Vay nóng Homecredit

Truyện:Cô Dâu Siêu Quậy - Chương 080

Cô Dâu Siêu Quậy
Trọn bộ 110 chương
Chương 080
Hợp đồng bất ngờ? Hình dạng ấy I miss you you miss me?
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)

Siêu sale Lazada


Chap 29: Hợp đồng bất ngờ? Hình dạng ấy.... I miss you... you miss me?

Kết thúc câu nói, nó nhìn Lâm Bội Duy với ánh mắt cảnh cáo chứa đựng thù hận. Chỉ trong chốc lát nó đã biến khỏi phòng họp báo để lại ông ta với tâm trạng đầy lo lắng.

"Cô bé đó rất giống cô ấy.... liệu có phải con của họ".

Thả mình xuống giường, điều mà nó muốn làm nhất đó chính là....... an giấc.

Ngày tháng phía sau nó biết sẽ gặp nhiều khó khăn và tốn rất nhiều sức lực nhưng phải làm sao khi tất cả nó muốn báo thù cho ba mẹ.

***************

Hôm nay nó dậy khá trễ và đương nhiên là trễ giờ làm, chuyện này chỉ là việc nhỏ nhưng mới sáng sớm nó nhận được cuộc điện thoại của thư kí thông báo hôm nay có buổi kí hợp đồng với NP việc này nó đã được nghe thư kí thông báo 2 ngày trước vậy mà nó lại quên mới chết chứ.

Nhanh chóng cúp điện thoại nó bay ngay vào nhà WC làm vệ sinh cá nhân thật nhanh.

Thay ngay bộ váy tối hôm qua đi về lười nên bây giờ vẫn còn nguyên trên người, cả cái vương miện trên đầu nữa.

-Chết rồi 8 giờ rồi sao? Chết tiệt. Buổi kí hợp đồng vô cùng quan trọng này nó chưa hề tìm hiểu hay giữ một chút thông tin nào cả mà 8 giờ 30 đã kí rồi.

Nó cảm thấy mình đã quá thờ ơ với công ti mà chỉ chú tâm về chuyện của Lâm Bội Duy. Mấy hôm nay nó đang tổng kết lại tất cả chứng cứ mà 2 năm qua cố gắng điều tra thời gian còn lại là tham gia buổi họp báo.

Thay nhanh bộ váy dễ thương, khoác bộ vest công sở màu trắng thanh lịch. Mái tóc thả tự nhiên và đương nhiên chiếc vương miện bị nó ném qua một bên.

-Còn 25 phút. Liếc nhìn đồng hồ đeo tay nó hốt hoảng hét lên rồi chạy xuống nhà ra thẳng gara lấy xe.

Bây giờ nó chỉ có thể cho việc di chuyển từ nhà đến công ti là 5 phút mà thôi, 15 phút dành cho việc xem tài liệu, 5 phút là chuẩn bị đón người của NP.

Theo như những ngày bình thường ít nhất đến công ti cũng phải tốn mất hơn 10 phút còn chưa kể kẹt xe.

" À còn con đường tắt " Một bóng đèn với công suất 1000W hiện lên trong đầu. Mỉm cười nhẹ, nhấn ga chiếc xem hơi sang trọng phóng theo gió cũng có thể cho là đua với gió.

Vận tốc chóng mặt, nhanh đến mức chỉ nhìn thấy được một mớ hình không rõ hình dạng.

" Két " Nhấn phanh nhìn lên cái đồng hồ làm bằng đá mặt đính đầy kim cương kim dài chỉ giữa vạnh số 2 và số 1 kim ngắn chỉ số 8 nhích qua một chút vậy là chỉ mất 3 phút mà thôi.

Vội đóng cửa xe bước những bước dài, một hàng nhân viên đã đợi sẵn.

-Chủ tịch. Tất cả cúi đầu đồng thanh rồi đứng ngay ngắn ở đó đợi lệnh.

-Được rồi. Chỉ vọn vẹn hai chữ tất cả nhân viên đã vào chỗ làm việc của mình bắt đầu một ngày làm mới.

Pinky có một nguyên tắc đó chính là khi nào Chủ tịch vào làm thì mới làm và dĩ nhiên lệnh đó chính là do nó ban hành rồi. Hôm nay nó đi trễ 1 tiếng.......

-Đưa cho tôi bản hợp đồng. Ngồi vào ghế của mình nó nhìn cô thư kí đã có mặt sẵn ở đó lên tiếng nói.

-Dạ thưa chủ tịch tài liệu và cả hợp đồng tôi đã soạn để ở trên bàn của người ạ. Cô thư kí mỉm cười lễ phép nói.

