Ba phải cái nào cũng được
← Ch.175 | Ch.177 → |
"Nga, biết." Chỉ Dao gật gật đầu, "Ca ca, một hồi nữa Lạc ca ca sẽ đến cùng ăn bữa tối."
Giản Quân Dịch vi loan thần, trên mặt thanh tú lộ vẻ biểu tình."Ngô, anh cũng vừa vặn có chuyện muốn nói với cậu ta."
"anh vừa nói muốn cùng Lạc ca ca bàn chuyện công tác." Chỉ Dao như là thực hiểu biết hắn, mất hứng quyết khởi thần, "Mỗi lần Lạc ca ca đến, em cùng anh ấy còn chưa có nói được mấy câu, anh liền đem anh ấy kéo đến một bên nói chuyện buôn bán của các người, ca ca, hôm nay không được, anh còn như vậy, bằng không......"
"Bằng không em sẽ phải phát giận." Giản quân dịch chuẩn xác tiếp được lời nói, vỗ về hai má non mịn của Chỉ Dao."Đã biết, tiểu công chúa của ta, hôm nay anh cam đoan không cùng cậu ta đàm công sự, đem cậu ta tặng cho em được rồi chứ."
"Này còn được." Chỉ Dao rốt cục lộ ra khuôn mặt tươi cười, lôi kéo Mân Huyên đi hướng phòng mình.
"Mân Mân, cậu trước ngồi đây. Lạc ca ca sẽ mau tới, mình đi rửa mặt chải đầu một chút, tái trang điểm một chút." Chỉ Dao vui vẻ vỗ tay, xoay người vào toilet.
Mân Huyên ngồi ở sô pha bàn phấn kia hồng kia, uống trà hoa lài mà người làm vừa mới pha, trong phòng truyền phát tin nhất thủ ca khúc tiếng anh [i've/never/been/to/me].
Nàng nhớ tới kia nàng thích nhất ca khúc tiếng anh[my/love/will/get/you/home], không khỏi lại muốn nhớ đến Kim Chính Vũ, nếu đáp ứng chuyện của hắn, như vậy buổi tối về bệnh viện nhất định phải nhớ rõ gửi thư cho hắn.
Nhìn di động thời gian mau đến bảy giờ, Chỉ Dao nói Doãn Lạc Hàn còn một giờ mới đến, vì tránh cho một hồi phải xấu hổ khi nhìn thấy tên kia, nàng quyết định thừa lúc hiện tại Chỉ Dao không ở đây lặng lẽ trốn.
Mẫu thân Chỉ Dao chính mồm muốn nàng lưu lại ăn bữa tối. Cứ việc làm như vậy có điểm không lễ phép, nhưng cùng cái tên Doãn Lạc Hàn hỉ nộ vô thường sánh với ma quỷ kia, nàng thà rằng làm loại chuyện không lễ phép này.
Nghĩ đến đây, nàng buông chén, di động đột nhiên vang lên, hơn nữa là tiếng chuông điện báo khi Doãn Lạc Hàn gọi.
Nàng không dám ở trong phòng Chỉ Dao tiếp nghe, cầm di động chạy vội đi ra ngoài, tránh ở phòng ngoại xa hơn một chút một chút tiếp nghe.
"Nữ nhân, em hiện tại ở nơi nào?" Hắn tiếng nói âm lãnh xuyên thấu qua microphone truyền tới.
Nàng trầm hít vào một hơi, vừa định trả lời, mắt sắc nhìn đến thân ảnh của Giản Quân Dịch không biết khi nào đi đến bên cạnh người nàng, nàng sợ tới mức hoảng hốt, khép di động lại.
Giản Quân Dịch hạ mi, không rõ cho nên nhìn nàng kinh hoảng không thôi bộ dáng, "Tôi nghĩ tôi không đáng sợ như vậy đi."
"Thật có lỗi, tôi thất lễ."
Nàng nhanh chóng bình phục cảm xúc, theo bản năng nắm chặt di động, âm thầm may mắn chính mình phát hiện đúng lúc, nếu nàng cùng Doãn Lạc Hàn nói chuyện nội dung bị Giản Quân Dịch nghe được, thật không dám tưởng tượng hậu quả có bao nhiêu nghiêm trọng.
Hắn nhàn nhã nhúng tay ở túi tiền, ngữ khí có thử vài tia bén nhọn, "Tôi cuối cùng cảm thấy cô có chuyện gì gạt Chỉ Dao."
