Xin giúp đỡ
← Ch.70 | Ch.72 → |
Loại yến hội xa hoa lãng phí này Tần Thư Nam tham gia quá rất nhiều lần, nhưng lại vẫn là lần đầu tiên lấy tư thái chật vật như vậy.
Lúc ở cửa đi vào, là xuất hiện những ánh mắt nghiên cứu tìm tòi của mọi người ở ngoài cửa khiến anh ta cảm thấy phẫn nộ. Nhưng là anh ta nhịn xuống, chuyện Tần gia gặp khủng hoảng kinh tế bây giờ còn là bí mật. Nhưng là ở trên thương trường còn có những lõa hồ ly sờ đi lăn đánh đều là ăn thịt người không nhả xương, bất luận có một chút gió thổi cỏ lay đều không thể gạt được ánh mắt bọn họ. Huống chi chuyện một cái gia tộc bị gặp khủng hoảng kinh tế lớn như vậy, rat61nhanh sẽ có khối người tranh nhau lấy miếng xương thịt của Tần gia này.
Tần Thư Nam nắm tay Lâm Hinh nổi cả gân xanh, nhưng là anh ta biết bản thân mình qyan trọng nhất bây giờ chính là nhẫn nại. Chẳng sợ trong lòng có nhiều bất mãn đều phải chịu đựng. Hiện tại quan trọng nhất chính là giải quyết nguy cơ của gia tộc, chỉ cần Tần gia không ngã, thì anh ta vẫn là Tần thiếu gia cao cao tại thượng như trước muốn gió được gió muốn mưa được mưa.
Nhưng là, nếu Tần gia ngã, anh ta mất đi chỗ dựa vững chắc Tần gia, anh ta cái gì đều cũng không có, những người trước kia luôn bị anh ta khinh thường, bây giờ có thể dùng loại ánh mắt khinh miệt đến đối đãi anh ta.
Cảnh tượng như vậy, anh ta nghĩ cũng không dám nghĩ, Sở dĩ, duy nhất có thể làm, chính là hiện tại không tiếc hết thảy đại giới chỉ cần có thể vãn hồi tổn thất này thì tốt rồi.
Tần Thư Nam rũ mí mắt xuống, khóe miệng luôn luôn bảo trì tươi cười nhưng có điểm cứng, Lâm Hinh ở bên cạnh anh ta đều cảm thấy xấu hổ không thôi.
"Tần thiếu gia nha, thật lâu không thấy"
Vào yến hội cái kia bầu không khí, Tần Thư Nam vừa mới đi vài bước còn có người đi lên chào hỏi.
Mặc kệ Tần gia hiện tại như thế nào, ở bên ngoài đáy mắt địa vị Tần gia vẫn là rất cao, mà thân là Tần gia thiếu gia Tần Thư Nam đương nhiên cũng có rất nhiều người quen thuộc.
Vừa thấy đến người đến là tổng giám đốc tập đoàn bách hóa, Tần Thư Nam buông lỏng tay Lâm Hinh ra, ở bên tay cô ta nói mấy câu rồi theo người phục vụ bên cạnh cầm một ly rượu đỏ trên tay liền đi qua đến.
"Hoàng quản lý, thật lâu không thấy a"
"Ha ha, tần thiếu gia phong thái như trước nha"
Hai người hàn huyên, rất nhanh liền có một đám người vây quanh, bắt đầu người nói người cười trường hợp vô cùng phối hợp
"Gần đây thị trường chứng khoán có điểm không bình tĩnh nha, không biết tần thiếu gia thấy thế nào?"
Một người cười tủm tỉm nói.
Tần Thư Nam cương một chút, nhìn chăm chú nhìn lại, là một người đàn ông thật xa lạ, tuổi không lớn, đôi mắt dài như hồ ly nói, thời điểm nói như là đang cùng với người khác phóng điện.
"Thị trường chứng khoán chính là loại trầm bổng phập phồng như này cho nên chơi mới càng them vui nha? Không thể dự tính được nó mới thú vị? Chẳng lẽ các vị không cảm thấy như vậy sao?"
Tần Thư Nam rất nhanh phục hồi tinh thần lại, mỉm cười trả lời.
"Tần thiếu gia quả nhiên danh bất hư truyền. Tôi họ Hoa, là một người vô danh tiểu tốt, có thể nhìn thấy Tần thiếu gia trong truyền thuyết ngược lại thật sự là có duyên ba đời nha"
Biểu tình người đàn ông Hồ ly như trước một mặt cười tủm tỉm.
Tần Thư Nam không lưu dấu vết theo dõi nhìn anh ta một hồi, anh ta xác định bản thân mình không biết người đàn ông trước mắt này. Mà những lời nói vừa rồi của anh ta là trùng hợp hay là cố ý, hoặc là nói có ý đồ khác?
Công ty phát sinh tài chính quay vòng khó khăn chuyện này chỉ có rất ít vài người biết, nhưng liền tính như thế Tần Thư Nam vẫn là không quá xác định tin tức này không có truyền ra đi. Dù sao trên đời này không có gì là tuyệt đối, người này, có phải hay không đã biết chút cái gì?
Cảm giác được ánh mắt của Tần Thư Nam, người đàn ông hồ ly như trước không chút để ý cười, thậm chí còn giơ lên chén rượu trong tay hướng anh ta làm một động tác cúi chào. Uống một ngụm rượu sau lại tiếp tục gia nhập vào nhóm người thảo lận vừa rồi.
"Hoa thiếu gia, cậu quen biết Tần Thư Nam kia sao?"
