Vay nóng Tinvay

Truyện:Xuyên Nhanh – Quyến Rũ - Chương 274

Xuyên Nhanh – Quyến Rũ
Trọn bộ 834 chương
Chương 274
Nam Nhiều Nữ Ít (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-834)

Siêu sale Lazada


Trì Am nhanh chóng hiểu ra mục đích đến đây của vị phu nhân tổng thống này. Bà ta tới đây để dò xét, tìm hiểu về chuyện bạn đời của cô.

Trì Am không có lời gì để nói.

Tuy rằng cô cảm thấy vị phu nhân tổng thống này quản cũng quá rộng, nhưng có lẽ quan niệm của thế giới này là như vậy, cũng không thể trách người khác được. Trong mắt họ, người có "tam quan bất chính" như cô mới khiến người ta cảm thấy kinh ngạc.

Tiếng diễn tập quân sự ở bên ngoài vang lên rung trời, khí thế ngút ngàn.

Trong khu nghỉ ngơi, tầm mắt của mọi người đều bị cảnh tượng bên ngoài hấp dẫn, không ai chú ý đến cuộc trò chuyện giữa hai người phụ nữ.

Trì Am ăn nói nhỏ nhẹ với phu nhân tổng thống: "Pu nhân, kiếp này tôi chỉ nhận định một mình Tư Ngang thôi. Mặc kệ người khác nói như thế nào, tôi đều sẽ không thay đổi ý định. Nếu luật pháp muốn phán tôi có tội, vậy thì cứ coi tôi như kẻ phạm tội đi."

Vì người đàn ông kia, cô cam lòng trở thành tội nhân ở thế giới này.

Ngay cả Trì Am cũng bị chính mình làm cảm động Câu nói đầy tình cảm này cũng khiến phu nhân tổng thống rung động giây lát, nhưng rất nhanh bà đã bất đắc dĩ cười nói: "Tuy rằng lối suy nghĩ của cô rất kỳ lạ, nhưng tôi cũng không thể làm khó người khác được, dù sao ai có chí nấy. Cô Trì, cô là một người phụ nữ vô cùng có sức hấp dẫn, thật đáng tiếc."

Trì Am không cho rằng bà đang khen ngợi vẻ ngoài hay nhân cách của mình có sức hấp dẫn, mà là mã gen.

Còn về phần cái được gọi là mã gen kia, là một người phụ nữ, bản thân cô không cảm thấy nó có sức hút gì cả. Nhưng mà chỉ cần có thể hấp dẫn đám đàn ông mạnh mẽ kia thì đó chính là có sức hấp dẫn rồi.

Trong buổi lễ trưởng thành ngày hôm đó, Trì Am bị một đám đàn ông đuổi theo, trong đó không thiếu mấy vị quan quân cấp cao của một số khu nào đó. Từ đấy có thể nhìn ra, mã gen của cô cực kỳ mê người trong mắt những người đàn ông kia.

Trì Am căng da mặt nói: "Cảm ơn, không hề đáng tiếc chút nào, tôi có thể hỏi một chút, hôm nay phu nhân đến đây là vì vị nào vậy?"

Phu nhân tổng thống che khóe miệng rồi cười rộ lên nói: "Nếu cô Trì đã từ chối, tôi nói ra cũng không có ý nghĩa gì cả, đỡ phải không khiến cô vui vẻ lại làm người chán ghét, vậy thì mất nhiều hơn được."

Sau khi Trì Am nghe xong, cũng không miễn cưỡng. Trong lòng lại bắt đầu nghiền ngẫm, cảm thấy nếu như đối phương không phải là người có quan hệ với phu nhân của tổng thống, vậy thì chính là kẻ thù của Tư Ngang, hoặc là kẻ chướng mắt với cách làm độc chiếm một người phụ nữ của anh. Cho nên người nọ mới báo cáo chuyện này lên chỗ tổng tổng của liên minh nhân loại bên kia, để phu nhân tổng thống tự mình ra tay dò hỏi cô lần này.

Tuy rằng trong mắt cô, có chút làm quá, nhưng ở thế giới nam nhiều nữ ít này cũng không có gì kỳ lạ.

Như thể bù đắp lại sự không vui khi dò hỏi lúc trước, phu nhân tổng thống vội nói sang chuyện khác, thay đổi đề tài liên quan đến Tư Ngang.

