Chung kết
← Ch.58 | Ch.60 → |
"Sự việc này, đối với tôi mà nói, cũng không có trọng yếu."
Randall giơ lên một cái không chút để ý mỉm cười trả lời.
Lam Dật Thiên hiểu rõ, liền ngay cả Lam hạo vân, nhìn về phía trong ánh mắt anh không không chút nào che dấu tán thưởng.
"Suy nghĩ này của cậu đương nhiên là vô cùng tốt, chỉ cần cậu nguyện ý, tùy tiện bất luận ở nơi nào ở trên đảo đều do cậu lựa chọn."
Lam hạo vân nhẹ nhàng ho khan một tiếng, sau đó ngắn gọn lên tiếng.
...
Chuyện của Bá cát tư giải quyết so với trong tưởng tượng lại đơn giản rất nhiều.
Hơn nữa, gần nhất tin tức sự kiện ở Italy không ngừng truyền ra, trừ bỏ gia tộc bá cát tư luôn luôn bị người thần bí chèn ép ở bên ngoài ngoài, liền ngay cả thiên hậu gợi cảm Shirley. Bá cát tư cũng bắt đầu xui xẻo.
Không biết là ai ở trên mạng truyền ra một đoạn video clip sinh hoạt cá nhân, hình ảnh trong video clip là cảnh cô ta cùng mấy người đàn ông cao tráng chơi NP. Hơn nữa video clip quay chụp phi thường rõ ràng, không chỉ có là thanh âm, liền ngay cả biểu tình mê loạn ở trên mặt đều rất rõ ràng, bộ vị trên thân thể mỗ ta càng là không cần phải nói.
Đoạn video clip này ở trên mạng được mọi người điên cuồng đăng lại và tải xuống rất nhiều, thời gian ngắn ngủi vài giờ, đã bị đăng lại mấy chục vạn lần, số lần tải xuống cũng gần ngang hàng với số lần đăng lại. Nói cách khác, hiện tại ít nhất có mấy chục vạn người có được đoạn video clip này.
Mà ngay tại thời điểm các phóng viên chung quanh đi tìm đương sự khiến cho trong vòng giải trí lâm vào sóng to gió lớn, thì công ty giải trí của Shirley lại trả lời cô ta đã mất tích thật lâu. Tin tức đương sự mất tích càng là làm cho đám phóng viên bát quái này không vui như là cắt tiết gà một loại hưng phấn đứng lên, mỗi ngày đứng ở trước cửa công ty không còn nói, mà thậm chí còn ngay cả đám bạn tốt của Shirley hoặc là những đối tượng trước kia có dính chuyện xấu cũng bị chặn đường, trong lúc nhất thời tin tức của Shirley trở thành đầu đề hot trên các đài truyền thông, xem như nổi tiếng một phen.
Chính là đáng tiếc, bình thường luôn thích hưởng thụ ở trước màn ảnh nhưng là thật không thấy Shirley. Cho dù có những người này luôn đứng ở bên ngoài nhà chính gia tộc bá cát tư, cũng vẫn là không có tìm được bóng dáng của cô ta.
Thẳng đến về sau, gia tộc bá cát tư tuyên bố phá sản, mọi người mới biết được, nguyên lai không chỉ có là Shirley. Bá cát tư, thậm chí liền ngay cả gia tộc bọn họ, cũng đã sớm biến mất, không ai tìm được tin tức bọn họ, cũng tìm không thấy bất luận cái manh mối gì của bọn họ.
Mà tại đây thật lâu thật lâu về sau, có người cư nhiên ở trên mạng nói ở địa hạ thành nổi tiếng nhất thế giới gặp được Shirley. Bá cát tư người đã biến mất đã lâu. Tác phong khi đó của cô ta so với trước kia còn dũng cảm lớn mật hơn, phong thái vẫn như trước, chẳng qua thân phận cũng là không giống với, cô ta cư nhiên ở bên trong đó làm vũ nữ nhảy thoát y.
Về phần biến mất hay không này là thật, thì cũng ít có người còn đi chú ý đến.
Dù sao, trong vòng giải trí có nhiều người mới như vậy, một người biến mất thời gian dài như vậy, đã sớm bị mọi người quên đi.
...
Lam Phong Ngữ ở Italy đợi vài ngày liền đi theo các anh trai nhà mình còn có Randall cùng nhau về nhà.
Lần này đi theo còn có một lão nhân, trước kia Lam Phong Ngữ nghe Randall đã nói, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
Người kia, chính là chiếu cố Randall tù nhỏ, thời điểm ở năm đó gia tộc bố lai phát sinh nội loạn đã dùng một chân cứu Randall, bây giờ đã là một lão quản gia -- khẳng. Bố lai.
Lão quản gia Khẳng đã mau bảy mươi tuổi, cho dù tuổi ông ta đã lớn như vậy nhưng không ai dám coi khinh ông. Tinh thần của ông ta lúc nào cũng tỉnh táo, ánh mắt lợi hại như chim ưng, người trong gia tộc bố lai nhìn đến ông ta đều phải cung kính kêu một tiếng "Khẳng thúc".
Đối với lão nhân này cứu Randall, Lam Phong Ngữ là phi thường tôn kính. Hơn nữa cũng biết sự xuất hiện của ông ta đại biểu cho cái gì, sở dĩ thời điểm gặp mặt ông ta có chút khẩn trương, sợ bản thân mình có chỗ nào làm chưa được tốt, không lưu lại được ấn tượng tốt.
