Hắn hoài nghi
← Ch.177 | Ch.179 → |
"Không bằng để anh đưa bạn của em về, Chỉ Dao." Giản Quân Dịch đi thong thả nhẹ nhàng chậm chạp cước bộ tới.
Những lời này của hắn đột nhiên làm người trong phòng khách đang nói chuyện với nhau đã im lặng, ánh mắt Doãn Lạc Hàn thoáng chốc phóng lại đây.
Cảm giác được tầm mắt nóng rực kia dừng ở trên người chính mình, hắn giờ phút này nhất định cảm thấy nàng thực chướng mắt đi, vốn nên là hắn cùng nhà Chỉ Dao tâm tình vui vẻ qua thời gian bữa tối nhàn nhã, lại không nghĩ rằng nàng cũng xuất hiện ở trong này.
Nàng cúi đầu, thẳng nhìn chằm chằm cánh tay bó thạch cao của chính mình, cảm thấy nàng đứng ở chỗ này tựa như một thứ không hài hoà với phong cảnh, nàng không nên làm cho chính mình xuất hiện chật vật ở nơi này.
Mân Huyên không có lên tiếng, Chỉ Dao nghĩ đến nàng ngượng ngùng, chạy nhanh tiếp được nói, "Ân, tốt quá, ca ca, phiền toái anh."
"Đây hẳn là, về sau anh cùng Mân Huyên còn có rất nhiều thời gian ở chung. anh đi trước lấy xe." Giản Quân Dịch thẳng tắp nhìn chằm chằm Mân Huyên đang cúi đầu, đều thanh âm như là cố ý nói cho người nào đó nghe, chợt hắn đi hướng đến ngoài cửa biệt thự.
Giản Quân Dịch ý chỉ là chuyện về sau tạp chí đi, Mân Huyên cúi đầu nhìn mũi chân chính mình, nhất chuyện đơn giản không biết hắn vì cái gì lại cố ý nói khiến người nhịn không được sinh ra một ít mơ màng.
"Mân Mân, bên ngoài hơi lạnh, mình đi lấy cho cậu cái áo khoác." Chỉ Dao nhìn nhìn Mân Huyên trên người đơn bạc bộ quần áo, xoay người chạy lên lầu.
Nàng đứng giữ nguyên chỗ ở phòng khách, lẳng lặng chờ Giản Quân Dịch lái xe lại đây, tổng cảm giác đêm nay Giản Quân Dịch xem ánh mắt của nàng bao hàm ý vị thâm trường gì đó, liều mạng ức chế sự không khỏe trong lòng, điều chỉnh tốt biểu tình bộ mặt, nàng quyết không thể làm cho hắn nhìn ra cái gì.
"Lạc Hàn, chuyện hôn lễ cháu đã nói như vậy, như vậy ta và bá phụ cháu đã có thể không khách khí, tới đấy mời người chọn ngày tốt."
"Ân, không có vấn đề, cháu cưới là Chỉ Dao, chuyện hôn lễ đương nhiên là nghe theo cô ấy......"
Tiếng nói trầm thấp khoái trá kia theo cha mẹ Chỉ Dao nói chuyện với nhau, nàng nghe được ra hắn trong giọng nói lộ vẻ trìu mến cùng ôn nhu đối với Chỉ Dao, này không phải hắn ngụy trang, mà là chân tình biểu lộ.
Ở hắn cảm nhận trung, Chỉ Dao mới là cô gái thích hợp với hắn đi, gia thế tốt, tâm tư đơn thuần, tính cách cũng thực thiện lương, nếu đổi lại là nàng, nàng cũng sẽ chọn Chỉ Dao.
Nàng nghiêng đầu, xuyên thấu qua chỗ cửa kính thủy tinh trong suốt, giống như nhìn trộm lặng lẽ ngóng nhìn khuôn mặt anh tuấn kia.
Hắn đang cười, đàm luận đến hôn lễ, hắn ánh mắt rõ ràng toát ra ý cười, hắn thực vui vẻ, là Doãn Lạc Hàn như vậy nàng chưa bao giờ gặp qua, cùng trong ấn tượng khôn cùng âm lãnh mà lãnh khốc Doãn Lạc Hàn hoàn toàn tương phản. Nàng nghĩ đến hắn sẽ không cười, nghĩ đến hắn tâm cứng rắn vô cùng, trừ bỏ lạnh lùng vẫn là lạnh lùng, nhưng là hiện tại nàng biết chính mình sai lầm rồi, hơn nữa sai thái quá.
Cái loại tâm lạnh lùng cùng cứng rắn này chính là nhằm vào nàng, nếu đau lòng là một loại bệnh trong lời nói, như vậy nàng hiện tại đau đến rất đau, tầng tầng đau đớn dần dần đi lên, tràn đầy ngực, tỏa khắp đến tứ chi bách hải.
