Vay nóng Tinvay

Truyện:Con Rể Quyền Quý - Chương 2223

Con Rể Quyền Quý
Hiện có 3072 chương (chưa hoàn)
Chương 2223
0.00
(0 votes)


Chương (1-3072 )

Siêu sale Shopee


Chương 2256:

Trương Thác cũng lười giải thích với bọn họ, chờ đến sau khi rời khỏi nơi này thì mọi người sẽ là người của hai thế giới khác nhau, cho nên đời này chưa chắc đã gặp mặt nhau một lần nữa.

Cứ như vậy, vài ngày lại trôi qua, mục đích chính của Trương Thác chính là chữa thương cho bản thân mình, thỉnh thoảng sẽ rời khỏi nhà an toàn đi nhìn bên ngoài vài lần.

Trên đường đi, quả thực có người điều tra căn nhà này, thế nhưng bốn người đồng đội mới tới của người phụ nữ tóc ngắn đã nhẹ nhàng đem người đuổi đi. Mỗi ngày bốn người đàn ông ra ngoài đi thu thấp một ít tin tức, sau đó tiến hành phân tích mục tiêu ở trong nhà an toàn.

Đúng lúc Trương Thác ở trong nhà an toàn đến ngày thứ 7 thì đám người phụ nữ tóc ngắn quyết định ra tay.

Tuy rằng người phụ nữ tóc ngắn cùng với bốn tên đồng đội còn lại nói qua rằng Trương Thác phải theo chân bọn họ hợp tác, thế nhưng không có ai để ý tới đương sự hợp tác này.

Còn về người phụ nữ tóc vàng, tuy rằng miệng vết thương của cô ta đã khép lại, thế nhưng không thể tham gia loại hành động này được, hơn nữa bản thân cô ta cũng không phải là thành viên chiến đấu nên bị bắt ở lại trong nhà an toàn, còn Trương Thác cũng giống như vậy.

Khoảng một tuần gần đây trông người phụ nữ tóc vàng tiều tụy không ít, bởi vì cơn nghiện phát tác nên cô ta không thể ngủ được, đồng thời cũng không ăn nổi được gì, cô ta chỉ cuộn mình trên giường. Vốn dĩ là một cô gái xinh đẹp, thế mà bảy ngày qua bị tra tấn đến khốn khổ, thân thể của cô ta cũng không còn chút mỹ cảm nào, còn ánh mắt thì mờ mịt, vô định.

Trương Thác thở dài, anh vô cùng chán ghét đối với mấy cái độc dược này nọ bởi vì chỉ cần tùy ý là đã phá hủy cả một con người, hủy diệt một gia đình. Trước kia khi Trương Thác còn hoạt động ở trong thế giới ngầm, bất cứ ai chạm phải độc thì Trương Thác sẽ tiện tay giải quyết luôn.

Trương Thác đi tới bên cạnh người phụ nữ tóc vàng, nhìn thẳng vào ánh mắt của đối phương nói: "Rất nhanh chuyện ở đây sẽ xong thôi, đến lúc đó thì cô có thể trở về đi nghỉ ngơi một khoảng thời gian, mọi chuyện sẽ trở lại như xưa thôi"

Người phụ nữ tóc vàng cuộn tròn thân thể lại, há miệng thở dốc, cuối cùng phun ra hai chữ: "Cảm ơn"

"Đi thôi, chúng ta không thể đợi ở nơi này được nữa"

Trương Thác giữ chặt lấy cánh tay của người phụ nữ tóc vàng: "Ở cái trấn nhỏ này, ý thức của cư dân bản địa ở đây rất mạnh nên gương mặt của những người Đông Hòa xa lạ đã sớm bị bọn họ chú ý tới rồi. Một khi ra tay thì sẽ có người tìm tới nơi này, hơn nữa hành động của bọn họ chỉ sợ là sẽ thất bại…"

Trương Thác nói xong thì khẽ nhìn thoáng qua vách tường, suốt bảy ngày ở trong này, năm người người phụ nữ tóc.

ngắn vẫn luôn lập ra một kế hoạch hành động, Trương Thác vãn luôn để ý tới kế hoạch này, rất chặt chẽ, nhưng vẫn xuất hiện lỗ hổng, tuy rằng lỗ hổng này rất nhỏ nhưng lại chính là điểm trí mạng.

"Thất bại?" Người phụ nữ tóc vàng lắc đầu: "Sẽ không đâu, đội trưởng làm việc rất cẩn trọng, không thể thất bại được"

"Đương nhiên" Trương Thác gật đầu: "Nếu lần này thất bại thì không phải sẽ mất mạng sao, có thể sống tới bây giờ xem như cũng không quá thất bại"

Người phụ nữ tóc vàng sửng sốt, sau đó trong mắt xuất hiện một tia ảm đạm, nếu nói trong này ai là người tín nhiệm Trương Thác nhất thì đó chính là người phụ nữ tóc vàng.

"Đi thôi" Trương Thác lôi kéo người phụ nữ tóc vàng đứng dậy, hai người mở cửa nhà an toàn ra, sau đó đi ra ngoài.

Không có một ai ở tầng một cả, đúng lúc Trương Thác mở cửa ra thì ánh mắt trời chiếu xuống khiến cho Trương Thác cảm thấy vô cùng thoải mái, người phụ nữ tóc vàng cũng lộ ra dáng vẻ thỏa mãn, suốt bảy ngày qua cô ta vẫn luôn ở trong căn phòng an toàn âm u.

Khi mặt trời ló dạng, Trương Thác mang theo người phụ nữ tóc vàng đi tới một góc của trấn nhỏ.

"Chúng ta sẽ đi đâu?" Người phụ nữ tóc vàng ở phía sau Trương Thác, ánh mắt toát lên sự khiếp sợ, cô ta đã suýt chút nữa mất mạng ở nơi này, lại còn bị người hại ra thành dáng vẻ này nên cô ta sinh cảm giác ghê sợ cái trấn nhỏ này.

"Đi tìm xe trước đã" Trương Thác đã có sẵn hướng đi: "Mấy ngày nay tôi đã quan sát hướng đi của dòng xe cộ nên đã vạch ra được một tuyến đường khá tốt, có xe đi thì rời khỏi đây sẽ dễ dàng hơn"


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-3072 )