Vay nóng Homecredit

Truyện:Con Rể Quyền Quý - Chương 1400

Con Rể Quyền Quý
Hiện có 3072 chương (chưa hoàn)
Chương 1400
0.00
(0 votes)


Chương (1-3072 )

Siêu sale Shopee


Chương 1424:

Trương Thác muốn trực tiếp xử lý hướng dẫn viên du lịch về việc làm loại kinh doanh như ăn cướp này, tất nhiên không thể nhẹ tay với cô ta được, vì vậy sẽ trực tiếp bắt lại rồi tra hỏi người sau lưng cô ta, sau đó xử lý bằng pháp luật, nội bộ Nhất Lâm có liên quan tới chuyện này thì đều không thoát khỏi việc bị điều tra.

Rốt cuộc, Trương Thác còn chưa kịp đi tìm hướng dẫn viên du lịch thì hướng dẫn du lịch đã dẫn người tới, mà sau lưng hướng dẫn viên du lịch là năm tên lạ mặt cao to vạm vỡ.

"Người anh em, thanh toán chút tiền rượu chứ" Dẫn đầu là một tên to con, mở miệng nói chuyện với Trương Thác sau đó không ngừng quan sát Lâm Ngữ Lam.

Bốn tên to con còn lại cũng nhìn chăm chằm Lâm Ngữ Lam, trong mắt lộ vẻ thô bỉ.

"Tiền rượu? Không phải trại lửa này là miễn phí sao!" Lâm Ngữ Lam đột ngột đứng dậy từ dưới đất.

"Miễn phí? Cô gái à, ai nói với cô miễn phí thế?" Tên to con dẫn đầu lè lưỡi, liếm môi, mắt không ngừng nhìn chăm chăm vào Lâm Ngữ Lam, không thèm che giấu ánh mắt thô bỉ của mình.

Lâm Ngữ Lam đứng ở phía sau lưng Trương Thác, chỉ hướng dẫn viên du lịch nói: "Mới vừa nãy hướng dẫn viên du lịch nói cho chúng tôi là nó miễn phí!"

"Người đẹp, dường như cô nghe lầm rồi" Hướng dẫn viên du lịch lên tiếng: "Tôi nói là lửa trại là miễn phí, chứ không phải rượu miễn phí, bây giờ tôi muốn các bạn thanh toán tiền rượu"

Lâm Ngữ Lam cắn răng: "Được, bao nhiêu tiền cô nói đi"

Tên to con dẫn đầu đưa ra một ngón tay, cười nói: "Một chai rượu một triệu rưỡi."

"Một triệu rưỡi?' Ngay cả Lâm Ngữ Lam mà nghe cái giá này thì hơi sửng sốt một chút, một chai bia bản xứ nhỏ như thế, dù cho ở quây rượu sang nhất ở bản xứ, một chai cao nhất cũng chỉ bán bốn mươi tám ngàn, mà bên trong cái giá bốn mươi tám ngàn này bao gồm cả cơ sở vật chất của quầy rượu, phục vụ.

Nhưng bây giờ, ở nơi hoang vắng này mà một chai bia nhỏ là một triệu rưỡi?

Trương Thác cau mày: "Đây là cái giá các anh tự định ra sao?"

"Làm sao? Nhóc con, đào không ra tiền ư? Không có tiền cũng đừng mang cô ấy đi chơi chứ, mày trả không nổi thì quỳ xuống lạy ông đây ba cái, ông đây sẽ giúp mày trả, như thế nào!" Thêm một tên to con lên tiếng, hắn vừa nói xong thì vang lên một trận cười to.

Trương Thác suy nghĩ một chút, lấy điện thoại di động ra, vừa mới nhấn số 1 thì bị một tên to con đè bả vai lại.

"Muốn tìm lính tuần tra sao?" Vẻ mặt tên to con bất thiện nhìn chằm chằm Trương Thác.

Bốn tên to con còn lại đều vây quanh.

"Nhóc con, có biết bọn tao là ai không!" Tên to con dẫu đầu móc ra từ trong túi áo một tờ giấy hành nghề, nhờ ánh lửa từ xa Trương Thác có thể thấy trên giấy hành nghề của đối phương có viết hai chữ Nhất Lâm.

"Các anh là người của Nhất Lâm, từ khi nào làm ra loại thủ đoạn buôn bán chèn ép thế này?" Trương Thác nhìn mấy người trước mặt.

"Nhất Lâm bọn tao làm chuyện gì, còn chưa tới phiên mày nói: "Tên to con dẫn đầu nói: "Nhóc con, mày đừng nói nhảm với tao nữa, đưa tiền đi còn không đừng trách bọn tao, bên trong Hoàng Hà này, hàng năm có không ít người chết chìm đói"

Trong giọng nói của tên to con dẫn đầu tràn đầy ý uy hiếp.

"Tôi nói rồi, các bạn đưa tiền đi, sau đó là được về ngủ ngon rồi" Hướng dẫn viên du lịch ở một bên nói: "Đi chơi chính là đi tìm niềm vui, không phải tìm phiền phức, các bạn thấy sao?"

"Nhóc con ngoan ngoãn đưa tiền đi, lính tuần tra mà chúng mày kêu tới thì có thể làm gì được? Tới Châu Xuyên mà tìm tập đoàn Nhất Lâm đi!" Tên to con dẫn đầu nói.

Một nam một nữ đứng ở bên cạnh nhìn thấy hoàn cảnh ở trước mặt, kéo kéo ống tay áo của Trương Thác:" Anh, chúng ta đem tiền cho họ đi, chúng ta đã bị bẫy nhiều như vậy cũng không ít hơn số tiền này"

Trương Thác gật đầu nói: "Các em nói cũng đúng, đúng vậy, đi ra ngoài là tiêu tiền cho người mình vui vẻ hơn"

"Đúng không!" Hướng dẫn viên du lịch nghe nói như thế liền cười lên: "Tiêu ít tiền được nhận cả tấm lòng, tiền mà không phải kiếm được để xài sao"

Năm tên to con nghe Trương Thác nói cũng hài lòng gật đầu.

"Đúng đúng đúng, tôi rất đồng ý với câu này" Trương Thác gật đầu liên tục, nhưng lại thay đổi lời nói: "Nhưng mà hôm nay tôi tốn không ít tiền, chơi cũng không vui, về chuyện này thì Nhất Lâm các anh phải chịu trách nhiệm!"

Hướng dẫn viên du lịch và tên to con dẫn đầu nghe thấy lời nói của Trương Thác thì vẻ mặt chợt thay đổi.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3072 )