← Ch.33 | Ch.35 → |
Thấy ba anh đang ngồi đọc báo trên chiếc ghế tre trong vườn nên anh cũng chầm chậm tiến tới:
_Ba!!!
_Con lại đây!!!
Anh tiến đến gần ba anh rồi ngồi xuống cạnh ông. Ông gấp tờ báo lại rồi nói:
_Đám cưới chuẩn bị tới đâu rồi??
Anh lúng túng đáp:
_Vẫn chưa tới đâu hết!!
Ba anh trầm ngâm một lúc rồi mới nói:
_Ta biết hai đứa không có tình yêu nhưng Thiên Nhi là cô gái tốt. Ta nhìn người không lầm đâu. Con nên biết trân trọng điều đó.
Anh gật đầu:
_Con biết rồi ba!!
Rồi đột nhiên ông nhìn anh rồi hỏi:
_Thế con có thích Thiên Nhi tí nào không???
Anh lưỡng lự đáp:
_Con cũng không biết nữa!!!
Ông gật gù nói tiếp:
_Ta tin có một ngày hai đứa sẽ hòa hợp được với nhau!!
Anh ngạc nhiên hỏi:
_Sao ba biết???
Ông mỉm cười dịu dàng:
_Vì lần này con không dám khẳng định rằng không có thích Thiên Nhi. Ta nghĩ rằng trong con cũng có ít nhiều yêu mến con bé.
Anh ngượng ngùng không trả lời và tự hỏi:
_Có thật như vậy không?? mình yêu mến Thiên Nhi??
Ba anh nói tiếp:
_Có một ngày con sẽ nhận ra thôi con trai à!!
Ông vừa dứt câu thì chuông điện thoại của anh reo lên. Anh xin phép ba anh đi nghe điện thoại. Vẫn cái giọng lạnh lùng:
_A lô!!
_Ox, bx nè, ox đang làm gì vậy??
_Không làm gì hết, sao vậy??
_Bx vừa đáp máy bay xuống. Ox qua đón bx nhe!!
Anh suy nghĩ vài giây rồi mới trả lời:
_Được rồi, đợi ở đó đi!!
Rồi anh thay đồ leo lên xe chạy thẳng đến sân bay đón Lệ Thy. Trên đường đi anh đã suy xét rất nhiều về tình yêu của anh và Lệ Thy và cuối cùng anh nhếch miệng cười khi đúc kết ra cái kết luận cuối cùng.
Lệ Thy nhìn thấy anh vội phụng phịu:
_Bx đợi ox lâu quá chừng!!
Anh không màng đến xách hộ cô nàng cái vali rồi quăng vào xe. Mặc cho cô nàng tay cứ bám lấy tay anh miệng í ới:
_Anh đi từ từ thôi đợi em với!!
Chợt thấy cái vẻ lả lướt của Lệ Thy không hiểu sao anh lại thấy chán ghét vô cùng. Anh vừa leo lên thì Lệ Thy cũng vội vào xe ngay. Giọng giận dỗi:
_Anh làm gì phải đi nhanh như vậy chứ, hết yêu em rồi chứ gì??
Anh nhìn Lệ:
_Thế còn em có còn yêu anh không??
Lệ Thy chu môi hờn dỗi:
_Không yêu anh thì em yêu ai!!
Anh vẫn lạnh lùng:
_Thế mà em có thể thản nhiên bỏ mặc tui mà đi du lịch à??
Lệ Thy sững người khi nghe lời trách móc từ anh. Trước giờ anh luôn cưng chiều cô có bao giờ trách móc cô điều gì. Lệ Thy lúng túng:
_Tại vé lỡ mua rồi, tiền cũng đã trả rồi, không đi bỏ uổng lắm với lại em biết thế nào anh cũng tự tìm cách về nhà được mà!!!
← Ch. 33 | Ch. 35 → |