Thân phận, ra đi? (2)
← Ch.065 | Ch.067 → |
Hắn đang trong tình trạng nửa tỉnh nửa mơ bởi người của Lam Anh đã dùng thuốc mê với liều lượng cao. Chiếc xe limo lao vun vút trên đường.
-" Cô chủ"
-" Đưa Hàn Phong đến Hankyrocker "
-" Vâng nhưng hiện giờ ông ấy đang ẩn dật ở chỗ nào thuộc hạ cũng không biết nữa"
-" Đảo Nia, chỉ cần nói hai chữ Lam Anh thì Hanky sẽ tự hiểu"
-" Thuộc hạ đã biệt rồi ạ"
Tên áo đen chờ cho đến khi bên đầu dây kia cúp máy mới cất điện thoại vào trong, quay sang tên lái xe.
-Đảo Nia. Tên áo đen lạnh lùng ra lệnh.
-Vâng. Ngay lập tức cái xe limo quay lại hướng ngược lại để đến đảo Nia.
Tương truyền hòn đảo này là nơi cư ngụ của nhiều vị thánh rất hiển linh, hòn đảo nay không phải ai muốn sống cũng được rất nhiều người dọn đến đây nhưng chỉ sau ít ngày đã vội vã đi ngay.
Hankyrocker là nhà thôi miên nổi tiếng bậc nhất thế giới từ nhiều thập niên về trước thế nhưng ông đã từ bỏ ánh vinh quanh để về sống tại hòn đảo nia này.
***
-Đây là chút bằng chứng ta đã rất khó khăn đi tìm suốt 15 năm nay có được. Ông Lưu đưa cho nó một tập hồ sơ được gói gém rất kĩ.
-Ba tiếng ba này con đã gọi từ lâu rồi nên không thể đổi được xin người hãy cứ để con gọi người là ba, con thật sự cám ơn công nuôi dưỡng của ba và mẹ con nhất định sẽ đòi lại công bằng cho ba mẹ ruột của con. Nó ngước nhìn khuôn mặt đã có đôi chút nếp nhăn của tuổi già mà rưng rưng nước mắt.
-Ta cũng không muốn như vậy đâu nhưng.... . con gái ta đã chuẩn bị cho con học ở harvard, còn cuộc hôn nhân của con và Hàn Phong ta sẽ hủy, dù gì con và Hàn Phong cũng chẳng có tình cảm gì. Ông Lưu cười trìu mến nhìn nó nói.
Trái tim của nó như muốn phản bác câu nói của ông Lưu nhưng lí trí đã kịp ngăn chặn " Cố lên chẳng phải mày muốn rời xa Hàn Phong sao? Nhưng trái tim ơi đừng phản đối nữa tao xin mày đừng đập khi thấy anh ấy......"
-Dạ. Nó cất lời ánh mắt như muốn nói với ba của nó là: con yêu anh ấy, là: con muốn kết hôn với Hàn Phong.
Nhưng đó chỉ là những lời của con tim, lí trí của nó luôn nói: không được.
-Thưa ba mẹ, không cần hủy hôn đâu ạ, con đã chuẩn bị hết rồi. Chỉ để lại câu nói đó nó lẳng lặng đi ra ngoài.
Ông Lưu bà Mai dõi theo mà đau lòng, liệu nói ra sự thật này có khiến đứa con mà hai người coi như con ruột này có sai lầm không?
-Khoan đã. Bà Mai chợt nhớ ra điều gì liền gọi với theo.
-Còn gì nữa không mẹ. Nó quay lại.
-Con hãy tới đảo Nia để gặp Hankyroker ông ấy là bạn thân của ba ruột con, năm xưa ông ấy chính là người đã thôi miên cho con, nếu con muốn lấy lại kí ức thì cứ đến tìm ông ấy. Bà Mai thở dài một cái, nặng trĩu nói.
Ai có thể hiểu được tâm trạng của bà bây giờ đây? bà biết khi nhắc đến quá khứ này nó sẽ đâm đầu vào trả thù, nhưng nếu không nói chẳng lẽ cứ để cho lão già đó lộng hành mà không bị trừng phạt, cứ để cho ông bà chủ của bà chết oan sao?
"Em yêu anh thì có thể thay đổi được gì chứ anh? Trước mắt tương lai của em chỉ còn là máu và nước mắt em còn một mối thù lớn của ba mẹ ruột, một lỗi ân hận về cái chết của chị. Kiếp này em với anh có duyên nhưng không có phận thế thì tình yêu này em sẽ nhờ gió cất giữ để kiếp sau em có thể lấy lại và tìm kiếm anh, hãy đợi em người con trai em yêu "
Nước mắt rơi trên gương mặt rất xinh đẹp " đây sẽ là lần cuối Tiểu Vi....... Băng Nhi này khóc từ nay mày không còn là chính mình nữa, Băng Nhi của ngày xưa đã chết rồi giờ mày sống chỉ để trả thù cho ba mẹ HÃY NHỚ PHẢI TRẢ THÙ"
Tình yêu thật sự to lớn để cảm hóa tất cả sao?
*****************end chap 21********************
← Ch. 065 | Ch. 067 → |