"Lần đầu tiên khi tôi nhìn thấy Tự Ngang, cậu ấy vừa mới ra khỏi khu sinh sản. Cơ thể nhỏ bé, còn không cao bằng đầu gối của tôi nhưng lại là một đứa trẻ cực kỳ có tài, tính cách cũng kỳ lạ. Lúc ấy tổng thống còn nói, đứa trẻ này có tiền đồ. Quả nhiên, khi cậu ấy vừa đến tuổi trưởng thành đã giành được quyền chỉ huy của khu năm bằng chính thực lực của mình, thật sự là một đứa trẻ vô cùng tài giỏi."

Trì Am nghe thấy vậy, tò mò hỏi: "Lẽ nào khi đó hai người nhận nuôi anh ấy hả?"

Đời sau của con người ở thế giới này không phải được sinh ra từ sự kết hợp giữa đàn ông và phụ nữ, mà là được sinh ra trong một khu sinh sản thần kỳ. Sau khi rời khỏi khu sinh sản sẽ được những người kết làm vợ chồng tới nhận nuôi, từ đó trở thành "cha mẹ".

"Thật ra chúng ta cũng rất muốn nhận nuôi cậu ấy." Phu nhân tổng thống nói vưới vẻ mặt đầy tiếc nuối: "Đáng tiếc là lúc ấy tuy cậu ấy vẫn còn nhỏ tuổi nhưng đã cực kỳ có chủ ý của riêng mình. Tự Ngang không hề lựa chọn cha mẹ nuôi mà vào ở trong trường đào tạo quân sự dành cho thiếu niên."

Bình thường người sống trong trường đào tạo quân sự đều là những đứa trẻ không có người nhận nuôi. Trường học chính là người giám hộ của họ, đám học sinh lớn lên trong ngôi trường đó, tính cách khá lập dị, đồng thời năng lực cũng rất xuất sắc.

Trì Am trò chuyện rất lâu với phu nhân tổng thống, mãi đến khi buổi diễn tập quân sự bên ngoài đã đến hồi kết thúc. Lúc nghỉ ngơi giữa giờ, hai người họ mới dừng tán gẫu, phu nhân tổng thống đứng dậy cáo từ.

"Nếu rảnh, cô và Tư Ngang có thể đến chỗ chúng tôi ngồi một chút." Phu nhân tổng thống mỉm cười mời mọc: "Tuy rằng năm đó chúng tôi không thể nhận nuôi cậu ấy, nhưng Tư Ngang cũng có một khoảng thời gian sống ở nhà chúng tôi, tôi đối xử với cậu ấy như con của mình vậy."

Trì Am cười rạng rỡ đáp lại một tiếng.

Sau khi phu nhân tổng thống rời khỏi, Trì Am cũng đứng dậy theo, đi tới nhà vệ sinh rửa mặt.

Thân vệ đi theo cô đến cửa nhà vệ sinh thì dừng lại, không tiện vào bên trong cùng. Họ đưa mắt nhìn nhau khi nghe thấy bên trong truyền ra tiếng động quái lạ, không hề do dự phá cửa tiến vào.

Mọi người xung quanh đi ngang qua thấy thế, dường như không chê lớn chuyện cũng đi theo thò đầu xem trò vui.

Vốn tưởng rằng có người đàn ông để tiện vô sỉ nào trà trộn vào nhà vệ sinh nữ xâm phâm phụ nữ, họ đã quá quen với những chuyện như thế này rồi. Nhưng khi họ trông thấy rõ tình huống hiện trường, lập tức nghẹn lời.

Quả thật có người đàn ông để tiện vô sỉ xông vào nhà vệ sinh nữ, nhưng tình cảnh lại không hề giống như trong tưởng tượng của họ. Mà là một người phụ nữ đá văng một người đàn ông xuống đất, sau đó giẫm lên lưng anh ta khiến anh ta không thể bò dậy nổi.

Quần quân phục trên người đàn ông kia đã cởi đến đầu gối, bởi do nằm bò trên đất trực tiếp ma sát với sàn, đau đến kêu cha gọi mẹ. Trước cánh cửa được mở ra cách đó không xa, có thể nhìn thấy một người phụ nữ đang có rum cơ thể ngồi trên bồn cầu. Trên người của cô ấy khoác một chiếc áo quân phục khó khăn lắm mới che được cơ thể, lúc này cô gái kia đang túm lấy quần áo, khóc thút tha thút thít.

Vừa nhìn đã hiểu ngay là có chuyện gì.

"Cô Trì không có việc gì chứ?" Thân vệ hỏi ra chuyện không có khả năng xảy ra nhất.

