← Ch.07 | Ch.09 → |
Bây giờ cô hoàn toàn biến thành oa oa tình ái của các ca ca.
Khi nữ hầu dẫn cô đến căn phòng này, cô căn bản không nghĩ tới tình huống trước mắt. Bốn vị ca ca của cô đang mặc quần áo thoải mái nhàn nhã ngồi đó, ăn đồ ăn ngon miệng cao cấp do một đầu bếp chuyên nghiệp chế biến, uống trà đen Ceylon hương thơm tỏa ra bốn phía, từng khuôn mặt tỏa ra khí tức vương tôn công tử, mỗi cử chỉ giơ tay nhấc chân đều triển lộ phong phạm hào môn không thể lẫn lộn với kẻ khác. Vây quanh họ luôn là không khí quý tộc, khi thấy cô đến đều nhếch miệng cười nhẹ.
Chân tay cô luống cuống đứng ở cửa, bất lực nhìn nữ hầu lui ra ngoài, ngón tay xoắn vào đường viền hoa màu tím nhạt, đôi giày bé nhỏ máu tím cũng bị cô mài vào nhau, sao bọn họ lại cùng nhau tìm cô tới?
Bọn họ nhìn cô một cái, gián đoạn bữa ăn trong chốc lát lại cúi đầu ăn tiếp, trong bốn người chỉ có Tam ca rời chỗ ngồi đi về phía cô, 3 người khác không có nhìn cô thêm lần nữa. Thái độ lãnh đạm ấy khiến cô nhẹ nhàng thở ra, với tình huống này cô hi vọng bản thân càng bị xem nhẹ càng tốt, cô không mong mình sẽ bị cả 4 con mãnh thú cùng chú ý đến.
"Vật nhỏ, sao em đứng bất động ở đây? Đi qua ăn cơm tối a!" Tống Trí Nghiêu xoa xoa cái gáy nho nhỏ, bàn tay to phủ lên bờ vai gầy yếu kéo Tống Nhân Dụ cực kỳ không tình nguyện về phía bàn ăn, nơi có 3 vị ca ca khác đang ngồi. 1 2 3 4, có bốn chỗ ngồi giờ đột ngột thêm một người, làm cô khó xử đứng bên cạnh bàn.
Tam ca tự nhiên trở lại chỗ ngồi, bàn tay to của hắn dùng lực lôi kéo, thân thể nhỏ xinh bị hắn ôm trên đùi, cánh tay kiên cố ôm chặt eo thon, cái cằm của hắn đặt trên vai cô, dung nhan thiên sứ gần trong gang tấc, "Vật nhỏ, em muốn ăn cái gì? Anh cho em ăn." Hắn coi cô như búp bê mà đùa nghịch, không cho cô cơ hội phản kháng cầm lấy cái thìa xúc 1 đống đồ vật vào trong của hắn.
"Canh nấm rất ngon nha, nào, há to miệng." Một thìa đầy canh đưa tới miệng, hắn nhìn cô ăn tới một giọt không thừa, sau đó còn đút thêm vài thìa nữa mới đổi sang món khác. Cầm dĩa cuốn mì Ý, một cái dĩa đầy mì Ý bơ sữa nhét vào trong miệng cô, cái miệng nhỏ của cô làm sao mà nuốt hết thức ăn trên cái dĩa to ấy, bơ sữa dính mặt rồi mà cô không thể đưa tay lên lau. Bởi vì không biết từ lúc nào, hắn thừa cơ cô không chú ý liền trói tay cô lại!
Không đúng! Một bàn tay hắn ôm eo cô, một tay khác cho cô ăn, vậy thì trói bằng tay nào đây?
Như vậy là ai?!
Lúc này cô mới phát hiện 3 ca ca khác đã sớm không ăn, tất cả lực chú ý của bọn họ đều đặt trên thân thể cô, diễm lệ rồi lại tươi cười tàn ngược, ánh mắt bọn họ nhìn cô như kiểu cô là con mồi. Thì ra cô quá ngây thơ rồi, cô chỉ chú ý bọn họ không nhìn mình, thái độ cũng có chút lãnh đạm liền buông lỏng cảnh giác. Cô không thấy rằng, bọn họ nhìn nhau cười truyền tới tin tức của con mồi, sau cái bóng lãnh đạm ấy lại là thú tính như lửa.