Bất quá cô lo lắng là dư thừa. Tuy rằng chưa thấy qua cô, nhưng ông ta đã sớm nghe từ trong miệng Randall biết được rất nhiều chuyện về cô. Nếu không phải bởi khoảng thời gian trước thân thể không được thoải mái, ông ta đã sớm tới Italy rồi, để nhìn Thiếu phu nhân tương lai.
Lần này tới gặp Lam Phong Ngữ, ông ta còn chuẩn bị rất nhiều lễ vật, thậm chí còn đem chiếc nhẫn của tộc trưởng phu nhân gia tộc bố lai mà bản thân mình luôn luôn cất giữ bảo vệ nhiều năm cầm theo lại đây đưa cho Lam Phong Ngữ làm lễ gặp mặt.
Đối với hành động này của ông ta, người của Lam gia là thật vừa lòng, Lam Phong Ngữ chính là trực tiếp cảm động mắt nước mắt lưng tròng.
Trừ bỏ ngay từ đầu câu nệ, rất nhanh Lam Phong Ngữ đã bị khiêu khôi hài hài hước của ông ta làm cho hấp dẫn, một già một trẻ nhanh chóng trở thành bạn vong niên.
Nhìn bộ dáng bảo bối bên kia cùng lão khẳng tán gẫu vui vẻ, Randall cũng vừa lòng gợi lên khóe miệng.
"Tần gia thế nào?"
Nhìn bộ dáng hai người anh vợ tương lai và bản thân mình có chút nhàm chán, Randall nhớ tới một chuyện mà mình để ở trong lòng hồi lâu, hứng thú hỏi.
Qủa nhiên, đề tài này thành công hấp dẫn sự chú ý của Lam Dật Thiên, liền ngay cả Lam Hạo Vân đang dùng máy tính xử lý công việc cũng khép máy tính lại nhìn lại đây.
"Cậu muốn họ thế nào?"
Lam Dật Thiên cười xấu xa.
Randall cùng anh trao đổi một cái ý vị thâm trường tươi cười: "Tôi là rất muốn làm một chuyện, nhưng bây giờ còn chưa đến lúc, bảo bối nói muốn bản thân mình xử lý chuyện này."
Lam Hạo Vân gật đầu: "Sẽ không để bọn họ tiện nghi như vậy."
Người làm bảo bối thương tổn, không có ai có thể bình yên vô sự.
"Hiện tại bọn họ hẳn là rất đắc ý, vậy làm cho bọn họ lại được ý một đoạn thời gian đi. Hoặc là, chúng ta có thể làm chút gì làm cho bọn họ đắc ý càng thêm lợi hại."
Randall sờ sờ cằm, cười xấu xa.
Lam Dật Thiên hưng phấn: "Có ý tứ gì?"
"Đi càng cao, đến lúc đó liền ngã càng nhanh, chênh lệch cũng càng lớn. Cảm giác như vậy, hẳn là thật không sai đi. Chậm rãi cướp đi từng hết thảy mà bọn họ đã có, làm cho bọn họ trở nên hai bàn tay trắng, ha ha, nhớ tới đến đều làm cho người ta cảm thấy hưng phấn a."
Randall cười đến càng xán lạn.
Lam Dật Thiên cũng ngầm hiểu cười rộ lên.
Hai người cười đến đều giống như hồ ly giảo hoạt, thật hiển nhiên, mỗ ta bị bọn họ để ý thật là xui xẻo. Liền ngay cả Lam Hạo Vân luôn luôn hỉ giận không hiện ra sắc, khi nghe đến Randall tính toán, đáy mắt cũng hiện lên một đạo tinh quang, sự tình, quả nhiên là càng thêm phấn khích.
"Thật vậy chăng? Khẳng gia gia, trước kia tính khí của Randall thật sự rất thối ai cũng đều không để ý sao?"
Máy bay bên kia, Lam Phong Ngữ hưng phấn khuôn mặt nhỏ nhắn đều bắt đầu đỏ lên, có thể nghe được nhiều chuyện về Randall như vậy, không muốn người biết bát quái, thật đúng là thú vị nha.
"Bảo bối đang nói ai đấy?"
Randall đi tới, trực tiếp một tay ôm lấy bảo bối, ở trên mặt cô hôn xuống, sau đó môi cười tủm tỉm hỏi.
Lam Phong Ngữ thế này mới nhớ tới bản thân mình vừa rồi lại còn ở trước mặt người đàn ông này nói tính khí rất thối, cả người cứng đờ, cười nịnh bắt đầu phủ đầu nói: "Em cái gì cũng chưa nói a, em chính là nghe được khẳng gia gia nói chuyện trước kia của anh, cảm thấy anh rất lợi hại, càng ngày càng sùng bái anh. Không nghĩ tới mình cư nhiên có thể gả một người lợi hại như vậy làm chồng, thật đúng là may mắn a."
Tuy rằng bảo bối vỗ mông ngựa Randall thật thoải mái, nhưng vẫn là nhất quyết không tha hỏi: "Tính khí thật là không thối sao?"
"Tính khí thối cái gì, làm sao có thể đâu, là ai nói cái này, rõ ràng là thật khốc thật tuấn tú rất lợi hại có được hay không!"
Lam Phong Ngữ trừng to một bộ nghiêm trang nói.
Lam Hạo Vân Lam Dật Thiên nhìn bộ dáng bảo bối nhà mình chột dạ, không chút khách khí trực tiếp cười ha hả.
← Ch. 58 | Ch. 60 → |