Vay nóng Tima

Truyện:Xuyên Nhanh – Quyến Rũ - Chương 755

Xuyên Nhanh – Quyến Rũ
Trọn bộ 834 chương
Chương 755
0.00
(0 votes)


Chương (1-834)

Siêu sale Shopee


Chung Man Lê tức tới nhảy dựng lên, chửi rằng: "Dương Thiên, anh mặt dày quá đấy! Bây giờ anh dẫn tiểu tam tới trước mặt Am Am, không chia tay lẽ nào để Am Am uất ức chấp nhận người phụ nữ của anh à?"

Dương Thiên khó chịu nhìn cô một cái, Chung Man Lê bị ánh mắt anh ta làm cho sững sờ, không biết tại sao, không nói ra lời còn lại nữa.

Lông mày Trì Am hơi cau lại, Chung Man Lê chỉ là một người bình thường, Dương Thiên là tu sĩ, chỉ cần để lộ chút khí thế của tu sĩ, người bình thường sẽ sợ hãi theo bản năng, đây là một dạng trấn áp.

Cô kéo Chung Man Lê ra sau lưng, nói với Dương Thiên: "Ngày đó tôi đã nói rất rõ ràng rồi, chúng ta đã chia tay. Còn nữa, bây giờ tôi đã có bạn trai rồi, chính là anh ấy." Trì Am khoác lấy tay Tư Ngang, cố ý cười ngọt ngào: "Anh ấy không giống anh, anh ấy một lòng một dạ với tôi, sẽ không để người phụ nữ khác làm tổn thương tôi, cũng sẽ không có chuyện tôi nằm viện mà chẳng thèm ngó một cái, càng không dẫn người phụ nữ từng tổn thương tôi tới trước mặt tôi..."

Có rất nhiều sinh viên bị hấp dẫn tới đây nghe thấy lời này, ánh mắt nhìn Dương Thiên đầy vẻ khinh bỉ.

Tuy rằng bọn họ cười nhạo một hoa khôi như Trì Am lại hẹn hò với loại bạn trai ngựa đực lăng nhăng, nhưng chỉ cần là người có tam quan bình thường đều hiểu chuyện mà Dương Thiên làm đáng ghét ra sao, cho nên cũng không trách người ta chia tay anh ta, bây giờ người ta tìm được bạn trai một lòng một dạ với mình rồi, tên Dương Thiên lại quấn lấy không buông, đúng là chẳng phải là người.

Dương Thiên không hề nghe thấy những lời Trì Am nói sau đó, anh ta giống như Long Linh Nhi, khi cuối cùng cũng phát hiện ra thì cả cơ thể đều căng chặt.

Sắc mặt Dương Thiên khó coi vô cùng, anh ta cất lời nói: "Am Am, người này là..."

"Bạn trai tôi đó." Trì Am cười ngọt ngào, trong âm thầm cũng có chút cảnh giác.

Dương Thiên và Long Linh Nhi đều là tu sĩ, chắc có thể cảm nhận được Tư Ngang khác người bình thường, nếu như bọn họ muốn gây khó dễ, đương nhiên cô cũng sẽ không khách sáo. Để bảo vệ người đàn ông của mình, Trì Am cũng định sẽ đánh liều luôn.

Mà người đàn ông được cô khoác tay thì lại rất bình tĩnh, vẫn cầm ô che nắng lọt qua hàng cây cho cô, sắc mặt lạnh nhạt.

Dáng vẻ lạnh nhạt bình tĩnh này của anh khiến Dương Thiên không nhịn được nghi ngờ, anh ta cảm thấy, người đàn ông không rõ lai lịch này chắc chắn là cái người đưa Trì Am đi ở con hẻm ngày đó, lẽ nào là tên ma tu đó sao? Nhưng bây giờ tên đó không ra tay, hơi thở trên người quá ôn hòa, không hề cảm nhận được hơi thở của ma tu, nhất thời cũng không dễ phán đoán được.

Trì Am mất tích nhiều ngày như vậy, anh ta nghĩ đủ mọi cách để tìm cô, thậm chí còn treo thưởng trên "Nhật báo tu chân", lại không có chút tin tức nào, khi đó anh ta gần như tưởng rằng có thể Trì Am không còn ở Hoa Quốc nữa, ai mà biết được sau khi mất tích nửa tháng, cô quay trở lại, bên cạnh còn có một người đàn ông kì lạ.

Dương Thiên nói với sắc mặt khó coi: "Am Am, lẽ nào em vì khiến anh tức giận mà tùy tiện tìm một người đàn ông để hẹn hò..."

"Ai nói là tìm lung tung cơ?" Trì Am ngắt lời anh ta: "Dương Thiên, tôi thực sự thích anh ấy, giống như anh từng cứu tôi khi đó vậy, anh ấy cũng từng cứu tôi..."

Dương Thiên kinh ngạc nhìn cô, làm gì có chuyện không hiểu được ý cô, lẽ nào ngày đó sau khi Trì Am bị ma tu bắt đi, được người đàn ông này cứu ư? Thế thì rõ ràng rồi.