Cô không phải gọi bọn họ là thú sao? Dã thú đâu thể mất đi hứng thú với con mồi nhanh như vậy? Trước khi con mồi bị ăn, dã thú đều chậm rãi đùa bỡn, hành hạ nó, thẳng đến khi mất đi hứng thú chơi đùa, mới một ngụm nuốt con mồi ngon miệng vào bụng.
"Anh nói này vật nhỏ, em ăn không hết liền để dính như thế này, xem, thật giống con mèo đốm, em a! Tướng ăn thực không tốt!" Tam ca đặt dĩa ăn xuống, chuyển qua mặt cô, đầu lưỡi đỏ tươi đi bơ sữa còn sót lại, rồi liếm lên gò má, cái mũi, khóe miệng, cuối cùng là đôi môi hồng đào. Đầu lưỡi trơn nhẵn chui vào trong, nếm triệt để khoang miệng cô mấy lần mới chịu rời khỏi."Ân, ăn ngon! Thức ăn trên thân thể em ngon hơn, so với ăn trên bàn thì tốt hơn nhiều." Tống Trí Nghiêu cư nhiên nổi lên hưng trí, hắn bắt đầu đẩy thức ăn trên bàn vào trong miệng cô, bất quá không phải cho cô ăn mà là hắn ăn. Để cô ngậm thức ăn trong miệng, sau đó, hắn sẽ hôn cô rồi ăn luôn thức ăn trong đó, cái tay không an phận cũng bắt đầu vuốt ve thân thể cô, bộ ngực nhỏ bị hắn nắm ở trong tay không buông.
"Chơi vui lắm sao? Em cũng phải thử một chút!" Tống Thiên Diệp thấy trong lòng nhảy nhót không thôi, hai tay hắn xốc nách cô, ra sức nhấc lên, cô gái nhỏ nhắn như ngồi lăng tiêu chạy vào vòng ôm của một người đàn ông khác. Cho cô ngậm một miếng bánh kem ngọt, nhìn cái miệng nhỏ hồng nhuận chứa kem lạnh nên run rẩy, hắn hưng phấn không thể kìm chế chính mình. Lập tức che đôi môi mọng ấy, bên trong khoang miệng ngọt ngào, dù bánh kem toàn phần lạnh, nhưng hương vị ngọt ngào cùng mùi hương thân thể thiếu nữ làm hắn càng hôn càng sâu, chờ hắn rời khỏi môi cô, khuôn mặt cô sớm đã hồng một mảnh.
"Thực hết sức tuyệt vời! Anh chưa hưởng qua kem ngọt như vậy!" Hắn cầm tách trà đen Ceylon để sát vào trên môi cô, "Em có thể biến trà đen thành ngọt ngào hay không a, meo meo!" Buộc cô uống một ngụm, hắn lần thứ hai hôn lên làn môi hơi hơi sưng đỏ. Trà đen sục sạo trong miệng đã lây dính hương vị của cô, bị hắn như trời hạn gặp mưa mà uống hết, cuối cùng, ánh mắt tà ác của hắn liếc nhìn thân thể mềm mại từ trên xuống dưới.
Nếu như đổ bơ sưa hoặc cái gì đó lên thân cô, không biết sẽ có hương vị gì!
"Tứ đệ, nên đổi cho anh đi!" Đại ca ôm cô gái nhỏ trên đùi hắn, ác ma mò lên trước ngực cô. Nụ hoa duyên dáng bị hai bàn tay lớn che phủ hoàn toàn, xoa nắn vuốt ve qua làn áo mỏng, hai hạt trân châu sau một hồi lôi kéo liền trở nên cứng rắng, nhô cao làm thành hai đỉnh núi nho nhỏ trên lớp áo. Đôi tay Tống Luật càng thêm lửa nóng, hắn không thoả mãn xốc áo ngoài lên, Thoát nửa người trên của cô, hai bầu ngực thẹn thùng khẽ run, da thịt trắng noãn làm nổi bật quầng vú hồng, hương thơm thiếu nữ lập tức khứu giác của tất cả những người đàn ông ở đây làm tù binh.
