Vay nóng Tima

Truyện:Vô Diệm Vương Phi - Chương 018

Vô Diệm Vương Phi
Hiện có 144 chương (chưa hoàn)
Chương 018
Chỉ hôn!
0.00
(0 votes)


Chương (1-144 )

Siêu sale Shopee


"Hắn chính là Thập lục vương gia sao?" Mộng Nhan ngoái đầu nhìn lại, muốn đi theo, nhưng chỉ kịp thấy bóng lưng hắn mất hút ở chỗ quẹo.

"Ai nha, công chúa, Thập lục vương gia thật sự... rất đáng sợ... Người không nên đi trêu chọc hắn!" Tiểu Thúy nắm chặt lấy chéo áo của công chúa không buông, nếu công chúa có nguy hiểm, hay có vấn đề gì xảy ra, thì người gặp xui xẻo nhất chính là tiểu cung nữ các nàng không phải sao?

"Oa, ngươi dám nói hắn đáng sợ?" Mộng Nhan nắm chặt bím tóc của Tiểu Thúy, nét mặt đầy vẻ hạnh phúc hả hê.

"Công chúa a, những lời này thật sự không thể nói lung tung, Tiểu Thúy sẽ chết mất!" Tiểu Thúy vội vàng quỳ lạy, đầu dán chặt xuống đất.

"Tốt lắm, đứng lên đi!" Mộng Nhan lạnh lùng ra lệnh, nhìn theo hướng Đoan Tuấn Mạc Nhiên biến mất, trong lòng nảy ra một chủ ý.

Trong tẩm cung của Thái hoàng thái hậu, Mộng Nhan vứt bỏ khăn gấm, bước từng bước một đi về phía trước, cung trang Đoan Tuấn vương triều này chẳng được điểm nào hay ho, váy quá chật, lúc nào cũng phải bước từng bước một, tên gọi thì mỹ miều cái gì mà 'nhất bộ quần' (váy một bước), giầy lại càng khoa trương, giầy thêu, nào có giống giầy ống dài xinh đẹp của nàng.

"Mộng Nhan, sao vậy? Vẫn chưa quen cung trang này sao?" Thái hoàng thái hậu dù đã bảy mươi tuổi nhưng thân thể vẫn còn mạnh khỏe, nàng nhẹ nhàng kéo Mộng Nhan ngồi xuống bên người, nét mặt đầy vẻ cưng chiều mỉm cười.

"Bác, ta nghĩ muốn lập gia đình!" Mộng Nhan thẳng thắn mở miệng.

"Lập gia đình? Tại sao muốn lập gia đình?" Thái hoàng thái hậu có chút kinh ngạc, chưa bao giờ nghe nàng nhắc qua có người vừa ý a!

"Hôm nay ta ở trong hoàng cung đụng phải Thập lục vương gia, ta muốn gả cho hắn!" Mộng Nhan cười khẽ, trong lòng thầm nghĩ, khám phá con người thật ẩn dưới khuôn mặt búp bê băng lãnh kia nhất định rất hứng thú.

"Ngươi là nói kẻ mà ngươi muốn gả là đứa bé Mạc Nhiên kia?" Thái hoàng thái hậu sắc mặt càng thêm kinh ngạc.

"Đúng! Vẫn còn thỉnh bác tác thành!" Mộng Nhan ngẩng cao khuôn mặt nhỏ nhắn chờ đợi.

Kỳ thật cá tính của nàng chính là như vậy, tuy vẻ bề ngoài xinh đẹp dịu dàng thoải mái, nhưng thực chất là một kẻ đầy kiêu ngạo, bất luận kẻ nào cũng không để vào mắt, nghe đồn Thập lục vương gia là ác ma của Đoan Tuấn vương triều, nhưng cũng là một vương gia hiếm thấy của Đoan Tuấn vương triều, nàng càng muốn chinh phục nam nhân nhất đẳng này!

"Mộng Nhan, Mạc Nhiên không thích hợp với ngươi!" Thái hoàng thái hậu quay mặt đi, sắc mặt có chút có chút khó xử.

"Nhưng mà Mộng Nhan thích mất rồi!" Nàng nắm tay Thái hoàng thái hậu đung đưa, xuất ra trò sở trường của nàng, dụi đầu vào ngực nàng, bắt đầu làm nũng.

"Mộng Nhan, ngươi chưa từng thấy thủ đoạn của đứa bé Mạc Nhiên kia..." Thái hoàng thái hậu nhịn không được run run, nếu như không có lần đó, nàng thật đúng là không biết, hoàng ngoại tôn của nàng kinh khủng như vậy!

