← Ch.1250 | Ch.1252 → |
Chương 1270:
Vẻ mặt Liizach và Ferreth vẫn còn tẩn ngẩn tần ngần chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Hai cậu hai hôm nay chạy xuôi ngược bên ngoài chắc chưa biết kế hoạch của lão đại nhỉ?" Nguyệt Thần đi tới, che miệng cười khẽ.
"Kế hoạch gì?" Liizach và Ferreth đồng thanh hỏi.
"Ừm..." Nguyệt Thần trầm ngâm một lúc: "Lão đại chỉ gọi là chuyển nhà nhưng tôi đặt cho nó một cái tên là kế hoạch hòn đảo bay lượn"
"Bay lượn?" Trong miệng Ferreth lẩm bẩm hai chữ này, còn chưa kịp ngẫm nghĩ liền cảm thấy bước chân mạnh mế truyền đến làm rung động cả mặt đất, bốn phía hòn đảo đều là tường thành cao lớn, không nhìn thấy chuyện gì xảy ra. Nhưng Ferreth đủ cảm giác được bản thân lúc này cách bầu trời càng ngày càng gần.
Động tác mạnh mế truyền đến hòn đảo, một số căn nhà không kiên cố cũng đã bị sập, nhưng rất may mọi người đã đưa đồ đạc trong nhà ra ngoài từ lâu. Ferreth chỉ cảm thấy lắc lư lung tung, không đứng vững được.
Tiếng nổ "bùm bùm' từ bên dưới truyền lên.
Lúc này Ferreth cảm nhận được mình rõ ràng đang bay lên không trung.
Tiếng"bùm bùm" mà bước chân ấy liên tục truyền đến là âm thanh của những tảng đá dưới hòn đảo liên tục rơi xuống biển. Trên đảo hơi lắc lư xiêu vẹo. Những người cố định mình xuống đất bằng dây thừng lúc trước hầu như không bị ảnh hưởng.
Cơ thể Ferreth giữ cân bằng không tốt nên ngã xuống bên cạnh.
Trương Thác duỗi tay ra bắt được Ferreth.
Con mắt Ferreth trợn tròn: "Lão đại, anh nói chuyển nhà không phải là chuyển cả cái đảo này đi đấy chứ? Sa mạc mà anh muốn tôi thu mua là để đặt hòn đảo này à?"
"Thông minh" Trương Thác búng tay một cái.
Nhìn từ bên ngoài, hòn đảo từ mặt biển chậm rãi bay lên, ở dưới đáy đảo lắp đặt vô số những máy thúc đẩy, mỗi một giây hoạt động đều tiêu hao một lượng năng lượng khổng lồ, nhưng so với năng lượng chứa trong sáu tỉnh hỏa thì năng lượng này không đáng nói.
Ban đầu hòn đảo hơi xiêu vẹo, trải qua hơn mười phút điều chỉnh trở nên bằng phẳng hơn, bắt đầu bay lên.
Hơn thế cùng lúc tường vây bốn phía xung quanh hòn đảo.
phun ra một lượng lớn sương mù, sương mù dày đặc tụ lại trên bầu trời, hoàn toàn bao phủ toàn bộ đảo Ánh Sáng trong màn sương mù dày đặc, càng lúc càng cao, trong mắt người thường đám sương mù này giống như một đám mây lơ lửng trên bầu trời, không có ai cả, không biết trong đám mây này có một hòn đảo đang từ từ chuyển động trên bầu trời.
Thúc dục loại "Pháo đài bay" này cũng không phải một kỹ thuật vô cùng khó khăn, tuyệt đại bộ phận quốc gia đều đã hiểu rõ, chỉ là từ trước đến nay chưa có ai làm như vậy với đảo Ánh Sáng, dù sao giá trị của nguồn năng lượng thật sự là quá cao rồi, cũng chỉ có nhà giàu dồi dào nguồn năng lượng mới có thể làm một điều như vậy.
Hệ thống chống radar của đảo Ánh Sáng khiến các radar phát hiện thông thường không thể quét được sự tồn tại của đảo Ánh Sáng.
Bằng cách này, sau khi đảo Ánh Sáng cất lên khỏi bờ biển Đại Tây Dương, ẩn hiện trong những đám mây, nó bay lên bầu trời châu Phi và hướng đến sa mạc Sossusvlei một cách vô thức.
Tốc độ của Đảo Ánh Sáng ở trên không cũng không phải rất nhanh, chậm hơn so với máy bay. Dù sao một hòn đảo thể tích lớn như vậy, nếu một bộ phần xảy ra vấn đề thì rắc rối rồi.
Căn bản không dám bay quá nhanh, đủ loại thúc đẩy khí công suất phải giữ nhất quán, nếu không đảo này sẽ rơi từ trên trời xuống. Đừng nói đến trên đảo chỉ có bao nhiêu người có thể sống tiếp, thương vong của mặt đất lại càng không có cách nào khác tính được.
Gần như mỗi ngày Vị Lai đều ở trên đảo chạy trước chạy sau xử lý vấn đề đẩy mạnh khí, các vấn đề lớn nhỏ đều không hề bị gián đoạn. Người dân trên đảo đã bước vào trạng thái luyện tập sau khi đã thích nghỉ với chuyến bay trên đảo suôn sẻ.
← Ch. 1250 | Ch. 1252 → |