Tống Luật nắm trong tay một lọ tương ô mai, mở nắp lọ múc ra 1 muôi lớn, bôi lên hai bầu ngực không có gì che lấp, tức thì, bộ ngực của Tống Nhân Dụ biến thành mỹ vị món điểm tâm tương hoa quả ngọt. Miệng người đàn ông như dã thú vồ lấy món điểm tâm ngon ngọt ấy, tương ô mai màu hồng từng chút từng chút bị ăn sạch, làn da trắng nõn cũng bị gặm cắn thành màu hồng. Vú mềm trắng tinh như sữa bò bị Tống Luật cho toàn bộ vào trong miệng, tựa như có thể mút ra dòng sữa trong đó, thẳng đến khi Nhân Dụ bị đau bắt đầu giãy dụa, hắn mới buông nụ hoa nhỏ bị chà đạp ra.
"Tiểu công chúa, em so với điểm tâm đầu bếp làm còn ngon hơn a, khiến anh không thể một ngụm nuốt em vào!" Ngữ khí ái muội, động tác càn rỡ, Tống Luật ôm Nhân Dụ trong lồng ngực, bàn tay to không di chuyển trên lưng cô, để nụ hoa của cô ma sát lồng ngực rắn chắc của hắn, hơi thở của hắn bắt đầu nhen nhóm dục niệm.
Nhị ca Tống Văn Vũ yêu mị đã ngồi không yên, "Tiểu yêu tinh, em nên tới đây đi!" Khẩn cấp vội vã ôm lại cô gái chỉ còn chiếc váy che thân, cho cô ăn 1 ngụm ô mai, ngay sau đó hắn lập tức áp lên cái miệng nhỏ, ô mai chua chua ngọt ngọt bị lưỡi bọn họ dây dưa đè ép ra nước, thuận theo đôi môi hồng đào không thể khép kín mà chảy xuống, một đường không bị ngăn trở chảy qua bộ ngực rơi xuống eo.
Ngón tay thon dài tà ác đẩy nút buộc chiếc váy mỏng, cái váy màu tím rơi xuống đất, quần lót cũng rời khỏi thân thể, tiểu bạch thỏ toàn thân trần trụi cùng dã thú áo mũ chỉnh tề, yến tiệc cứ như vậy bắt đầu.
Thân thể non nớt được đặt trên một cái bàn ăn rộng rãi khác, trên thân thể cô có đủ các loại đồ ăn, nào là mứt quả, bơ sữa, mà các ca ca của cô sau khi lựa chọn chỗ mình thích liền bắt đầu nhấm nháp.
Môi và hai vú bị 3 ác ma nhấm nháp triệt để, chỉ có nhị ca Tống Văn Vũ yêu khí dùng hai tròng mắt nhìn chằm chằm 1 nơi, tiểu hoa huy*t bí ẩn! Hoa tâm thịt hồng nhạt giấu ở sâu tỏng bắp đùi trơn mềm, phảng phất như có thủy quang trong suốt lóe ra, hắn yêu khí cười, nghĩ đến 1 cái chủ ý tuyệt diệu!
Tìm kiếm trên cái bàn bừa bãi đồ ăn, bỗng dưng, nhãn tình hắn sáng lên, chính là nó! Thùng đá bốc khói trắng, từng khối đá lớn nhỏ tản ra khí lạnh màu trắng. Xách nó đến bên cạnh cô thiếu nữ bị 3 người đàn ông khác làm cho thở gấp liên tục, gấp hai cái đùi cô lên, bốc 1 cục đá nhét vào hoa tâm của cô!
"A! Lạnh quá! Lấy ra đi €€€€" tiếng kêu sợ hãi từ trong nụ hôn của Tống Luật tràn ra, bất quá do bị hôn mà gián đoạn liên tục.
Không để ý tiếng kêu, tiếp tục nhét đá vào tiểu huyệt đỏ bừng, u kính eo hẹp chỉ nhận được 3 khối, cái thứ 4 không nhét vào nổi. Bị nhiệt độ cơ thể cô hòa tan, nước đá chậm rãi chảy ra từ tiểu huyệt, tạo thành một vũng nước bên dưới thân thể cô, mà hoa tâm lạnh cóng vẫn đang run rẩy, đỏ rừng rực làm hắn chỉ muốn chôn sâu trong đó. Rút cái khăn ăn bằng bông, lau nước đá dưới thân cô, rồi để ở mông lau sạch nước chảy xuống đó.
Hắn kéo thắt lưng, phóng thích cự thú siêu cấp sưng phồng, cứng chắc ngẩng cao đầu, cự thú cực độ thô to ma sát bên trong bắp đùi non mềm, chậm rãi tìm kiếm u kính rét lạnh.