Người đàn ông Hồ ly theo trong đám người rời khỏi đến, vừa mới đi đến một góc đã bị một người ngăn cản.
"Nguyên lai là Mạnh hội trưởng nha. Tần gia có tiếng như vậy tôi làm sao có thể không biết đâu?"
Người đàn ông Hồ ly như trước một mặt cười tủm tỉm tươi cười. Nhìn không biết khi nào đã đi đến bên người Mạnh Nghiêm Nghĩa, cũng chính là chủ nhân yến hội lần này, cầm lấy chén rượu nhấp một ngụm:" Đây vẫn là lần đầu tiên tôi tham gia yến hội của Mạnh hội trưởng đâu, ha ha, ngược lại thật sự là vinh hạnh nha"
"Hoa thiếu gia có thể nể mặt tôi coi như là tôi có phúc khí" Mạnh Nghiễm Nghĩa rất có phúc tướng, thân thể mập mạp, bụng to tròn, thoạt nhìn giống cái dáng điệu phật Di Lặc.
"Xem ra bộ dáng Mạnh hội trưởng giống như đối Tần gia không quá vừa lòng, có chuyện gì phát sinh tôi không biết sao?"
Người đàn ông Hồ ly nam cũng chính là hoa vũ một mắt nhìn chằm chằm Mạnh Nghiễm Nghĩa một mặt bí hiểm, phát ra một hồi ngốc sau đó mới như có đăm chiêu hỏi.
Mạnh Nghiễm Nghĩa bị giật nảy mình, không nghĩ tới bản thân mình về điểm này là có tiểu tâm tư cư nhiên bị tuổi trẻ hậu bối trước mắt này nhìn ra. Bất quá hậu bối này tuy rằng tuổi trẻ cũng là tuyệt đối không thể coi khinh, ít nhất, thủ đoạn của cậu ta cùng năng lực liền sớm vượt qua một loại hậu bối, hơn nữa phía sau cậu ta còn có Hoa gia một cái gia tộc khổng lồ như vậy chống đỡ, thế lực càng là không thể giải thích.
"Ha ha, Hoa thiếu gia nói đùa, đều là đồng nghiệp sinh ý, tôi làm sao có thể đối Tần gia có cái gì bất mãn đâu? Chính là nhớ tới một ít chuyện cũ mà thôi" Mạnh Nghiễm Nghĩa cười hề hề nói.
Hoa vũ nháy mắt mấy cái:" Chẳng lẽ Mạnh hội trưởng nói chuyện là vị Tần thiếu gia kia vứt bỏ vợ cả sao? Tuy rằng tôi trở về không lâu sau, nhưng có một số việc vẫn là biết đến. nghe nói bốn năm trước vị Tần thiếu gia kia cưới một vị tiểu thư có gia tộc thần bí lên đã giúp Tần gia vượt qua tràng khủng hoảng kinh tế cũng không tưởng nửa năm về sau bọn họ liền ly hôn. Mấy tháng sau Tần thiếu gia cưới vị phu nhân hiện tại vị này, mà nguyên lai vị tiểu thư kia lại không biết tung tích, chẳng lẽ là nói chuyện này sao?"
Mạnh Nghiễm Nghĩa bị giật nảy mình, nhìn chung quanh nhìn một hồi, xác định không có bao nhiêu người chú ý tới bọn họ mới bắt đầu nói:" Đúng vậy, sự kiện kia bị Tần gia giấu giếm xuống dưới. Chính là năm đó là tôi đã tham gia hôn lễ của bọn họ cho nên mới biết được một chút sự thật. Sự kiện kia Tần gia làm được quả thật rất không phúc hậu, cậu đừng nhìn Tần Thư Nam kia thuộc kiểu một dạng, kỳ thực cậu ta cũng là một tên lang tâm cẩu phế. Năm đó nếu không phải vị Lam tiểu thư kia thì Tần thiếu gia kia chẳng những không cảm kích cô ấy ngược lại ở bên ngoài bao nuôi tình nhân. Chính là Lâm Hinh người vợ bây giờ của cậu ta. Lâm Hinh coi như là đại gia tộc tiểu thư, cư nhiên làm ra chuyện không biết xấu hổ này. Hai nhà bọn họ đã sớm thành trò cười trong vòng lẩn quẩn này, chính là bình thường mọi người e ngại thể diện cũng chưa nói mà thôi"
"Hơn nữa...."
Mạnh Nghiễm Nghĩa ngừng cuối xuống, nhìn Tần Thư Nam bên kia đang ở cùng mọi người nói chuyện, cười đến có chút lãnh:" Đừng nhìn Tần gia hiện tại thuận lợi vui vẻ, nhưng trên thực tế người chân chính coi trọng Tần gia không quá vài người. Nếu Tần gia phát sinh chuyện gì, khẳng định không ai nguyện ý đi giúp trợ cậu ta. Phải biết rằng vị Lam tiểu thư kia chính là hỗ trợ sau đó còn bị đối đãi như vậy, ở loại chuyện này đều gọi là vong ân phụ nghĩa một tia danh dự cũng không có, làm buôn bán tối chú ý chính là thành tín, Thành tín của bọn họ đã bị chính bọn họ giết chết lâu rồi, ai cũng không đồng y1lai5 mạo hiểm đi đổ một phen. Nếu giúp bọn họ vượt qua cửa ải khó khăn khó bảo toàn bọn họ sẽ không bị trả đũa, loại chuyện này vốn là thông thường, giống như gia tộc bọn họ như vậy liền càng là không cần phải nói".
← Ch. 70 | Ch. 72 → |