Vay nóng Tima

Truyện:Xuyên Nhanh – Quyến Rũ - Chương 062

Xuyên Nhanh – Quyến Rũ
Trọn bộ 834 chương
Chương 062
0.00
(0 votes)


Chương (1-834)

Siêu sale Shopee


Khi tiếng nổ mạnh vang lên, cả thành Oman đều chấn động.

Thành Oman được xây dựng trong ốc đảo ở sa mạc, nó nổ mạnh gây ảnh hưởng cực kì to lớn tới tòa thành Tội Ác có lịch sử lâu đời này, có một nửa ốc đảo bị phá hoại, bờ cát xung quanh lún xuống, một số người hốt hoảng chạy trốn ra vừa mới bò lên cùng với lạc đà chở hành lý và đồng vàng, mặt cát phía trước lún xuống, sau đó cả người lẫn lạc đà đều rơi xuống cùng nhau, nháy mắt đã bị hạt cát bao phủ.

Nguyệt Quang Long trong nơi ở đồng thời tránh thoát khỏi dây trói, bay qua bay lại trong bầu trời đêm, nhìn mặt cát dưới đất, chần chừ mãi không chịu xuống.

"Xảy ra chuyện gì vậy? Binh sĩ đầu rồi!" Rahman bò từ dưới đất lên, lớn tiếng rít gào với bên ngoài.

Bên ngoài có mấy binh sĩ quần áo không chỉnh tề chạy vào, nhìn từ dáng vẻ của bọn họ là biết ngay họ vừa mới bò dậy từ trên người phụ nữ, còn chưa nhận ra được có chuyện gì xảy ra.

Rahman tức tới mức đạp bọn họ mỗi người một cái, ông ta cao to cường tráng, đạp người không hề tốn sức.

Lúc này cuối cùng cũng có binh sĩ nhận được tin tức chạy tới: "Thành chủ, không hay rồi, gần đây toàn là sa trùng thôi ạ, trong cái hố vừa nổ ban nãy xuất hiện rất nhiều sa trùng..."

Nghe thấy lời này, những người trong lều vốn còn đang say khướt lập tức bị dọa cho tỉnh táo lại.

Đển cả Rahman cũng bị dọa cho run rẩy, vũ nữ nhào tới bị ông ta hất ra một lần nữa, đứng dậy lớn tiếng quát: "Sa trùng ở đâu ra vậy? Vì sao Chiêm Bặc sự lại không bói ra? Người đâu! Mau đi tra tình hình phân bố của sa trùng, nhất định không được để chúng vào trong thành, binh sĩ, binh sĩ, mau hành động đi..."

Rahman vừa nhanh chóng hạ lệnh vừa sải bước đi ra bên ngoài lều, cho người gọi Chiêm Bặc sư trong tháp Chiêm Bặc tới, phải hỏi xem vì sao Chiêm Bặc sự không bói ra được hoạn nạn đêm nay.

"Thành chủ, nơi sập xuống cách tháp Chiêm Bắc rất gần, Chiêm Bác sự bị nhốt trong tháp Chiêm Bặc, không thể ra ngoài được ạ." Một binh sĩ vội vàng đi tới nói.

Rahman giận không chịu nổi, nhấc kiếm lên xông nhanh ra bên ngoài.

Thấy ông ta rời đi, người trong lều cũng hoàng mang, vội vàng đứng dậy.

Sa trùng là một loài sinh vật hắc ám, chúng thường ăn bùn cát ẩm ướt, sống tụ tập ở dưới sa mạc, hoạt động trong bùn đất ẩm ướt, chỉ có ban đêm lúc không có ánh nắng mặt trời thì mới bò ra khỏi sa mạc, một số ốc đảo không có ai sinh sống là nơi chúng thích chiếm cứ nhất, chúng sẽ chậm rãi hắn hết đất cát nơi đó, tới tận khi ốc đảo đó khô khốc rồi, chúng sẽ đổi nơi khác, tiếp tục tìm đất cát ẩm ướt để sinh sống.

Bình thường sa trùng này rất dịu ngoan, nhưng nếu như khiến chúng bạo động, chúng sẽ tấn công thành phố, giết hại con người, hàng trăm nghìn con sa trùng kia cùng nhau bò ra, đúng là khiến người khác tê dại cả da đầu.

Vụ nổ vừa nãy là do sa trùng tạo ra, chúng ăn đất cát ở nơi đó quá lâu, ăn tới cuối cùng, thành ra khiến cho kiến trúc trên bề mặt bị sụp đổ, không khí dưới lòng đất phá ra, nổ tiếng vang lớn, khiến cả thành Oman cũng chấn động theo.

Bởi vì sự tập kích của sa trùng, cả thành Oman đều hỗn loạn.

Sau khi Rahman đi ra ngoài, những người khác cũng vội vàng chạy ra theo, tìm nơi an toàn để trốn. Chỉ có đám vũ nương là hoảng sợ bất an, hốt hoảng gào thét tại chỗ, không biết phải làm thể nào.

Trì Am ôm người đang say trong lòng bình tĩnh theo mọi người đi ra ngoài.

Đột nhiên, Trì Am nằm sấp lên vai anh, vươn tay ra ôm lấy cổ anh, nói với vũ nữ đi theo: "Đây là người đàn ông của tôi."