Như là cảm nhận được nàng nhìn chăm chú, ánh mắt hắn cũng đột nhiên chuyển lại đây, nhu hòa mâu sắc thoáng chốc thâm trầm xuống, lộ ra cái nhìn âm hàn thấy ghê người, bốn mắt giao tiếp, một loại cảm giác vô hình áp bách hô hấp của nàng.
Nàng nhanh chuyển khai tầm mắt, phía sau thang lầu vang lên tiếng bước chân, Chỉ Dao cầm nhất kiện áo khoác đi xuống dưới, theo sau choàng lên người của nàng.
"Chỉ Dao, cám ơn cậu!" Nàng cúi đầu nhìn trên người áo khoác ấm áp, thì thào thấp giọng nói.
"Không cần khách khí, chúng ta là bạn tốt, là tỷ muội tốt mà!" khuôn mặt nhỏ nhắn của Chỉ Dao ngọt ngào ý cười, một bộ theo lý thường phải làm khẩu khí.
Nhìn Chỉ Dao cười đến vẻ mặt hồn nhiên, tay nắm bắt áo khoác bắt đầu nắm càng chặt, không thể lại do dự, nàng không thể lại do dự, hiện tại nhu cầu cấp bách phải được trợ giúp, bất luận chuyện Quý Dương nhắc tới cùng nàng có phải hay không thật sự, hắn là không phải trêu chọc chính mình, tóm lại nàng quyết định đổ một lần.
Là rơi tan xương nát thịt, vẫn là hoàn toàn thoát khỏi, mặc kệ kết cục như thế nào, nàng đều phải thử một lần.
Ngồi trên xe Giản Quân Dịch, thần kinh của nàng thời khắc buộc chặt, nàng đang đợi hắn mở miệng, nếu nàng đoán đúng trong lời nói, hắn đã chủ động đưa ra lý do đưa nàng về, không có khả năng không có một chút mục đích.
Quả nhiên, xe thể thao vừa ra khỏi Giản trạch, hắn quay sang nàng liếc mắt một cái, ngữ khí có điểm không chút để ý, "cô có rất nhiều bí mật."
"anh chỉ cái gì?" Nàng thanh âm nhẹ nhàng hỏi lại, là lấy tịnh chế động là điều nàng hiện tại duy nhất có thể làm.
Hắn chuyển tay lái, cơ trí mâu xẹt qua một tia tinh quang."chuyện đêm nay, cô hẳn là so với tôi rõ ràng hơn."
"Tôi không biết anh đang nói cái gì? anh là chỉ Doãn Lạc Hàn?" Nàng giả bộ mờ mịt, cố ý lảng tránh chỉ biết làm Giản Quân Dịch hoài nghi sâu sắc, ngược lại trực tiếp đưa ra tên người kia, càng cho thấy chính mình có vẻ thản nhiên.
Hắn cắn môi dưới, như là cam chịu.
"Tôi thừa nhận tôi cùng Doãn Lạc Hàn có biết nhau." Nàng liếm môi, nuốt một ngụm nước bọt xuống dưới, "Kia cũng là bởi vì tôi cùng anh em bà con hắn là quan hệ bạn tốt, cho nên chúng tôi có gặp qua vài lần."
"Như vậy, các người cũng là quen biết, đêm nay như thế nào không trực tiếp chào hỏi, mà là......" Hắn cố ý nói tới đây, không có tiếp tục nói tiếp.
Nàng dường như không có việc gì, "Nói thật, hắn tuy rằng là vị hôn phu của Chỉ Dao, bất quá tôi không quá thích hắn, trước mặt nhiều người như vậy cũng không cần tỏ vẻ cái gì tốt, cho nên không nghĩ cùng hắn nói chuyện với nhau, cho dù là một câu chào hỏi trong lời nói. Nếu là như thế này khiến cho anh có ý tưởng gì, tôi nghĩ có thể là tôi xử lý không tốt, cho anh có điều hiểu lầm."
Giọng nói của nàng thoải mái, nói được cũng là hợp tình hợp lý, trên mặt thần sắc tự nhiên, bình tĩnh, hoàn toàn không có lộ ra sơ hở gì.
Giản Quân Dịch trong lúc nhất thời lâm vào trầm mặc, hắn tự hỏi nàng nói có tính chân thật.
Nàng biết người này không phải là người dễ dàng, hắn nhất định là phát hiện một ít nàng cùng Doãn Lạc Hàn trong lúc đó khác thường, mới có thể giáp mặt hướng nàng chứng thực.
Khả hắn chính là một mặt trầm mặc, không tỏ vẻ hắn tin lời của nàng, cũng không nhắc lại ra hắn hoài nghi, thẳng đưa nàng tiến đến bệnh viện hắn cũng chưa mở lại lời nói. Nàng cũng chỉ nhắc lại chuyện Doãn Lạc Hàn, nói được càng nhiều, lộ ra dấu vết lại càng nhiều, đến lúc đó chỉ có thể khởi đến giấu đầu hở đuôi phản tác dụng.
← Ch. 177 | Ch. 179 → |