Sau khi Dương Thiên tự cho rằng mình đã hiểu được, tuy rằng anh ta vẫn kiêng dè Tư Ngang, nhưng nghĩ tới thực lực mình có, cũng không kiêng dè nhiều nữa, tiếp tục nói với Trì Am: "Am Am, anh không chấp nhận chia tay, em vẫn là bạn gái của anh, anh tin em và người đàn ông này không thực sự yêu đương, anh..."

"Xấu trai còn lắm chuyện!"

Một giọng nói lạnh lùng ngắt lời Dương Thiên, khiến Dương Thiên nghẹn lại, đằng đằng sát khí nhìn về phía người nói.

Những người xung quanh cũng bị lời nói sắc nhọn này làm cho kinh hãi, sau đó không biết tại sao lại có chút buồn cười.

Long Linh Nhi im lặng cuối cùng cũng không nhịn được nữa: "Anh nói cái gì? Không cho phép anh nói Dương Thiên như vậy!"

Tư Ngang tiếp tục nói ác độc: "Xấu trai xấu gái còn lắm chuyện, tôi nói sai à? Còn cô nữa, chuyện cô hại Am Am phải nằm viện, tôi vẫn còn nhớ đấy." Nói rồi, anh vươn tay về phía Long Linh Nhi, đầu ngón tay có thứ gì đó bắn ra.

Con ngươi Long Linh Nhi phóng to, Dương Thiên vô thức ôm lấy eo cô ta nhanh chóng lùi về phía sau, chỉ là tốc độ của anh ta có nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng gió, thứ vô hình vô dạng như cơn gió đó lập tức xâm nhập vào cơ thể của Long Linh Nhi.

Trên mặt Long Linh Nhi lộ ra vẻ đau đớn, đột nhiên không nhịn được mà thốt lên sau đấy phun ra một ngụm máu.

Đám người đều ngây dại.

Tay Dương Thiên túm lấy cổ tay của Long Linh Nhi, thấy mạch tượng của cô ta vô cùng hỗn loạn, trong người có một luồng khí kì lạ đang đụng chạm khắp nơi, không ngừng phá hoại gân mạch của cô ta, cắn nuốt linh khí trong người cô ta, lập tức khiến cho hơi thở của cô ta trở nên yếu ớt, sắc mặt dần ngả vàng.

Dương Thiên giật mình kinh hãi, tình trạng của Long Linh Nhi vô cùng nguy hiểm, anh ta cũng mặc kệ những chuyện khác, bế bổng cô ta lên, liếc Tư Ngang một cái nhìn đầy sát khí rồi nhanh chóng rời đi.

Người xung quanh đều không biết xảy ra chuyện gì, nhìn mà mơ mơ hồ hồ, nhưng thấy cái tên cặn bã Dương Thiên này cứ nói không chia tay, nhưng chớp mắt đã bế người phụ nữ khác nhanh chóng chạy đi, đều cảm thấy tên đó cặn bã không chịu được, phụ nữ nào hẹn hò với anh ta thì đúng là xui xẻo.

Trì Am nhìn bọn họ rời đi, sau đó quay đầu nhìn sang người đàn ông bên cạnh, bởi xung quanh còn có rất nhiều người bình thường nên cuối cùng vẫn không tiện nói gì.

Trò chuyện với mấy người Chung Man Lê một lát, sau đấy Trì Am và Tư Ngang cùng rời khỏi trường học.

Đi trên đường, nhân lúc không có người, Trì Am hỏi: "Ban nãy anh làm gì Long Linh Nhi kia vậy?"

"Trừng phạt nhỏ chút thôi." Anh nói với giọng hờ hững, lời nói ra vô cùng tùy hứng: "Ai bảo cô ta làm hại em, đáng đời!"

Anh không cho phép có người làm hại tới cô.

Trì Am muốn nói chút gì đó nhưng thấy nói gì cũng uổng phí cả. Tuy rằng biết thân phận của Long Linh Nhi, bây giờ cô ta bị thương tới như vậy, chắc tổ chức Thanh Long sẽ không để yên, nhưng cô vẫn vui sướng không chịu nổi.

Cùng lắm thì người của tổ chức Thanh Long tới gây sự, cô gây sự lại là được.

Thế là cô nhanh chóng bỏ qua chuyện này, vẫn còn tâm trạng nói đùa với anh: "Em con tưởng lúc anh thấy Dương Thiên sẽ giết anh ta luôn chứ."

Ai biết được người đàn ông lại nói với giọng đương nhiên: "Phải giết anh ta, nhưng không phải bây giờ."

"Hả, vì sao vậy?" Trì Am không biết người đàn ông này thay đổi từ lúc nào.

"Người phụ nữ kia là con gái của người đứng đầu tổ chức Thanh Long, cô ta bị thương sẽ liên lụy đến rất nhiều việc, Dương Thiên sẽ không có kết cục tốt đẹp được đâu, cứ để anh ta xui xẻo một trận, sau đó giết anh ta sau." Anh hờ hững nói.

Trì Am: "..."

Chỉ số thông minh của người đàn ông này... Hình như hoàn toàn không có vấn đề gì cả, bây giờ cũng đã biết vờn qua vờn lại để hại người khác rồi, lẽ nào tinh thần của anh đã phục hồi rồi sao?


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-834)