Vay nóng Tima

Truyện:Con Rể Quyền Quý - Chương 1727

Con Rể Quyền Quý
Hiện có 3072 chương (chưa hoàn)
Chương 1727
0.00
(0 votes)


Chương (1-3072 )

Siêu sale Lazada


Chương 1757:

Sau khi Tổ Lâm rời đi, Bạch Trình xuất hiện trước cửa phòng.

"Chú Pease, chú khuyên cậu ấy thế nào cũng không có tác dụng đâu. Trong khoảng hai mươi ngày qua, cậu ấy đã một mình huấn luyện riêng cho một số tử sĩ. Lần này đi thí luyện, đơn giản chỉ là vì muốn đạt được mục đích nào đó mà thôi.

Cậu ấy cho rằng những tử sĩ này có thể bảo vệ cậu ấy an toàn, thực sự là quá ngây thơ và nực cười mà"

Pease không tiếp tục nói về chủ đề này nữa lão đại đã trở về rồi" Đột nhiên Bạch Trình nói.

"Đúng "Trở về rồi sao? Ở đâu?" Pease ngạc nhiên, ngay lập tức tỏ ra vui mừng. Khi tết đến, bọn họ đều ở Châu Xuyên đợi, ngày bảy tháng bảy âm lịch bọn họ đi tìm Trương Thác, kết quả lại được Lâm Ngữ Lam báo răng anh đã rời đi rồi.

Trương Thác rời đi đã hơn nửa tháng, trong thời gian này không ai có thể liên lạc với anh, khiến Pease và những người khác vô cùng lo lắng.

Bây giờ Trương Thác đã trở về an toàn, Pease vô cùng vui mừng.

Pease vội hỏi: "Trở về từ khi nào vậy? Tại sao tôi lại không biết?"

Bạch Trình giải thích: "Lão đại không thông báo cho ai cả, một mình chạy tới khu vực cấm. Không phải hôm qua ông hỏi tại sao đột nhiên lại bắt đầu thí luyện ma quỷ sao, chính lão đại đã thông báo cho tôi đấy"

"Cậu có biết Thác định làm gì không?" Pease khó hiểu, không hiểu tại sao Trương Thác lại đột ngột thông báo bắt đầu thí luyện như vậy.

Bạch Trình lắc đầu: "Tôi cũng không biết lão đại định làm gì. Anh ấy khiến chúng ta không thể tìm được anh ấy, sau khi ra khỏi khu vực cấm anh ấy sẽ lại rời đi"

Pease khế cau mày suy nghĩ: "Rốt cuộc Thác định làm cái gì đây?"

Khu vực cấm của đảo Quang Minh là lối vào nhà giam địa ngục mà Trương Thác đã phân chia vào lúc đó.

Bên trong nhà giam địa ngục.

"Ha ha, tên nhóc này, ông đây còn tưởng rằng cậu không trở về nữa chứ!" Một người đàn ông vóc dáng thấp nhỏ cười lớn, chính là người dẫn theo Trương Thác khi mới vào trong nhà giam địa ngục.

"Đúng vậy, đã lâu rồi không trở về, chị còn tưởng rằng cậu đã quên mọi người rồi" Chị Po trừng mắt nhìn Trương Thác.

Trong địa ngục, những lão quái vật này đều nói mấy câu phàn nàn, trách cứ Trương Thác đã không gặp, nhưng dù nói như vậy, nhìn ánh mắt của họ, không ai thực sự trách cứ Trương Thác cả, trên mặt mọi người đều vô cùng vui vẻ.

Trương Thác đưa tay gãi gãi đầu, tất cả những người này đều là tiền bối của anh, anh biết ơn họ, lúc trước anh ở đây, mọi người đều cố gắng luyện tập cùng anh, giúp anh nâng cao thực lực.

"Được rồi, mấy người này, ai cũng cười đến mức không ngậm miệng lại được rồi kìa, còn ở đó trách cứ Trương Thác, ở ngoài bận rộn, có thể trở lại gặp chúng ta một lần đã là trọng tình trọng nghĩa lắm rồi" Huyền Thiên Lân xua tay, ánh mắt nhìn Trương Thác vô cùng vui mừng.

"Lão đại Huyên Thiên Lân, không phải chúng ta ở đây rất chán sao? Chúng ta đã xem hết mấy thứ lần trước Thác mang tới cho chúng ta rồ, Thác, còn mấy món lần trước nữa không? Mấy cái đó thật sự rất đẹp" Chị Po cầm lấy chiếc ipad tiền đến trước mặt Trương Thác.

Trương Thác cười to một tiếng: "Các vị tiền bối, lần này mọi người sẽ không cảm thấy chán đâu, xem tôi mang cái gì đến cho mọi người này!"

Trương Thác lấy ra một chiếc hộp lớn, trong chiếc hộp có hàng trăm cái điện thoại di động.

Trương Thác mở miệng nói: "Hiện tại, tháp tín hiệu đã được xây dựng phía trên nhà giam, tín hiệu có thể truyền tới rồi"

Trương Thác nói xong, cầm điện thoại di động lên: "Từ nay về sau, chỉ cần mọi người cầm chiếc đồ chơi nhỏ này, bất cứ lúc nào cũng có thể theo dõi mọi chuyện xảy ra bên ngoài.

Có thể lên mạng xem video, đúng rồi, cấp dưới của tôi đã thành lập một công ty vận chuyển thực phẩm quốc tế, chuyên phục vụ cho mọi người, mọi người muốn mua đồ vật gì, chẳng hạn như quần áo mới, có thể chọn qua Internet, chuyển phát nhanh đưa tới, ừm… cụ thể giống như lần trước, nhưng tốc độ nhanh hơn, ngày hôm sau hàng sẽ đến, khi đó phiền mọi người lên tầng cao nhất để nhận"

"Quần áo mới!" Chị Po vừa nghe thấy những lời này, hai mắt chợt sáng lên.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-3072 )