Gật đầu nhẹ, mở bản hồ sơ trang trí rất lịch thiệp và sang trọng nó khẽ hài lòng. Từng tờ từng tờ nó chỉ đọc lướt qua nhưng lại nhớ khá kĩ nhờ bộ óc với IQ cao ngất ngưởng. Theo như hợp đồng viết thì Pinky và NP sẽ hợp tác về thời trang.

-Thời trang sao. Khuôn miệng xinh xắn mấp máy.

-Dạ vâng thưa chủ tịch, mặc dù NP chuyên về sản xuất Ô tô, thời trang thì mới tham gia được 1 năm ạ, thời điểm đó Pinky cũng mới được thành lập. Cô thư kí nghe thấy nó nói như vậy thì liền đứng lên cung cấp thông tin.

Không nói gì nó lại chăm chú nghiên cứu tiếp, số tiền cho bản hợp đồng này là rất lớn nếu như thành công thì sẽ đem lại cho Pinky một khoản lời đồ sộ mà còn nâng cấp danh tiếng nữa. Đúng là đáng kí mà.

-Được rồi, còn 10 phút nữa tôi và cô đến phòng họp ngồi chờ để tỏ lòng hiếu khách, à hình như trụ sở chính của công ti đối tác là ở Việt Nam. Nó đứng lên câm theo sấp hồ sơ cùng bản hợp đồng nhẹ nhàng nói.

-Vâng ạ, đúng là như vậy lần này đích thân chủ tịch bên ấy sẽ bay sang Mĩ để kí hợp đồng. Cô thư kí vẫn cung cách ấy nghiêm túc trả lời, bước khỏi chỗ ngồi mở cửa cùng đi với nó sang phòng họp.

************

Khánh sạn New York.

Chàng trai thân hình cao lớn, mái tóc bồng bềnh cắt tải gọn gàng. Gương mặt cực kì tuấn mĩ khoác lên một bộ vest màu đen rất phong cách.

-Chủ tịch, đi thôi. Trợ lí Trương lên tiếng.

-Đi. Hắn gật đầu mở cửa đi xuống gara lấy xe, hôm nay hắn phải kí một bản hợp đồng quan trọng với Pinky.

Hắn cực kì ấn tượng cùng khâm phục vị chủ tịch trẻ tuổi của Pinky, mới 1 năm mà đã leo lên vị trí thứ 4 chỉ sau tập đoàn của hắn thôi. Hôm nó mở cuộc họp báo rất tiếc hắn lại không xem hôm đó hắn bận cùng Mỹ Lệ tổ chức sinh nhật cho cô nhưng nghe nói dung nhan vị chủ tịch đó rất đẹp khiến hắn khá tò mò. Dự định mua báo để xem thì Mỹ Lệ lại cướp mất rồi hằm hằm hăm dạo:" Anh mà xem thì chết với em " đấy thế là hết cơ hội.

Trụ sở của Pinky đồ sộ sừng sững trước mặt hắn, tất cả có 208 tầng rộng đến 1000 km vuông quy mô rất lớn. Bước vào trong đã có một cô gái đứng đợi sẵn dẫn hắn lên phòng họp.

" Cạch " cánh cửa từ từ mở ra, hắn nở nụ cười xã giao bước vào trong.

Cùng lúc nó nghe tiếng động liền nhìn ra......

Hai ánh mắt chạm vào nhau...

Một nỗi lòng dâng trào....

Cảm xúc lẫn lộn không nói lên lời....

Bàn tay đang cầm cây bút lơ lửng giữa không chung cây bút rớt xuống đất tạo nên tiếng chói tai. Cả người nó khẽ run run, gương mặt ấy vẫn không thay đổi, dáng vẻ ấy vẫn như xưa. Nhưng sao nụ cười của người lại quá nhạt nhẽo giả tạo đến nỗi làm tim nó chợt đau nên từng đợt.

" Hàn Phong, em nhớ anh em rất nhớ anh, tại sao lại xuất hiện để trái tim em đập rộn rã như thế này, tại sao tại sao anh nói đi.... 2 năm qua chủ nhân trái tim em vẫn là anh và mãi mãi vẫn chỉ thuộc về Hàn Phong anh thôi, anh nói em phải làm sao đây anh đang đứng đó em không thể chạy tới ôm chầm lấy tựa vào bờ vai vững chãi an toàn và rất ấm áp. Em muốn khóc lắm nhưng lí trí không cho phép...... em yêu anh......... anh có nhớ em không....... . ha ha Băng Nhi mày quá mơ hão rồi anh ấy còn nhớ ra mày sao? Bây giờ mày và anh ấy chỉ là 2 người lạ.... . xa lạ mà thôi".

