Vay nóng Tima

Truyện:Thúc Thúc Yêu Nghiệt - Chương 074

Thúc Thúc Yêu Nghiệt
Trọn bộ 202 chương
Chương 074
Không chết được
0.00
(0 votes)


Chương (1-202)

Siêu sale Lazada


'Ầm' một cước đá văng cánh cửa, con mắt hung dữ nhìn chằm chằm hai người ngồi bên giường, chết tiệt, bọn họ chỉ mặc đồ ngủ.

"Em tại sao lại ở đây?!" Câu này rống về phía Liễu Uyển Nhi.

"Anh Thiểu Đình, em đi trước." Cô không muốn gây lộn với hắn, dứt lời liền đứng dậy rời đi.

"Nói rõ ràng cho anh, em và hắn đã làm gì?!" Ghen tức khiến Tô Lực Hằng mất đi lực khống chết thoáng cái bắt được tay Liễu Uyển Nhi, hung hăng nhìn chằm chằm cô.

"Không cần thiết giải thích." Một câu nói thờ ơ giống như một mồi lửa đốt cháy lửa giận trong lòng Tô Lực Hằng.

'Rầm!' Cú đấm bay qua gò má Liễu Uyển Nhi thẳng tắp xông vào vách tường phấn trắng.

Nếu như có thể hắn thật muốn làm thịt cô gái luôn chọc giận hắn hành hạ hắn, nhưng chết tiệt hắn không nỡ.

Thu hồi quả đấm, Tô Lực Hằng phất tay áo đi.

"Tiểu Tiểu, hay em đi xem đại ca có sao không." Vu Thiểu Đình khuyên nhủ, cho dù những lời này làm tim của hắn co rút đau đớn.

Liễu Uyển Nhi không nói, cô đã quyết định không bao giờ để ý tới hắn.

"Hắn bị thương."

Cô nhìn thấy tay của hắn chảy máu.

Do dự một hồi cuối cùng bù không được lo lắng trong lòng, chào hỏi với Vu Thiểu Đình sau đi đến phòng Tô Lực Hằng.

Nhìn cô rời đi Vu Thiểu Đình trong lòng nặng nề thở dài một hơi, có lẽ sâu trong lòng cô cũng rất để ý đại ca.

Đi tới trước phòng, phát hiện cửa không khóa, nhẹ nhàng đẩy ra, người đàn ông bên trong đang ngồi đưa lưng về phía mình.

Đi tới bên cạnh hắn, nhẹ giọng nói: "Anh không sao chứ?"

Không để ý tới cô, không nhìn cô, hắn còn đang tức giận.

"Đi đến để bác sĩ Đao băng bó." Liễu Uyển Nhi khuyên nhủ.

"Không chết được!" Trong lòng em không phải chỉ có người đàn ông kia sao? Tại sao còn lo hắn sống hay chết!

"Em đi nói lời từ biệt với anh Thiểu Đình, ngày mai không phải anh ấy sẽ ra nước ngoài sao."

Liễu Uyển Nhi giải thích làm Tô Lực Hằng thiếu nữa quên, nhưng sợ mất mặt chết cũng phải chống đỡ.

"Đi thôi." Kéo tay áo của hắn, Liễu Uyển Nhi dịu dàng nói.

Tô Lực Hằng lập tức đứng lên, trong ánh mắt tựa hồ muốn nói, nể tình em năn nỉ anh mới đi đấy nhá!.

Tầng cao nhất

"Bác sĩ Đao, anh bị gì vậy?" Nhìn một bên mắt của Đao Nhân đen thui, Liễu Uyển Nhi không khỏi quan tâm nói.

"Ừ ~ bị cửa đụng phải." Liếc người đàn ông mình đang băng bó, Đao Nhân ở trong lòng oán trách, đại ca ra tay cũng quá tàn nhẫn, đánh đâu không đánh hết lần này tới lần khác đánh gương mặt tuấn tú đáng thương của hắn.

"Ôi ~" Tô Lực Hằng thét kêu đau, chết tiệt hắn đang bị thương cô còn có thời gian quan tâm người đàn ông khác.

"Rất đau sao?" Quả nhiên tiếng ôi thành công hấp dẫn Liễu Uyển Nhi chú ý.

"Bác sĩ Đao, anh có thể nhẹ chút không."

Lại giả bộ, thật khinh bỉ đại ca! Đao Nhân ở trong lòng phẫn nộ nói.

Lúc này Liễu Uyển Nhi phát hiện trên người Tô Lực Hằng chỉ có một chiếc áo ngủ mỏng manh, vội trở về phòng lấy áo khoác tới cho hắn.

Thấy cô rời đi, Đao Nhân không nhịn được mở miệng: "Thật ra Tiểu Tiểu rất quan tâm anh."

"Điều này đương nhiên thôi." Tô Lực Hằng có chút đắc ý.

"Đại ca, tại sao anh cho rằng cô ấy lén đi vụng trộm với Thiểu Đình? Anh cũng biết Tiểu Tiểu đang đến kỳ kinh nguyệt, Thiểu Đình sẽ không cầm thú như vậy." Khi yêu người đàn ông mất hết thông minh, Đao Nhân nhắc nhở mình ngàn vạn chớ ngu rơi vào tình yêu.

Hắn cũng bị cảnh bọn họ ngồi ở bên giường khiến đầu óc choáng váng mới có thể mất đi sức phán đoán, hiện tại hắn cũng rất hối hận đã hiểu lầm cô.

Khi Liễu Uyển Nhi quay trở lại thì đã thấy hai người đàn ông ngồi nói chuyện phiếm, cầm áo đến phủ lên người Tô Lực Hằng, lên tiếng chào Đao Nhân, sau đó đỡ cánh tay bị thương của hắn cùng nhau rời đi.

"Anh nghỉ ngơi cho tốt, em về phòng trước." Sau khi đưa Tô Lực Hằng về phòng, Liễu Uyển Nhi đang chuẩn bị rời đi..

"Ôi ~" thấy cô muốn đi, Tô Lực Hằng lập tức tên tiếng kêu đau.

"Vết thương lại đau rồi à?" Quả nhiên cô lập tức trở lại.

"Không có chuyện gì, em đi đi, tay phải của anh có thể cử động, tự mình tắm cũng không sao." Nói xong đồng thời lông mày Tô Lực Hằng nhíu chặt, vẻ mặt khổ sở.

"Đau thành như vậy, anh làm sao có thể tự mình làm." Vừa nói người đã vọt vào phòng tắm, pha nước để hắn tắm.

Nhìn bóng người bận rộn trước mắt, Tô Lực Hằng bỗng nhiên có loại hạnh phúc chân thật, nếu bảo cô cởi quần áo tắm cho hắn, ý kiến này tựa như không tồi.

Ban đêm nhìn cô bé ngủ say trong ngực, trong đầu Tô Lực Hằng lại bắt đầu xoay chuyển, hắn phải làm sao để cô hết yêu tên kia đây? Hừm ~ hắn phải nghĩ biện pháp thật tốt.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-202)