"Có thể là tôi vừa tới nhà các người, có chút khẩn trương."
Nàng bất động thanh sắc, tâm lại phút chốc trầm xuống, hắn là làm sao thấy được? Giản Quân Dịch ánh mắt như vậy, có thể tiếp quản xí nghiệp Giản thị này , quả nhiên không phải là nhân vật bình thường.
"Có lẽ đi." Hắn ba phải cái nào cũng được đáp lời, nhìn chăm chú vào ánh mắt của nàng lại sắc bén vô cùng, hắn rõ ràng là không tin lời giải thích của nàng.
Hắn nghiêng đầu quét mắt nàng phía sau nhắm chặt phòng, thản nhiên hỏi."Chỉ Dao đâu?"
"cô ấy ở toilet, tôi đi kêu cô ấy." Rốt cục cũng tìm được lý do, nàng vội vàng chạy tới, đẩy cửa đi rồi đi vào.
Nhìn di động, lần này tùy tiện cắt đứt điện thoại của hắn, thực rõ ràng chính mình vừa muốn tao ương, bất quá mặc kệ, cùng với bị Giản Quân Dịch biết chân tướng, nàng tình nguyện thừa nhận tức giận cùng lời nói lạnh nhạt của cái tên ma quỷ kia.
Nhẹ nhàng nói vào bên trong toilet, "Chỉ Dao, cậu chưa xong sao? Ca ca cậu ở phòng ngoài tìm cậu."
"Còn chưa có đâu, cậu cùng ca ca nói chuyện mình một hồi sẽ đi xuống." Toilet có tiếng dòng nước, cách cửa nên thanh âm của Chỉ Dao có chút mơ hồ.
Nàng nhấp mím môi, xoay người lại chạy về, ra cửa, kết quả cũng không có nhìn đến thân ảnh Giản Quân Dịch, xem ra là xuống lầu.
Đóng cửa lại, một lần nữa ngồi trở lại sô pha, nàng cầm lấy nhất chỉ vào ôm, ngơ ngác nhìn chằm chằm di động, nghĩ chính mình hiện tại chuồn ra Giản gia khẳng định là không thể thực hiện được, nói không chừng cha mẹ Chỉ Dao hoặc là Giản Quân Dịch kia đang ngồi ở phòng khách, như vậy chuồn ra đi khẳng định không được, cũng chỉ có thể cứng rắn lưu lại làm khách.
Hai mươi phút qua đi, Chỉ Dao mặc váy liền áo chanel lôi kéo Mân Huyên đi xuống lầu, phòng khách truyền đến một trận nói chuyện thật vui vẻ.
Giản Quân Dịch nghe được tiếng bước chân quay đầu, hướng tới Chỉ Dao cười cười, "Tiểu công chúa, nhìn xem ai tới?"
Chỉ Dao hướng bên cạnh vị trí hắn qua, con mắt sáng nháy trợn to, kinh hô một tiếng, "Lạc ca ca đến rồi." Nói xong, nàng buông tay Mân Huyên, bay nhanh chạy qua.
"Lạc ca ca, anh không phải nói một giờ sao? anh tới mau vậy......"
Doãn Lạc Hàn đang ở chuyên chú theo Giản phụ đàm chuyện, nhìn đến bên người mình là Chỉ Dao, quay đầu khóe môi không khỏi đắc ý cười, nói chuyện miệng hàm chứa sự sủng nịch nồng đậm, "anh cũng không muốn cho tiểu công chúa của anh chờ lâu, đương nhiên sẽ sớm một chút tan tầm."
"Ha ha......" cha mẹ Chỉ Dao nhìn bộ dáng hai người bọn họ thân mật, cũng không cấm phát ra hiểu ý mỉm cười.
Vốn tưởng rằng phòng khách chỉ có ba người, lại không nghĩ rằng Doãn Lạc Hàn rõ ràng xuất hiện ở trước mắt.
Mân Huyên nhìn Chỉ Dao chạy vội hướng hắn, nhìn tiểu nữ nhân hạnh phúc ngọt ngào ở bên người hắn, ngực giống như bị châm một chút đau đớn, giờ khắc này, nàng phát hiện chính mình là người dư thừa.
"Nha! em đã quên Mân Mân rồi." Chỉ Dao ôm thần, đột nhiên ý thức được chính mình chỉ lo chạy đến bên người Doãn Lạc Hàn, vắng vẻ bạn tốt, chạy nhanh vội vã chạy hướng Mân Huyên.
← Ch. 175 | Ch. 177 → |