"Tất nhiên không có việc gì." Trì Am quay đầu mỉm cười xinh đẹp với họ: "Vừa rồi tôi đi vào thì nghe thấy tiếng kêu cứu của phụ nữ, không ngờ lại nhìn thấy tên súc sinh này đang cưỡng ép phụ nữ, cho nên dạy dỗ cho anh ta một trận."

Rất nhiều người chen lấn xem trò vui ở chỗ cửa, ngoại trừ phụ nữ ra vẫn còn mấy người đàn ông.

Nghe Trì Am nói như vậy, họ đều có chút không thể tưởng tượng nổi, nhất là khi nhận ra người đàn ông cưỡng ép phụ nữ trong nhà vệ sinh kia là ai, càng không dám tin.

Đợi đến khi cảnh vệ lại đây áp giải người đàn ông kia đi, phu nhân tổng thống vẫn còn chưa đi xa nghe thấy tiếng ồn ào đi qua đó, lúc biết được Trì Am làm chuyện tốt cũng nghẹn lời.

Trì Am nhìn bà với vẻ mặt vô tội: "Phu nhân, chẳng lẽ tôi làm vậy là sai sao? Nhưng trông người phụ nữ kia không hề tình nguyện." Nếu họ đúng là cặp tình nhân vụng trộm làm chuyện kia ở đây, cô mới không thèm để ý. Nhưng khi cô nghe thấy âm thanh kia, dường như người phụ nữ rất thống khổ, đang xin tha thì người đàn ông kia càng tỏ ra để tiện hơn.

Từ trước đến nay Trì Am chưa bao giờ khách sáo đối với loại đàn ông để tiện này, đánh nát trứng của anh ta cũng coi như đã khách sáo lắm rồi.

"... Không, cô đã làm đúng." Biểu cảm của phu nhân tổng thống có hơi phức tạp, vừa rửa tay vừa nói với Trì Am: "Nhưng mà cô nên biết, đức hạnh của đàn ông chính là như thế, chỉ cần không bị người tóm được thì chỉ coi đó là một hồi gặp dịp thì chơi giữa nam nữ."

Phụ nữ ở thế giới này có thể lấy bốn người chồng trở lên, chứ chưa kể tới rất nhiều tình nhân không được pháp luật công nhận. Pháp luật không có luật lệ về việc ngoại tình trong hôn nhân. Chỉ cần người phụ nữ đồng ý, bất cứ lúc nào cũng có thể lên giường với những người đàn ông khác. Vì vậy, bên ngoài gặp phải chuyện như vậy, mọi người sẽ không quan tâm. Mà càng nhiều người cho rằng đây chỉ là một lần nam nữ thân mật, kể cả người phụ nữ kia là bị cưỡng ép.

Tuy pháp luật bảo vệ phụ nữ, nhưng cũng không hoàn toàn là như vậy.

Vẻ mặt Trì Am lạnh nhạt "ồ" một tiếng.

Phu nhân tổng thống không nhìn ra suy nghĩ của cô, nhưng trực giác được cô gái này không hề đồng ý với tư tưởng này.

Chờ đến khi Trì Am trở lại khu nghỉ ngơi của khu năm một lần nữa, cô gái khi nãy bị người đàn ông kia cưỡng ép đã sửa sang lại bản thân, bước tới nói một tiếng cảm ơn với cô.

"Chào em, vừa rồi cám ơn em, chị là Millie ở khu bảy."

Trì Am nhìn người phụ nữ tên Millie này... mà có lẽ nên gọi là cô gái mới phải, trong lòng lập tức thốt lên. Đây vẫn còn là loli đó, đám đàn ông này thật đúng là khẩu vị nặng, sao có thể nuốt xuống được thế.

Millie có gương mặt búp bê, thoạt nhìn giống thiếu nữ chưa trưởng thành. Nhưng thật ra cô ấy đã đến tuổi trưởng thành từ lâu, thậm chí còn lớn hơn Trì Am mấy tuổi, nhưng có điều cô ấy là người phụ nữ nhát gan lại hay thẹn thùng, không giống với những người phụ nữ khác. Cũng chính vì loại tính cách rụt rè yếu đuối này nên rất có thể khơi gợi lên thú tính của đám đàn ông Millie bày tỏ lòng biết ơn với Trì Am xong, thấy dáng vẻ cô lạnh nhạt thờ ơ, liền yên lặng rời khỏi.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-834)