"Không phải là trò đem người chém làm đôi sao? Cái trò chơi này trước kia ta cũng chơi đùa!" Mộng Nhan lơ đễnh, nếu như không phải như vậy, nàng cũng không chịu gả đâu, một nam nhân khát máu, chinh phục được hẳn nhất định sẽ rất vui vẻ hứng thú nha? Ngẫm lại, trong lòng liền ngứa ngáy a!

"Mộng Nhan... Ngươi..." Thái hoàng thái hậu nhất thời nói không ra lời, nói gì vậy, đây là trò chơi sao?

"Thái hoàng thái hậu!" Nàng tiếp tục làm nũng, cẩn thận le lưỡi, suýt nữa đắc ý quá mà lộ ra bí mật của mình, oa, nguy hiểm thật!

"Ngươi làm nũng cũng vô dụng, Mạc Nhiên đã thành thân rồi!" Thái hoàng thái hậu thản nhiên mở miệng, cái này cũng tính là một lý do thỏa đáng rồi!

"Thành thân? Lúc nào?" Mộng Nhan cả kinh, không thể nào, hắn là nam nhân mà nàng xem trúng nha!

"Ba ngày trước!" Thái hoàng thái hậu nhẹ thở dài một hơi.

"Là thiên kim nhà ai?" Nàng muốn xem thử, là ai đã đoạt đi thứ mà nàng muốn.

"Là một gia đình ở Giang Nam, là một võ lâm thế gia!" Thái hoàng thái hậu cũng biết đây chỉ là một cuộc hôn nhân chính trị mà thôi, để đem nhân sĩ giang hồ ở Giang Nam kiềm chế lại!

"Võ lâm thế gia, xuất thân thấp kém như vậy, làm sao có thể xứng với Thập lục vương gia đây? Ta mặc kệ, bác, người đi nói chuyện với Hoàng thượng biểu ca, gả ta đến đó, nữ nhân kia làm thiếp là được rồi!" Mộng Nhan cố gắng lắc lắc tay của thái hoàng thái hậu, tiếp tục làm nũng.

"Kỳ thật ai gia cũng vẫn muốn vì Mạc Nhiên tìm một chỗ hôn nhân môn đăng hộ đối, cũng được, ai gia đi tìm Hoàng thượng nói một chút!" Thái hoàng thái hậu rốt cuộc cố mà đáp ứng, dù sao thiên kim nhà kia là nữ nhân giang hồ, không để ý đến quy củ, nếu Mộng Nhan đã thích...

"Hoàng nãi nãi, ngài đang nói giỡn sao?" Đoan Tuấn Mạc Bắc hơi day day thái dương, nếu Thập lục đệ là kẻ dễ nói chuyện như vậy, hắn cũng không cần buồn phiền rồi!

"Ai gia không đùa, dù sao hôn sự của đứa bé Mạc Nhiên kia cũng là một cuộc hôn nhân chính trị, cũng không có gì trở ngại!" Thái hoàng thái hậu cực lực tác hợp.

"Mấu chốt là, tính tình của Thập lục đệ người không phải không rõ, việc của gia đình kia chỉ là ngoại lệ, để Thập lục đệ đáp ứng cuộc hôn nhân này, ta phải đồng ý cho hắn nghỉ hưu lúc ba mươi lăm tuổi! Hoàng nãi nãi, ngươi biết việc này có ý nghĩa như thế nào không?" Đoan Tuấn Mạc Bắc khó khăn mới nói ra được, Đoan Tuấn Mạc Nhiên là cánh tay đắc lực nhất của hắn, bên ngoài hắn dẹp trừ phản loạn, bên trong hắn loại bỏ đám kết bè kéo cánh, chuyện gì không có ai làm được đều do hắn hỗ trợ xử lý, trong hai mươi mấy người huynh đệ, hắn là người có tài hoa nhất, nhưng lại là người không có chút hứng thú nào đối với ngôi vị hoàng đế! Nếu như không phải lần này chuyện của "Thiên Địa Thịnh" gây náo loạn quá lớn, cứ khoanh tay ngồi nhìn sẽ bị đánh đến tận cửa thành, nếu còn có biện pháp khác, hắn đã không cần đáp ứng điều kiện Đoan Tuấn Mạc Nhiên đòi về hưu sớm như vậy!

"Nhưng mà..." Thái hoàng thái hậu chưa từ bỏ ý định.

"Hoàng thượng, Thập lục vương gia cầu kiến!" Thái giám tiến đến bẩm báo, Đoan Tuấn Mạc Bắc khó xử nhìn thái hoàng thái hậu: "Như vậy, ta có thể giúp ngươi đưa ra, nhưng là có đáp ứng hay không thì phải xem thập lục đệ rồi!"

"Được!" Nét mặt Thái hoàng thái hậu rốt cuộc có vẻ tươi cười, gật đầu, để lão thái giám dìu ra.