Ohna đối diện với đôi mắt sáng như đá đen, cho dù không thấy rõ được dáng vẻ của người phụ nữ này, nhưng không biết vì sao trong lòng lại cảm thấy e dè, đây là cảm xúc mà một người đẹp đệ nhất thành Oman chưa bao giờ có, khiến cô ta cảm thấy vô cùng xa lạ.

Sau đó, liền thấy Vương tử điện hạ của Hoa Đô kia đột nhiên quay người lại, nở nụ cười vô cùng dịu dàng trên mặt, nói rằng: "Đã nghe rõ chưa? Ta là người đàn ông của cô ấy!"

Ohna ngây ngốc gật đầu, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn vị vương tử điện hạ kia ôm người đi ra khỏi lều trại.

Tới tận khi bọn họ rời đi, cô ta mới phản ứng lại, suýt chút nữa thì xé nát cả khăn che mặt, cảm thấy bản thân bị người khác chơi đùa.

Trong mảnh đại lục này, nào có người phụ nữ nào dám quang minh chính đại tự xưng vị Vương tử của Hoa Đô này là người đàn ông của cô ta chứ? Người phụ nữ này đúng là to gan thật đấy! Là Vương tử điện hạ của thành Tarrans trù phú lớn mạnh, trừ Vương tử phi của anh ra, anh còn có thể có vô số người tình, còn phải không phải là một người phụ nữ có thể độc chiếm.

"Ohna, mau đi thôi, đi tìm chỗ trốn trước đã." Một vũ nữ đi qua kéo lấy cô ta, hoảng loạn đi ra ngoài.

Ohna hừ một tiếng, xốc lại tinh thần, chỉ cần vị Vương tử điện hạ kia không rời khỏi thành Oman, thì cô ta sẽ có cơ hội.

Sau khi ra khỏi lều trại, có thể nhìn thấy khắp nơi trên đường của thành Oman sạch sẽ chỉnh tề vào ban ngày toàn là những con người đang chạy trốn hỗn loạn, lều trại dựng hai bên đường sụp xuống, trên mặt đất toàn là rác, binh sĩ của thành Oman vội vàng chạy tới tường thành chém giết những sa trùng tấn công.

Ánh lửa chiếu sáng những khuôn mặt hoảng hốt của con người đang chạy trốn kia, hai người bị dồn vào trong góc.

Trì Am đặt tay lên cánh tay Diops, kiễng mũi chân nhìn thanh Oman trong ban đêm, hỏi rằng: "Xảy ra chuyện gì vậy?"

Diops cúi đầu nhìn cô, dáng vẻ dường như rất kinh ngạc: "Em không say à?"

Giọng điệu mất mát đáng ngờ này là sao? Lẽ nào trước đó anh vẫn chuốc cô uống rượu à.

Trì Am không quá mong đợi về độ liêm sỉ của Vương tử điện hạ này, quyết định mặc kệ lời anh nói, tiếp tục hỏi: "Vương tử điện hạ, xảy ra chuyện gì vậy?"

"Như em thấy đấy, sa trùng tập kích vào ban đêm." Vương tử điện hạ lộ sắc mặt thương tiếc.

Trì Am tin lời anh nói mới là lạ, cô kéo mũ trùm đầu trên người anh, ép anh hơi khom người xuống, hơi thở mềm mại ngọt ngào mang theo hơi rượu phả vào tai anh: "Đây là anh cho người làm à? Mục đích của anh là gì vậy?"

"Em sai rồi." Hai tay Diops ôm lấy eo cô, ấn cô vào trong lòng, cơ thể xoay một cái tránh khỏi người đi đường ngã vào đây, lại dịch vào trong góc, giữ khoảng cách với những người qua đường kia. Anh dán môi bên tai cô rồi nói: "Vùng này vẫn luôn có dấu vết hoạt động của sa trùng, nhưng người bình thường không thể tra ra được, trước khi anh tới đây đã cảm nhận được phạm vi hoạt động của sa trùng rồi, biết rằng bên phía tháp Chiêm Bặc phía đông thành Oman sẽ xảy ra chuyện..."

Anh hôn lên vành tai cô, nơi đó của cô rất nhạy cảm, cảm thấy cơ thể mang theo men rượu của cô mềm đi, mắt anh lóe lên ánh sáng u tối, nói tiếp: "Em có biết không? Bên dưới thành Oman có rất nhiều sinh vật hắc ám đang sống... chúng sống dựa vào hắc ám trong lòng con người, cho nên tòa thành này mới biến thành thành Tội Ác, chúng thậm chí còn bắt cả yêu tinh..."

"Cái gì?" Trì Am kinh ngạc nhìn anh.

Diops hôn lên mí mắt cô, mỉm cười nói: "Chuyện lần này là hành động trong cơn phẫn nộ của yêu tinh, anh chỉ thúc đẩy một chút thôi."

Sau khi Trì Am tiêu hóa hết những lời anh nói, quay đầu lại nhìn đám người vẫn còn đang trốn nạn trên đường, hít sâu một hơi.

Tuy rằng yêu tinh là sự tồn tại mạnh mẽ trong truyền thuyết của mảnh đại lục này, nhưng yêu tinh cũng có mạnh có yếu.

Yêu tinh mạnh có uy lực tự nhiên đáng sợ, con người không thể làm gì được bọn họ, cũng không dám chạm vào mũi nhọn này, nhưng một số yêu tinh nhỏ yếu nếu như rời khỏi rừng yêu tinh sẽ bị con người bắt giữ, với những thói hư tật xấu của con người, bọn họ sẽ phải đón lấy vận mệnh cực khổ.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-834)