2651:
Nghe Thượng Quan Phó nói thế, Thượng Quan Hoàng mới thở ra một hơi.
Bên nhà họ Lý, Lý Giang Hùng trở về liền tới một gian phòng tu luyện bí mật, gặp mặt Lý Trọng.
“Bố, con đã gặp được Dương Thanh, đồng thời cũng đã nói lại âm mưu của Hoàng tộc họ Thượng Quan cho cậu ta nghe”, Lý Giang Hùng nói với Lý Trọng.
Lý Trọng khẽ gật đầu: “Nhưng như vậy còn chưa đủ, chúng ta cần phải thêm chút củi lửa, triệt để khơi dậy lòng thù địch của Dương Thanh với Hoàng tộc họ Thượng Quan”.
Lý Giang Hùng lập tức cả kinh, hỏi: “Bố, bố định làm gì?”
Lý Trọng cười nhạt, không giải thích gì thêm, chỉ nói: “Con cứ chờ coi là được rồi”.
Tối hôm đó, Dương Thanh đang ngồi trong phòng tu luyện. Nay anh đã hoàn toàn khống chế được thời gian sử dụng tầng thứ nhất trong phép hô hấp của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh.
Hơn nữa, anh cũng đã nỗ lực cưỡng chế bản thân tu luyện tầng thứ hai của phép hô hấp, nhưng trước sau vẫn không thể thành công, điều này làm anh thấp thỏm không yên.
“Chẳng lẽ, mình thực sự không có cách nào tu luyện sao?”, Dương Thanh lẩm bẩm.
Anh luôn có ảo giác, thân thể của mình giống như một cái sàng, hơi thở võ thuật ngưng tụ qua tầng thứ nhất trong phép hô hấp của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh hoàn toàn không cách nào giữ lại trong thân thể, trừ tác dụng làm dịu gân cốt của anh, nó không có bất cứ công hiệu nào khác.
Thậm chí, anh còn có thể cảm nhận được rất rõ ràng, sau khi được Đại Đạo Thiên Diễn Kinh xoa dịu, gân cốt của mình đã mạnh hơn trước, chưa biết chừng đã đạt tới độ mạnh của gân cốt trong thân thể cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh rồi cũng nên.
Nhưng thân thể anh vẫn không cách nào lưu giữ lại hơi thở võ thuật, dù gân cốt có mạnh cỡ mấy cũng không thể đối kháng được với cao thủ Siêu Phàm Cảnh chân chính.
“Nhưng hiện tại mình có thể dùng thân mình chống lại cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh rồi, hẳn cũng không có vấn đề gì. ” Dương Thanh tự an ủi bản thân.
Đúng lúc này, một luồng hơi lạnh kinh nguoiwf bao trùm thân thể Dương Thanh, sắc mặt anh tức thì biến đổi kịch liệt, anh quát lớn: “Ai?”
“Kẻ giết mày!”
Một giọng nói âm trầm bỗng vang lên trong phòng, giây tiếp theo, một cao thủ mặc bộ đồ đen như trời đêm xuất hiện trong tầm mắt Dương Thanh.
“Là ông à!”
Dương Thanh vừa thấy rõ gương mặt kia, lập tức biến sắc.
Bởi vì cao thủ mặc đồ đen đứng trước mắt này, Dương Thanh đã từng gặp mặt. Đây là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bên cạnh Thượng Quan Hoàng, hầu như mỗi lần Thượng Quan Hoàng ra ngoài đều có thể thấy người này đứng sau lưng, tên là Lý Thái Bạch.
Lúc này, Lý Thái Bạch đột ngột xuất hiện trong phòng anh, sắc mặt còn đằng đằng sát khí, đây không phải là muốn thử Dương Thanh mà thật sự muốn giết anh.
Sắc mặt Dương Thanh trở nên khó coi, lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lý Thái Bạch, nói: “Đêm hôm khuya khoắt ông xông vào phòng tôi, còn muốn giết tôi, Thượng Quan Hoàng có biết chuyện này không?”
“Hay là, ông đã sớm phản bội Thượng Quan Hoàng, có người bảo ông ra tay với tôi? Nếu có thể giết tôi thì là tốt nhất, nếu không giết được thì vẫn có thể khơi lên mối thù giữa tôi và Hoàng tộc họ Thượng Quan?”
Con ngươi của Lý Thái Bạch co rút lại, lão ta không ngờ, Dương Thanh chỉ vừa nhìn thấy lão ta liền đoán được mục đích của lão.
“Quả đúng thế rồi!”
Dương Thanh cũng chỉ định thử một phen, nhưng từ ánh mắt Lý Thái Bạch, anh đã nhận ra chân tướng sự việc.
Nơi này dù sao cũng là Hoàng phủ họ Thượng Quan, nếu Thượng Quan Hoàng thật sự muốn giết anh thì đã sớm ra tay rồi, chẳng cần đợi đến lúc này. Hơn nữa, nếu Thượng Quan Hoàng muốn ra tay giết anh, chí ít cũng sẽ phái một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh mà không phải chỉ phái một gã cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
← Ch. 2399 | Ch. 2401 → |