Hắc Ám Xâm Nhập (2)
← Ch.427 | Ch.429 → |
Ngao Dẫn bật cười phóng khoáng: "Nếu như hai người đoạt mất nó thì coi như tôi không biết nhìn người, đối không gian của mình lấy một bài học thôi! Nhưng mà..." Anh ta nhìn bọn họ với đôi mắt mơ màng hơi rượu: "Tôi tin tưởng vào nhân cách của cậu chủ Tư. Haiz, tuy nói nhân cách là thứ rất khó đo lường nhưng không hiểu tại sao, tôi lại tin tưởng cậu chủ Tư, và tin tưởng cả cô nữa, cô Trì ạ!"
Những lời này nói ra khiến người ta nghe vào cũng thấy thoải mái.
Trì Am quay đầu liếc nhìn Tư Ngang, thì thấy được vẻ mặt lạnh lùng thờ ơ của anh. Anh hoàn toàn không để tâm đến cái không gian kia của Ngao Dẫn.
Ở trong mắt anh, nó chỉ là một món đồ vô giá trị, có quan trọng bằng nghiên cứu của anh hay không? Có lẽ một ngày nào đó, khi mà anh muốn nghiên cứu nguyên lý không gian, anh sẽ có thể ra tay đoạt lấy nó.
Nhưng bây giờ, anh không có hứng thú này.
Không thể không nói, Ngao Dẫn có trực giác giống như của một con thú hoang, nó sẽ giúp anh ta có thể đưa ra lựa chọn chính xác theo bản năng. Cho dù anh ta có quen biết Tư Ngang trước hay sau mạt thế, thì anh ta vẫn sẽ lựa chọn hợp tác với Mai Gia Niên, vẫn sẽ thách thức giới hạn của Đào Vi Lan. Nói nghe như đùa, nhưng nó lại có một sự hấp dẫn đặc biệt.
Nếu không, cô gái trùng sinh là Đào Vị Lan và người xuyên không là Mai Gia Niên đã bị đẩy ra khỏi quỹ đạo của số phận rồi. Chứ không phải là vẫn dựa theo nguyên tác, xây dựng lên căn cứ Tự Do, để cho đến bây giờ Đào Vi Lan vẫn chưa thể giết chết anh ta.
Trì Am chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ chiếm đoạt không gian của bọn họ.
Không phải là coi thường mà là không dùng đến.
Ở mỗi thế giới, cô không thể biết chắc mình có thể sống được bao lâu, khi nào thì du hành sang thế giới tiếp theo, mọi thứ đều phải bắt đầu lại từ đầu, những thứ này dù có bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng vô dụng, không mang theo được, cũng chẳng dùng đến nơi. Trì Am thực sự không nghĩ đến việc sẽ cướp nó về.
Tuy nhiên, cô không thèm muốn không gian của bọn họ, không có nghĩa là cô sẽ không ra tay với Đào Vi Lan.
"Bọn tôi định sẽ cướp không gian của Đào Vi Lan về, anh có đề nghị gì hay không?" Trì Am gõ vào chén rượu, hỏi Ngao Dẫn.
Ngao Dẫn suy nghĩ một chút, nhìn chằm chằm cô hỏi: "Các người sẽ giết cô ta sao?"
"Không biết." Trì Am nhún vai một cái, "Dù sao, với những gì mà cô ta đã làm, có chết cả nghìn lần cũng không đáng tiếc. Sao hả? Anh Ngao không nỡ à?"
Ngao Dẫn trầm mặc một lúc, gật đầu, thở dài nói: "Không phải là tôi còn tiếc nuối, chỉ là đột nhiên tôi nhận ra trước đây mình thực sự là đồ cặn bã, chẳng trách cô ấy lại oán hận tôi. Trước ngày mạt thế cô ấy là bạn gái công khai của tôi, vậy mà trước mạt thế nửa tháng, cô ấy đột nhiên chia tay với tôi, thậm chí còn định giết tôi, tôi chưa bao giờ hiểu tại sao cô ấy lại ghét tôi đến vậy."
Trì Am nhíu mày, lặng lẽ nhìn anh ta.
"Nhưng bây giờ, tôi dường như đã hiểu đôi chút rồi. Chỉ là có một số thói quen, trong lúc nhất thời khó mà thay đổi được."
Tư Ngang giễu cợt một tiếng, nói ra: "Anh nên thấy may mắn đấy, vì chỉ có một mình Đào Vi Lan là ngoài ý muốn thôi."
Ngao Dẫn có chút không quen, không nhịn được cảm khái nói: "Một nhân vật lợi hại giống cậu chủ Tư đây không ngờ cũng chung tình với một người. Tôi thật sự không dám so sánh với cậu chủ Tư."
Từ xa xưa, anh hùng luôn sánh đôi cùng với mỹ nữ, nhưng anh hùng không chỉ được sánh đôi với một mỹ nữ mà thậm chí còn có vô số mỹ nữ. Ngao Dẫn có năng lực, có thủ đoạn, một tay xây dựng lên thể lực lớn như vậy. Ở trong thời đại mạt thế này, anh ta giống như một anh hùng cứu nhân loại, thu hút sự chú ý của vô số phụ nữ, sẵn sàng vì anh ta mà lao đầu vào lửa.
Chính Ngao Dẫn cũng không cảm giác được, bản thân có được nhiều người đẹp như vậy, anh ta không từ chối bất kỳ ai, cứ cho rằng chuyện này là điều đương nhiên, nhưng không biết trong mắt phụ nữ, anh ta lại là một tên cặn bã, có rất nhiều người muốn giết anh ta.
Nếu có thể lựa chọn, phụ nữ nhất định sẽ không yêu một người đàn ông có nhiều phụ nữ vây quanh như vậy.
Phụ nữ ở bên cạnh Ngao Dẫn cũng không thể nói rõ là vì sức mạnh của anh ta và nơi trú ẩn trong ngày mạt thế mà họ chọn ở bên cạnh anh ta và chia sẻ anh ta với những người phụ nữ khác hay không. Nếu những người phụ nữ đó có được tài sản và năng lực của Đào Vị Lan, có lẽ bọn họ sẽ không chấp nhận ấm ức như vậy
Cái tát như trời giáng của Đào Vị Lan đã khiến cho Ngao Dân thức tỉnh một cách mạnh mẽ.
Khiến cho anh ta có ý thức được rằng, tình yêu của những người phụ nữ kia được xây dựng trên sự mạnh mẽ của anh ta. Bởi vì anh ta có thể bảo vệ cho sự an toàn của bọn họ, nếu như anh ta không còn cách nào che chở cho bọn họ nữa, bọn họ có còn ở lại bên cạnh anh ta hay không?
Nói cho cùng đây chỉ là chuyện mà hai bên đều bằng lòng, chẳng qua chỉ muốn dùng danh nghĩa của tình yêu để trang trí lên thôi.
← Ch. 427 | Ch. 429 → |