Nhân Dụ bị đẩy rộng hai chân, 1 bàn tay to vươn đến mông cô cho một ngón tay vào trong đó, sau đó khống chế cái eo nhỏ, đại vật kềnh càng vọt vào mật huyệt nhỏ hẹp.
Đau đớn như bị xé rách, Tống Nhân Dụ đau đến lông mày cũng nhăn lại, làm đại ca cũng nhịn không được mà cảnh cáo: "Văn Vũ, cẩn thận một chút, đừng lộng hư tiểu công chúa." Tống Văn Vũ đắm chìm trong cực lạc đến ngạt thở, hắn không thèm để ý phất phất tay: "Sẽ không, cô ấy có thể cất chứa em. Chẳng qua ngay từ đầu không thích ứng, qua một lát liền tốt thôi, phải không, tiểu yêu tinh?"
Cự thú của hắn ra vào trong cơ thể non nớt của cô, làm mấy người khác cũng rục rịch ngóc đầu dậy, không tự giác tăng thêm lực đạo, xoa nắn mạnh bạo khiến thân thể yếu ớt đỏ bừng.
hoa huy*t vì vừa bị đóng băng, cho nên bây giờ dị thường mẫn cảm, cự thú đẩy tầng thịt non, tiểu huyệt như hỏa thiêu vô cùng nóng, hoa huy*t gắt gao kẹp chặt con rồng hùng dũng, đau đớn còn chưa đi qua, khoái cảm làm tình đã đánh úp lại. Trải qua sự dạy dỗ của 4 ca ca, cô non nớt bắt đầu có thói quen tình ái, bắt đầu hưởng thụ tình ái. Chẳng qua, để một mình cô ứng phó 4 mánh nam như vậy vẫn là quá miễn cưỡng.
Nhìn hiện trường đi? Đại ca, Tam ca, tứ ca dục hỏa đốt người đã cởi bỏ quần áo rườm rà, lõa thể trần truồng đứng ở bên cạnh bàn ăn, xem cô em nhỏ bị Tống Văn Vũ cường tráng kịch liệt rút ra cắm vào. Đôi mắt xinh xắn phủ đầy một lớp sương mù, người đàn ông ra sức thẳng tiến biểu tình vui mừng như đang ở thiên đường, khiến bọn họ ghen tị không thôi.
Sau mấy trăm cái, hắn rốt cục bấu víu lên đỉnh núi cực lạc, để t*ng trùng nóng rực rắc tại cửa vào tử cung của cô, lưu luyến không rời rút cự thú vẫn cứng rắn như cũ ra, hắn đem vị trí này tặng cho 3 người khác.
Đại ca một phen ôm Nhân Dụ dậy, hắn ngồi ở trên ghế bế cô, phân thân dục hỏa nhắm ngay tiểu hoa huy*t. Đôi tay nâng nàng 2 bên mông trắng nõn, thân thể cô bị nâng lên hạ xuống, miệng tiểu huyệt cũng một vào một ra khuấy động nam căn thô to. Lúc hạ xuống, tiểu huyệt của cô nuốt cả nam căn vào trong, thậm chí quy đầu mẫn cảm của hắn còn cảm nhận được t*ng trùng của Tống Văn Vũ lưu lại nơi sâu nhất trong cơ thể cô. Không được! Tiểu công chúa chỉ có thể mang con của hắn!
Tống Luật ghen tị ôm sát Tống Nhân Dụ, hắn tạo ra vô số khoái cảm trên thân cô, dùng nhiều mầm mống cực nóng để rửa đi những gì Tống Văn Vũ lưu lại. Nhân Dụ chưa hoàn hồn sau lần thứ hai này, Tống Thiên Diệp đã mở rộng vòng tay ôm ấp...
Suốt cả đêm, cô không có cơ hội chợp mắt, 4 ác ma không biết thoả mãn làm thân thể cô từ trong ra ngoài đâu đâu cũng có mùi vị của bọn họ, không biết cô có bao nhiêu lần thủy triều, cũng không biết bọn họ bắn bao nhiêu lần vào trong cơ thể cô. Tóm lại, một đêm cuồng hoan kết quả là €€€€ hai ngày sau cô không xuống giường nổi.
Nghỉ ngơi hai ngày, thân thể cô dần khôi phục, bọn họ thật sự quá xằng bậy, dù là tiên cũng không thể lập tức ứng phó bốn người đàn ông đi. Huống chi cô còn là một thiếu nữ gầy yếu!
← Ch. 07 | Ch. 09 → |