Nuốt nước mặt vào trong, nó có gắng bình tĩnh. Đã quyết định thì không được hối hận, dù có phải đau cũng phải cố gắng kiềm chế.

Hắn bắt gặp ánh mặt chan chứa yêu thương cùng nỗi nhớ nhung của nó có chút bất ngờ, cũng phải thầm thừa nhận vẻ bề ngoài rất rất xinh đẹp một vẻ đẹp khiến hắn phải bất ngờ. Gương mặt này rất quen thuộc hình như hắn đã gặp qua rồi thì phải?

-Chào anh, tôi là Mia Wiliam, rất vui được đón tiếp chủ tịch NP. Nó đã bình tĩnh lại, gương mặt nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng nghiêm nghị.

"Đúng là sơ xuất mà nếu như biết trước đối tác lần này là Hàn Phong thì mình đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi...... đây chẳng lẽ là ý trời sao".

-Chào cô tôi là Hàn Phong rất vui khi được hợp tác cùng vị chủ tịch rất xinh đẹp của Pinky. Hắn thấy nó đứng lên chào mình thì theo phép lịch sự cũng chào này, và điều khiến nó đau lòng rằng giọng nói của hắn cực lạnh lùng ngay cả gương mặt, không còn là Hàn Phong cười đùa cãi nhau với nó không còn là một Hàn Phong ấm áp ân cần.... vẫn biết khi đối mặt với Hàn Phong sẽ khiến mình đau khổ nhưng nó vẫn muốn lưu giữ lại tình yêu đầu này thay vì là xóa đi.

-Vậy chúng ta bắt đầu chứ? Nó không nhìn hắn mà chỉ từ từ ngồi xuống, nghe rõ nơi con tim đang nhói lên từng đợt.

-Được. Hắn cũng ngồi xuống đối diện, lấy ngay bản hợp đồng trong tay Quản Lí Trương đưa cho nó.

-Cô cứ đọc kĩ lại.

Bản hợp đồng này nó đã đọc rất kĩ, chỉ cần kí là xong.

-Không cần, tôi đã đọc rồi, giờ thí kí đi. Cầm cây bút mới được thư kí lượm lên, nó kí roẹt một cái, nhanh chóng đưa cho hắn.... nó muốn hắn đi ngay lập tức bởi nếu như còn chần chừ lâu nó sợ nước mắt sẽ cầm không được.

" Roẹt " Nhìn sơ qua bản hợp đồng bàn tay thon dài nhẹ nhàng kí tên vào ô (bên B).

-Hợp tác vui vẻ. Chìa cánh tay trắng nõn ra, nó mỉm cười thật tươi nhìn hắn.

-Hợp tác vui vẻ. Hắn cũng bắt tay lại theo đúng như phép lịch sự, và đương nhiên cũng theo phép lịch sự.

-Anh rất lịch sự, xin chào tôi đi trước. Mỉm cười nhạt, nhìn hắn với ánh mắt dường như rất thất vọng xen lẫn đau khổ, nó bước đi ra khỏi phòng.

" Hôm nay anh đã khiến em rất đau đấy....... lịch sự tại sao lại dùng cái kiểu cách ấy mà đối xử với em."

Căn phòng chỉ còn lại hắn và Quản lí Trương, hắn dường như có chút gì đó không vui cho lắm cũng không biết tại sao lại cảm giác như thế nữa.

-Quản lí Trương việc tôi đến New York Mỹ Lệ có biết không.

-Thưa chủ tịch cô Mỹ Lệ không biết. Ông cung kính trả lời.

-Thôi kí hợp đồng đã xong rồi, chúng ta về Việt Nam đi kẻo cô ấy lại lo lắng đấy, tôi không thích thấy cô ấy buồn đâu. Hắn nhìn ông giọng nói ấm áp khi nhắc đến Mỹ Lệ, đúng hắn là người rất chung thủy và khi đã quyết định yêu ai thì trong tâm trí chỉ có một mình người đó.

Tuy 2 năm qua Mỹ Lệ luôn ở bên chăm sóc hắn nhưng trong thâm tâm nhất là ở nơi trái tim dường như xuất hiện một hình ảnh của một người con gái hắn không thể nhìn thấy được. Hắn luôn cho là đó chính là Tiểu Mĩ nhưng tại sao trong giấc mơ của hắn lại không thấy được khuôn mặt của Tiểu Mĩ tại sao cơ chứ? Cô gái trong giác mơ hắn có thể khẳng định người đó không phải là Tiểu Mĩ mà là một cô gái khác...... chẳng lẽ là Mỹ Lệ? Hoàn toàn không thể vì Mỹ Lệ hắn chỉ quan tâm như một cô em gái mà hắn yêu thương chiều chuộng.

*********end chap 29*********


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-110)