Tiện phụ lớn mật
← Ch.060 | Ch.062 → |
Sở Cuồng cảm thấy giống như đang nằm trên vải bông, cho nên hắn có cảm giác như tan ra trên thân người chưa từngôm này, trên môi còn vươn men say, đôi mắt đau nhức không mở ra được, trong đầu hắn một mảnh trống không, nghiêng người, cả người nằm trênthân hình mềm nhũn bên dưới, đem mặt chôn ở trước mảnh áo ngực hồng tươi của Thải Thải.
Mông lung nhìn thấy làn da nàng mềm mịn, lấy tay sờ lại cảm giác nàng trơn bóng nõn nà, giống như có thể bóp ranước!!! A!!! Thực là vô cùng mê hồn!! A!! Không chịu được!! ~ Thải Thảibị người đè lên, cảm giác không thở nổi, gương mặt dù trong mộng vẫnnhăn lại, hai tay dùng sức đẩy mạnh, "Tránh ra...tránh ra..." Như thế nàotrong mộng có con chó đem nàng xô ngã, lại còn gắt gao ủi ngực của nàng.
Toàn thân Thải Thải nóng lên, khuôn mặtửng đỏ, vô thức đẩy đầu người phía trên ra, thì thào: "Nhanh tránh ra, bằng không ta gọi người.... đánh..." Nói xong, dùng bàn tay múp míp dùng sứcđánh trên đầu chướng ngại vật nhiều lần, "Đánh..." Nàng lẩm bẩm, nghiêngđầu, vùi mặt vào trong gối.
Sở Cuồng bị làm phiền, hét lớn một tiếng 'Lớn mật!'
"Như Nguyệt, muội nói xem có phải chúngta đã làm sai hay không? Nếu như buổi sáng Hoàng thượng tỉnh lại liệu có thể đem tất cả chúng ta bắt lại lăng trì xử tử?"
Như Nguyệt tính cách quyết đoán, lá ganlại rất lớn, nhìn Như Ý bộ dạng chột dạ, trách cứ nói:" Hoàng thượngcùng Hoàng hậu ngủ với nhau, nô tì chúng ta sai chỗ nào chứ? Muội nhìnkhông ra, tỷ xem, chúng ta cũng không giúp Hoàng thượng ôm Nương nương, cũng không đem Hoàng thượng đặt nằm trên người Nương nương chúng ta, muội là hiện lo lắng Hoàng thượng sẽ làm ra chuyện xấu với Nương nươngđấy." Nói xong, ngoắc ngoắc ngón tay, muốn Như Ý theo nàng cùng đi, haitay nắm lấy long trảo đang cầm ngón tay Thải Thải tách ra, nửa đẩy nửanâng, đem Sở Cuồng đặt nằm gối đầu ngay ngắn bên cạnh Thải Thải.
"Muội có ý này, chúng ta để một cái gốigiữa hai người bọn họ, khi Hoàng thượng và Nương nương tỉnh lại, ngộ nhỡ Hoàng thượng nói Nương nương cố ý dùng thủ đoạn dụ ngài ấy lên giường, chúng ta cũng có thể cãi lại." Như Nguyệt làm làm chuyện lớn mật nhưvậy, cũng nhờ ba tỷ muội Như gia này đều xuất thân từ gia đình võ tướng, phụ thân lại từng là đại tướng quân, hy sinh trong chiến trường, sau đó được Thái hậu mang vào trong cung nuôi lớn.
Có đến năm sáu cái gối đầu ngăn giữa Đế Hậu hai người.
Rốt cục cũng bình an vô sự, đến nửa đêm, Sở Cuồng ôm gối mà ngủ.
Còn Thải Thải lại gặp ác mộng liên tục.
Canh năm trời sáng các tiếng động bắt đầu vang lên, Thải Thải cùng Sở Cuồng hai người, đồng thời bừng tỉnh, đồngthời mở mắt, lại đồng thời nhìn lên hình long phượng trình tường được vẽ vì đại hôn của hai người lúc trước.
Cánh tay đặt trên gối đầu, Thải Thải cả đêm vô cùng mệt mỏi, bởi vì mơ thấy có quỷ đè lên người.
Sở Cuồng lại khó có dịp được ngủ ngon như vậy, trầm như thế, thậm chí có chút bận tâm một khi tỉnh lại, từ nay về sau rốt cuộc có cơ hội được ngủ một giấc như thế hay không.
Thải Thải thở dài: "Haiii............"
Mặt Sở Cuồng trong nháy mắt kết băng, thanh âm này, nghe thật quen tai.
Không phải Đức Phi, cũng không phải Thục Phi, cũng không phải các phi tử khác...
Sở Cuồng ngập ngừng nghiêng đầu sang, sau đó, lại nhìn thấy một thân hình mập mạp đang nằm cạnh một đống gối.
← Ch. 060 | Ch. 062 → |