Đoan Tuấn Mạc Nhiên ở trong cung chắp tay sau lưng dạo qua một vòng, mày rậm nhăn lại, hắn chậm rãi rảo bước tiến lên ngự thư phòng của hoàng thượng, con ngươi thâm thúy mà u ám.

"Hoàng thượng, 'Thiên Địa Thịnh' hung hăng ngang ngược, Hoàng thượng đã từng có phân tích qua nguyên nhân?" Đoan Tuấn Mạc Nhiên lạnh lùng mở miệng, cho dù là Hoàng thượng, cũng không gia tăng thêm biểu cảm, Đoan Tuấn Mạc Bắc biết rõ tính tình của hắn, cũng không trách hắn.

" Nguyên nhân gì?" Đoan Tuấn Mạc Bắc kinh ngạc nói.

"Bọn họ lấy khẩu hiệu là mang lại lợi ích cho dân chúng, theo vi thần thấy, trấn áp là một biện pháp, nhưng là trên căn bản muốn diệt trừ được tận gốc, thì phải yêu dân như con! Giang Nam mấy năm này liên tục đại hạn, dân chúng lầm than, lão bách tính không có cơm ăn, hiển nhiên sẽ đứng lên phản kháng, Hoàng thượng, biện pháp duy nhất giải quyết tận gốc chính là đem lương thực cứu trợ thiên tai, giải quyết vấn đề cơm ăn của dân chúng, sau đó trấn an dân tâm, sau đó nữa lại thực hành trấn áp, tin tưởng tình hình sẽ được cải thiện!" Đoan Tuấn Mạc Nhiên lạnh lùng mở miệng.

"Nhưng mà... Ngươi cũng biết, ta vừa mới đăng cơ, quốc khố trống rỗng, sợ rằng chẳng có tiền bạc để cứu tế!" Đoan Tuấn Mạc Bắc đương nhiên biết rõ đạo lý ở phương diện này, nhưng là nói thì dễ làm lên mới khó.

"Lúc thần đệ tiến cung, ở trong hoàng cung quan sát một vòng, chỉ cần chi tiêu trong hoàng cung của hoàng thượng giảm bớt một chút, đem thần tử giảm chi một chút, liền đủ bách tính ăn ba tháng nửa năm, chỉ cần khô hạn qua đi, bách tính có lương thực, Hoàng thượng tự nhiên có thể khôi phục chi phí!" Đoan Tuấn Mạc Nhiên âm thanh lạnh lùng nói, trên gương mặt tuấn tuyệt không có một tia biểu cảm.

"Ý tứ củaThập lục đệ là giảm bớt chi tiêu cho việc lễ tiết ở trong cung?" Đoan Tuấn Mạc Bắc nhăn mày, sắc mặt có chút có chút khó xử.

"Hoàng thượng, người có thể tạm thời cân nhắc đến việc giảm bớt chi tiêu cho việc lễ tiết trong vài ngày, hay muốn làm một quân vương mất nước!" Lời nói của Đoan Tuấn Mạc Nhiên tiếp tục lãnh băng, đổi lại với người khác, nói như vậy, Hoàng thượng đã sớm đem người đưa tới ngọ môn chém đầu, nhưng mà Đoan Tuấn Mạc Nhiên là Thập lục vương gia, hắn tự nhiên phải kính trọng vài phần!

"Được rồi, ta sẽ cân nhắc! Chỉ là, thập lục đệ, trẫm vẫn còn có một chuyện tốt tiện nghi cho thập lục đệ!" Đoan Tuấn Mạc Nhiên cười cười, trước mua một cái lộ*, sau đó tiếp tục mở miệng: "Chẳng biết thập lục đệ cùng thập lục đệ muội tình cảm như thế nào?"

"Bình thường!" Đoan Tuấn Mạc Nhiên ngay cả đầu cũng lại không thèm ngẩng lên, lạnh lùng mở miệng.

"Vậy là tốt rồi, như vậy, vì bồi thường thập lục đệ vì nước hy sinh, trẫm lại lần nữa tứ hôn cho ngươi... Ai, thập lục đệ ngươi đi đâu?" Đoan Tuấn Mạc Bắc gấp giọng nói, giương mắt, Đoan Tuấn Mạc Nhiên đã sớm chạy tới chỗ cánh cửa cao bốn mét kia.

"Ngươi cứ giữ lấy cho ngươi đi, ta không cần!" Đoan Tuấn Mạc Nhiên hừ lạnh một tiếng, bóng lưng lạnh lùng nhoáng lên một cái đã biến mất.

Đoan Tuấn Mạc Bắc lắc đầu, liền biết kết cục là như thế này!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-144 )